Âu Dương cảm thụ được linh nguyên xung quanh, mặc dù bản thân Âu Dương không thể hấp thu linh nguyên, nhưng hắn vẫn có thể cảm thụ được linh nguyên tồn tại.
Lúc này Âu Dương có thể cảm nhận linh nguyên xung quanh không nhiều bằng Chân Linh Giới. Nhưng so với tiểu thế giới lúc trước của hắn thì mạnh hơn một chút.
Toàn thân Âu Dương lơ lửng trên bầu trời, nhưng trong tiểu thế giới, lấy yêu khí phi hành Âu Dương phát hiện tổn hao hầu như lớn gấp mười lần Chân Linh Giới.
Một đường phi hành về phía đông, sau khi Âu Dương bay được bốn năm giờ, cuối cùng cũng thấy được người ở, nhưng những người này thấy Âu Dương phi hành giống như thần linh, tất cả đều quỳ xuống đất cầu khẩn.
Âu Dương biết, đây là khu vực sát biên giới của tiểu thế giới Thiên Hà, người ở đây có lẽ là những người chăn thả gia súc đời đời kiếp kiếp ở đây.
Âu Dương từ bỏ phi hành, hạ xuống đi trên thảo nguyên. Sau khi tiến lên khoảng chừng mấy giờ, rốt cuộc phát hiện một khối kiến trúc giống như nhà bạt, Âu Dương làm bộ một người lạc đường đi đến khu nhà bạt.
- Đứng lại.
Ngay khi Âu Dương đi tới, một thiếu nữ mặc váy da dê, cầm một cây roi da kêu lên.
Âu Dương làm bộ rất sợ hãi, nhìn thiếu nữ kia cẩn thận nói:
- Vị tiểu thư này, ta... Ta là người lạc đường, ta đã đi lạc trên thảo nguyên rất lâu rồi.
- Ngươi nói dối.
Thiếu nữ nhìn dáng vẻ của Âu Dương, nhíu mày, sau đó thoáng chốc nhìn thấu Âu Dương đang nói dối.
Không phải Âu Dương biểu diễn kém cỏi, chủ yếu là vì lời nói dối của hắn không đúng chỗ. Xung quanh nơi này là thảo nguyên mấy vạn dặm, hơn nữa quần áo của Âu Dương rõ ràng không phải là ý phục của dân chăn nuôi, một người bên ngoài đến Kha Gia thảo nguyên lại nói mình lạc đường, chuyện này có khả năng sao?
- Xảy ra chuyện gì?
Một nam tử đồng dạng cũng mặc váy da dê chạy đến.
- Ngũ giai.
Âu Dương liếc mắt đã nhìn ra tu vi của người này, mặc dù người này chỉ có ngũ giai, nhưng nơi này chính là tiểu thế giới, ở đây Thánh Thể là tồn tại không có thể xuất hiện, ở đây cửu giai chính là siêu cấp đỉnh phong. Ngũ giai không sai biệt lắm đã tương đương với Pháp Thân cường giả trong Chân Linh Giới.
Có mấy người cũng chạy đến phía sau nữ tử, nhìn y phục của Âu Dương không phải của người thảo nguyên, nam tử có vài phần đề phòng, nhưng rất nhanh hắn lại cảm thấy yên tâm, bởi vì trên người Âu Dương hắn không cảm giác thấy bất cứ lực lượng ba động nào. Theo hắn thấy, Âu Dương chỉ là một người bình thường.
- Ngươi là ai?
Nam tử nhìn Âu Dương mở miệng hỏi.
- Ta... Ta...
Âu Dương nhất thời cũng không biết nói như thế nào, kỳ thực vừa rồi bị nữ tử kia vạch trần, hắn vô cùng xấu hổ.
- Ngươi là quý tộc của Đa La đế quốc?
Nam tử kia phảng phất như biết Âu Dương có khó khăn, lúc này lại giúp Âu Dương soạn ra một lý do.
- Đúng ta chính là quý tộc của Đa La đế quốc.
Âu Dương căn bản không biết Đa La đế quốc là nơi nào, dù sao cứ nói trước rồi tính.
- Hừ quả nhiên là cẩu nhân của Đa La, bắt đến Vương thành lột da.
Ngay khi Âu Dương thừa nhận mình là quý tộc của Đa La đế quốc chết tiệt gì đó, nam tử lập tức biến sắc, sau đó tựu chuẩn bị động thủ tiến lên bắt Âu Dương.
Âu Dương nhướng mày, một luồng yêu khí từ trên người Âu Dương bạo phát, hắc bạch song đao bay ra khỏi vòng tay, rơi xuống tay Âu Dương.
- Yêu... Yêu Chiến Sĩ...
Nam tử cảm thụ được yêu khí đáng sợ trên người Âu Dương, trong nháy mắt hắn phán đoán ra đây là một siêu cấp cường giả.
Yêu khí ba động của Âu Dương dẫn động một đám Yêu Chiến Sĩ từ xa lao đến. Âu Dương nhìn thấy thảo nguyên này lại ẩn tàng nhiều Yêu Chiến Sĩ như vậy cũng có chút kỳ quái.
- Chuyện gì xảy ra...
Sau khi vô số Yêu Chiến Sĩ tập hợp, một thanh âm già nua từ xa truyền đến, sau đó một lão giả mặc đạo bào từ xa bay đến.
- Lục Tiên cửu giai, ở đây còn có cửu giai Lục Tiên?
Âu Dương giật mình nhìn lão giả. Ở nơi thâm sơn cùng cốc như ở đây cũng có cửu giai Lục Tiên, lẽ nào nói cửu giai trong tiểu thế giới Thiên Hà không đáng tiền sao?
- Là quốc sư đại nhân, quốc sư đại nhân tới rồi...
Thấy lão giả bay tới, vô số Yêu Chiến Sĩ bắt đầu hoan hô.
- Quốc sư đại nhân, đây là một quý tộc Đa La, thỉnh quốc sư đại nhân bắt người này.
Yêu Chiến Sĩ ngũ giai vừa rồi mới giằng co với Âu Dương thấy cửu giai Lục Tiên xuất hiện, vô cùng kích động, cũng không biết người trên thảo nguyên này rút cuộc có thù hận gì với Đa La đế quốc.
- Đa La? Đa La thực sự muốn bị tiêu diệt sao?
Quốc sư nhìn về phía Âu Dương, lúc này trong tay Âu Dương cầm song đao đối diện với hắn.
- Ngươi không phải người của Đa La đế quốc.
Vị quốc sư từ trên trời chậm rãi hạ xuống đất, nhìn Âu Dương nói:
- Lục đại cường giả của Đa La đế quốc bị Tuần Thiên quốc sư lấy sinh mệnh lực khốn chết trên Tuần Thiên Sơn, ngươi căn bản không phải người nào trong lục đại cường giả Đa La, hơn nữa cho dù là lục đại cường giả của Đa La cũng không ai có tu vi cao như ngươi.
- Ta xác thực không phải người của Đa La đế quốc, ta là một người lạc đường.
Âu Dương lần thứ hai lặp lại hắn là người lạc đường.
- Ngươi nói dối, nếu như ngươi là một người lạc đường, làm sao ngươi có thể xuất hiện ở đại thảo nguyên này, lẽ ra ngươi sớm bị sói ăn rồi.
Tiểu cô nương lại mở miệng, chỉ có điều những lời này của nàng khiến Âu Dương cảm thấy buồn cười.
Sói ăn thịt mình? Âu Dương có chút bất đắc dĩ, sợ rằng tất cả bầy sói trên tiểu thế giới này cùng nhau kéo đến, Âu Dương toàn lực một kích là có thể giết sạch bọn chúng.
Vị quốc sư nhìn Âu Dương, hắn rốt cuộc mở miệng nói:
- Hoan nghênh người lạc đường đường xa đến đây, ta là quốc sư Kha Minh Quân của Kha Gia đế quốc, ta thay mặt Kha Gia đế quốc hoan nghênh ngươi đến đây...
Câu nói của Kha Minh Quân khiến đám người xung quanh đều ngây người, bọn họ thật sự tưởng rằng mình đang nghe nhầm.....
- Ngươi tên là Kha Minh Quân?
Âu Dương nhìn Kha Minh Quân, mặc dù Kha Minh Quân thoạt nhìn lớn tuổi hơn hắn rất nhiều, nhưng trên con đường tu luyện, tuổi tác không hề quan trọng.
- Đúng vậy.
Kha Minh Quân rất hòa nhã trả lời . .
- Vừa lúc ta đang thiếu một người hướng đạo, không biết ngươi có nguyện ý làm hướng đạo của ta hay không?
Âu Dương mỉm cười nhìn Kha Minh Quân, nếu như những lời này đổi lại là người khác nói, đều có thể bị Kha Minh Quân cự tuyệt, dù sao địa vị của Kha Minh Quân cũng giống như địa vị của Sở Tương Hợp ở tiểu thế giới, kêu một siêu cấp cường giả làm hướng đạo, chuyện này quả thực không thể tưởng tượng.
- Cầu còn không được...
Kha Minh Quân lần thứ hai khiến người xung quanh kinh hãi rớt cằm. Quốc sư đại nhân quyền cao chức trọng của Kha Gia đế quốc bọn họ lại đồng ý làm hướng đạo cho một người xa lạ, chuyện này quả thật không thẻ tin được.
Lúc này thậm chí có người hoài nghi Âu Dương có phải là Huyễn Thuật Sư hay không, dùng huyễn thuật mê hoặc con mắt của bọn họ. Bọn họ đương nhiên sẽ không hoài nghi quốc sư đại nhân bị mê hoặc, bởi vì quốc sư Kha Minh Quân trong lòng bọn họ chính là thần, là vị thần không thể chiến thắng.
- Mời...
Kha Minh Quân cũng không quản trong mắt người khác hắn có phải là thần hay không, hiện tại hắn chỉ có một suy nghĩ, người thanh niên này rốt cuộc từ đâu đến, tại sao hắn có thể là một cường giả như vậy?
- Ta cũng không làm chuyện lỗ vốn, đây là thù lao của ngươi.
Âu Dương lấy từ trong vòng tay ra một viên đan dược đưa cho Kha Minh Quân, sau đó đi về phía tiểu thành thảo nguyên.
Kha Minh Quân đưa tay tiếp nhận đan dược, nhưng vừa nhìn Kha Minh Quân đã ngây người sửng sốt. Tiểu thế giới chẳng khác nào là nhân gian, còn Chân Linh Giới chính là tiên giới. Một cây cỏ của tiên giới đối với tiểu thế giới mà nói đều là tồn tại cao đẳng. Loại linh đan này đối với Kha Minh Quân hầu như chính là tiên đan, nếu như hiện tại Kha Minh Quân sử dụng, trong nháy mắt có thể khiến toàn bộ lực lượng của hắn được bổ sung không ngừng.
- Đa tạ... Tiền bối...
Lúc này hai chữ "tiền bối" của Kha Minh Quân lại khiến người nghe muốn rớt tròng mắt. Chuyện này rút cuộc là thế nào?
- Thảo nguyên này ở vị trí nào của thế giới?
Âu Dương nhìn Kha Minh Quân hỏi.
- Nơi này là Kha Gia đế quốc trong tứ đại đế quốc, nằm ở cực tây của thế giới, đồng dạng cũng là nơi nhân khẩu ít ỏi nhất. Trong tứ đại đế quốc Đa La đế quốc diệt vong là mạnh nhất, sau đó đến Tuần Thiên đế quốc, quốc lực của Mễ Nhĩ đế quốc cũng gấp đôi Kha Gia, cho nên....
Kha Minh Quân nói đến đây có chút bất đắc dĩ.
- Cho nên Kha Gia đế quốc rốt cuộc là đế quốc yếu nhất trong tứ đại đế quốc, chỉ có điều các ngươi chiếm địa lợi, không ai nguyện ý chạy đến thảo nguyên tranh đoạt với các ngươi đúng không.
Âu Dương có thể minh bạch ý tứ trong lời nói của Kha Minh Quân.
Kha Minh Quân xấu hổ cười cười, nhưng trong lòng Kha Minh Quân có một loại cảm giác, nếu như có thể để vị tiền bối này hài lòng, có lẽ đây là cơ hội để Kha Gia đế quốc quật khởi.
- Đúng vậy, Kha Gia đế quốc nhân khẩu rất thưa thớt, hơn nữa địa vực có kém hơn tam quốc còn lại, cho nên... Bạn đang đọc truyện được copy tại
Kha Minh Quân đương nhiên không dám biểu đạt ra suy nghĩ trong lòng mình.
- Nhân khẩu thưa thớt không quan hệ, nếu như cường giả có thể nhiều, như vậy cũng đủ để đánh một trận lên tận trời.
Âu Dương đi dạo trong tiểu thành nửa ngày, nhưng hắn phát hiện mỗi khi hắn đi qua, nơi nào cũng có vô số người dùng ánh mắt bất thiện nhìn hắn, có thể bởi vì y phục trên người hắn cũng giống với người của Kha Gia đế quốc.
- Xem ra các ngươi ở đây không hoan nghênh người đến từ bên ngoài.
Âu Dương lắc đầu, thế nhưng Âu Dương có thể lý giải suy nghĩ của những người này, dù sao hiện tại là thời đại chiến loạn, ngoại trừ người của bổn quốc, người của quốc gia khác đều là địch nhân.
Đa La vừa mới diệt, Tuần Thiên đế quốc và Mễ Nhĩ đế quốc đang thảo luận làm sao chia cắt địa bàn của Đa La đế quốc, Kha Gia đế quốc cũng muốn cắn một miếng, lúc này bất cứ lúc nào cũng có thể dẫn phát chiến tranh tranh đoạt địa bàn.
- Mọi người nghe đây, tiên sinh là khách nhân tôn quý nhất của Kha Gia đế quốc chúng ta, bất cứ người nào cũng không được bất kính với tiên sinh, nếu không sẽ bị phán tội phản quốc. Kha Nhạc chuẩn bị nơi ở cho tiên sinh.
Kha Minh Quân quay sang phân phó thành chủ Kha Nhạc, Kha Nhạc hiểu ý lập tức xoay người đi chuẩn bị.
Kha Nhạc đi rồi, Âu Dương kêu Kha Minh Quân một mình ở lại, bởi vì Âu Dương còn muốn hỏi thăm Kha Minh Quân về chuyện của Đa gia. Kỳ thực Âu Dương có điều suy đoán, Đa gia có thể có quan hệ gì đó với Đa La đế quốc, nhưng Âu Dương cũng không muốn đi quá sâu vào chuyện của tiểu thế giới này.
Lực lượng của mình căn bản không thuộc nơi này, nếu như can thiệp quá sâu ngược lại có phản ứng không tốt.
- Tiền bối...
Kha Minh Quân biết Âu Dương lưu lại mình khẳng định có vấn đề gì còn muốn hỏi.
- Không cần gọi tiền bối, ta là Âu Dương.
Âu Dương không quen nghe người khác gọi mình là tiền bối.
- Thiên Hà tiểu thế giới có tứ đại gia tộc từ viễn cổ truyền thừa đến nay. Đa, Tuần, Mễ, Kha. Kha Gia đế quốc các ngươi có phải chính là Kha Gia này?
Âu Dương kỳ thực có thể phán đoán được bảy tám phần từ cái tên.
- Tiền bối... Ngài đến từ...
Kha Minh Quân lấy tay chỉ lên trên trời.
- Ta đến từ đâu ngươi không cần biết, ngươi chỉ cần trả lời vấn đề của ta là được, nếu như câu trả lời của ngươi khiến ta thoả mãn, ta sẽ cho ngươi thứ ngươi thỏa mãn.
Âu Dương mỉm cười, đồng thời lấy ra một viên linh đan, Âu Dương biết linh đan ở tiểu thế giới chắc chắn sẽ được xem như tiên đan.
- Đúng vậy, Kha Gia đế quốc chính là Kha Gia từ viễn cổ truyền thừa đến nay, chỉ có điều thời gian lâu lắm rồi, Kha Gia truyền thừa đến bây giờ sớm đã quên viễn cổ huy hoàng, cho nên hiện tại Kha Gia cũng chỉ có rất ít người biết.
Kha Minh Quân cũng là họ Kha, hắn cũng là người Kha Gia, chính là Kha Gia chính tông, cho nên đối với những tin đồn gì đó hắn cũng biết.
- Vậy Đa La đế quốc chính là Đa gia từ viễn cổ truyền thừa?
Âu Dương nhận được đáp án có chút phiền muộn, vốn mình định tìm hậu nhân của Đa Âm, đem thăng đăng thi cốt của Đa Âm giao cho người Đa gia, để bọn họ an táng, cũng coi như thỏa mãn yêu cầu cuối cùng của Đa Âm.
Nhưng hiện tại Đa La đế quốc đã bị diệt, Âu Dương nhớ kỹ hắn còn nghe được người của Đa La đế quốc không sai biệt lắm đều bị chém giết?
- Đúng... Đúng vậy...
Kha Minh Quân quan sát đến biểu tình trên mặt của Âu Dương , ban đầu khi Âu Dương nhắc tới Đa gia rõ ràng trên mặt có chút khẩn trương, nhưng khẩn trương từ từ biến thành bất đắc dĩ.
- Ai... Vẫn là tới chậm một bước. Nhưng có một số việc ta cũng không quản được.
Âu Dương lắc đầu cười khổ, Đa gia diệt vong, như vậy sợ rằng mình chỉ có thể một mình đến phần mộ tổ tiên Đa gia, an táng Đa Âm, coi như để hắn lá rụng về cội.
- Phần mộ tổ tiên của Đa gia ở đâu?
Âu Dương nhìn dáng vẻ khẩn trương của Kha Minh Quân cười hỏi.
- Chuyện này... ta thật ra không rõ lắm. Nhưng ta nghĩ Quốc quân của Kha Gia đế quốc chúng ta khẳng định biết về nơi phần mộ của Đa gia, chi bằng ngài theo ta đến Vương thành hỏi Quốc quân?
- Vương thành cách nơi này bao xa?
Âu Dương nhìn sắc trời đã gần tối, nếu như thực sự hơn mười vạn dặm, vậy chỉ có thể nghỉ ngơi một đêm, ngày mai xuất phát. Dù sao mình không phải Trận Đồ Sư cũng không phải cường giả như Bạch Hủ Minh, căn bản không thể hoàn thành xuyên qua hư không.
Kha Minh Quân cũng đồng dạng nhìn sắc trời bên ngoài nói:
- Vương thành cách nơi này tám ngàn dặm, sáng mai chúng ta xuất phát.
- Chỉ có tám ngàn dặm?
Âu Dương nghe được chỉ có tám ngàn dặm cười nói:
- Nếu chỉ có tám ngàn dặm, vậy bây giờ chúng ta xuất phát, trước khi trời tối đen có thể tới nơi.
Nghe Âu Dương nói, Kha Minh Quân sửng sốt, Kha Minh Quân tự hỏi, nếu như mình toàn lực phi hành, tám ngàn dặm này chỉ sợ cũng cần cả ngày mới tới được, mà hiện tại trời đã tối rồi, nếu như bây giờ xuất phát, khả năng tối mai mới có thể tới nơi.
Âu Dương nói tiếp:
- Xưa kia Thần Sư đều không phải là Thần Sư thật sự.
Âu Dương thốt ra câu này, Mễ Bản lần nữa lên tiếng:
- Đúng vậy, ta có thấy ghi chép liên quan những Thần Sư trước kia, mỗi lần họ nghịch thiên cải mệnh sẽ không dẫn động Cửu Thiên Thần Lôi, coi như là vì cường giả ý chí nghịch thiên cải mệnh cũng sẽ không, tại sao ngươi lại dẫn đến Cửu Thiên Thần Lôi?
Âu Dương đáp:
- Bởi vì những Thần Sư đó không là Thần Sư thật sự, bởi vì Thần Sư giống như phi tiên, sau viễn cổ đã biến mất.
- Cái gì!?
Nghe tới đây dù là Bạch Hủ Minh cũng ngẩn ra. Sau viễn cổ đúng là phi tiên biến mất, nhưng mỗi qua một đoạn thời gian thì Chân Linh Giới sẽ sinh ra Thần Sư, mặc dù tuổi thọ của những Thần Sư này rất ngắn nhưng không ai cảm thấy Thần Sư biến mất.
Vậy thì tai gìsao bây giờ Âu Dương nói Thần Sư giống như phi tiên đều đã biến mất?
- Thần Sư bọn họ đều là mượn, cần trả lại, đó là lực lượng không thuộc về họ, mà ta là Thần Sư chân chính.
Thần Sư Âu Dương, cái tên này lắng đọng hai năm sau lại lần nữa xuất hiện ở Chân Linh Giới. Nhưng lần này tên Âu Dương xuất hiện không còn là người bị Đạm Thai gia truy sát mà là Thần Sư.
Thần Sư đại biểu cho cái gì, ở Chân Linh Giới chỉ cần là tu luyện giả thì chắc chắn đều biết. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY -
Danh tiếng Thần Sư Âu Dương vừa ra, toàn Chân Linh Giới biến đổi. Đầu tiên làm ra phản ứng là Thiên Hồn. Tổ chức Thiên Hồn lần đầu tiên không đánh chết một người, ngược lại lựa chọn rút về tất sát lệnh.
Thiên Hồn dám làm chuyện giết chết trưởng lão Vạn Tiên sơn, nhưng giết Thần Sư thì dù Thiên Hồn to gan bằng trời cũng không dám. Giết một trưởng lão Vạn Tiên sơn, tuy Vạn Tiên sơn rất tức giận nhưng sẽ không liều mạng với Thiên Hồn.
Nhưng nếu dám giết Thần Sư của Vạn Tiên sơn, thế thì ngày hủy diệt của Thiên Hồn sắp tới.
Tùy theo Thiên Hồn rút về tru sát lệnh, ánh mắt mọi người tập trung vào thiên cung và Đạm Thai gia. Đạm Thai gia ở Mê Hồn Hải một đường truy sát Âu Dương, cuối cùng Đạm Thai Khước Tà hủy đi Thứ Kiêu cung của hắn, đây là thù không đội trời chung. Lúc này Âu Dương dùng thân phận Thần Sư lần nữa xuất hiện, vậy thì tiếp theo Vạn Tiên sơn có tuyên chiến với Đạm Thai gia không?
Còn có thiên cung, thiên cung khó khăn lắm mới giành được vị trí đầu lĩnh bát tông, mới ngồi chưa tới một tháng đã bị Thần Sư Âu Dương hoàn toàn đánh bại.
Lúc này thiên cung dựa vào cái gì tranh giành với Vạn Tiên sơn?
Thiên hạ đệ nhất của Bạch Hủ Minh không phải nói đùa, đó chân chính là thiên hạ đệ nhất. Kéo Khúc Hướng Tiền ra đơn độc khiêu chiến với Bạch Hủ Minh thì chỉ có một hậu quả, đó là gã bị lão đánh bầm dập như chuối.
Khúc Hướng Tiền và Đạm Thai Kha cùng nhau đi đến Vạn Tiên sơn, may là họ chạy nhanh chứ không thì Bạch Hủ Minh sẽ liều mạng chiến đấu giữ lại một tên.
Nhưng Khúc Hướng Tiền chạy không đại biểu chuyện đã xong, Bạch Hủ Minh tuyên bố muốn Vân Tiêu bảo điện đã phá tán, Vạn Tiên sơn và thiên cung không thể tránh khỏi cuộc chiến.
Đạm Thai gia cách ngoài Mê Hồn Hải, Vạn Tiên sơn tạm thời không làm gì được họ, thiên cung ở phía nam, chỗ đó không phải hiểm hóc gì, Vạn Tiên sơn có thể đặt chân tới. Rất rõ ràng, mục tiêu thứ nhất của Vạn Tiên sơn tuyệt đối là thiên cung.
Một phù triện to lớn dâng lên trong Tu Phục đường, thiên cơ phù triện vàng ẩn chứa lực huyền ảo không gì sánh bằng. Thật nhiều đệ tử Vạn Tiên sơn nhìn Âu Dương trưởng lão đứng chính giữa Tu Phục đường, tay nâng phù triện to lớn này, vẻ mặt họ tràn đầy rung động.
- Lực Thần Sư quả nhiên nghịch thiên, người khác tu phục yêu binh cần từng cái đến, thế mà Âu Dương trưởng lão có thể bày ra một phù triện giúp người tu phục yêu binh và kiếm linh.
Mấy Tu Phục Đại Sư mặt đầy vẻ sùng bái nhìn Âu Dương bày ra phù triện giống như Thái Cực đồ.
*Ong!*
Phù triện tỏa ra ánh sáng, sau đó dần chảy xuôi ánh sáng. Tất cả người có mặt đều cảm nhận được lực lượng thuộc về Tu Phục Sư không ngừng tỏa ra từ phù triện.
Âu Dương liếc toàn trường, nói:
- Hôm nay ta bày ra một Tu Phục pháp trận cho mọi người, nhưng hãy nhớ kỹ rằng nó không phải vạn năng. Ta không hy vọng đệ tử Vạn Tiên sơn bởi vì có nó mà không để ý yêu binh, kiếm linh của mình nữa. Đó là đồng bạn chiến đấu của các ngươi, quý giá như sinh mệnh của các ngươi. Cho nên đệ tử Vạn Tiên sơn trong đời chỉ có ba cơ hội tu phục. Ba thứ qua đi, không cho phép đặt chân vào đây nữa.
Ba cơ hội tu phục là điều Âu Dương sớm nghĩ ra.
Dù sao tác dụng của phù triện là trợ giúp ngươi chứ không phải khiến người sinh ra ỷ lại, nếu như đệ tử Vạn Tiên sơn bởi vì có phù triện mà không để ý yêu binh có bị tổn hại không thì Âu Dương cảm thấy ý nghĩa tồn tại của phù triện khác đi nhiều.
Lăng Túc đi tới bên cạnh Âu Dương, nói:
- Âu Dương, chưởng tông Huyễn Chân tông và Linh Thiên tông đã đến tiền điện, tông chủ kêu ta gọi ngươi đi qua.
Mặc dù hiện tại thân phận Âu Dương khác đi, trở thành trưởng lão Vạn Tiên sơn, còn là có địa vị ngang bằng với Bạch Hủ Minh, nhưng trong mắt gã thì hắn không có gì thay đổi, vẫn là huynh đệ của gã.
*Bốp!*
Đập tay với Lăng Túc, Âu Dương cười nói:
- Tốt, ta đi tiền điện xem thử, đợi hết bận rồi chúng ta ngồi xuống tâm sự.
Lăng Túc cười nói:
- Đi đi, nhưng ngươi đừng lười biếng, bây giờ tu vi của ta đã đạt đến thánh thể tứ giai, nếu ngươi lơ là thì nói không chừng lúc nào đó ta sẽ vượt qua người.
Âu Dương cười khan:
- Ha ha!
Đúng như Lăng Túc đã nói, thân phận Thần Sư khiến địa vị của Âu Dương xảy ra biến đổi nghiêng trời lệch đất, nhưng tu vi của hắn vẫn là một vấn đề. Âu Dương đang nghĩ lúc nào thì nghịch thiên cải mệnh cho mình, hấp thu Thiên Mệnh Thánh Dược, một hơi bước vào cảnh giới Đại Đế.
Tiền điện, tông chủ Huyễn Chân tông Chu Đào và tông chủ Linh Thiên tông Đỗ Thanh Huyền đi cùng Lỗ Tu, cười vui vẻ nói những đề tài nhạt như nước ốc.
Hai người lần này đến nói là để chúc mừng Vạn Tiên sơn lại cướp về vị trí đứng đầu bát đại tông phái, sự thật người sáng suốt đều thấy ra họ muốn xem Âu Dương có nguy hiểm như trong lời đồn không.
Âu Dương bước vào tiền điện liền thấy hai tông chủ lập tức quay đầu nhìn hắn. Âu Dương không lúng túng vì đối mặt hai nhân vật đứng ở đỉnh Chân Linh Giới, hắn biểu hiện bình tĩnh thong dong.
- Quả thật là anh hùng xuất thiếu niên, đồn đãi Âu Dương trưởng lão mười mấy năm trước chém Linh Sử vào Chân Linh Giới, gia nhập Vạn Tiên sơn, không biết có phải là sự thật?
Thật ra Chu Đào sớm đem gốc gác của Âu Dương điều tra đến tận rễ, hiện tại hỏi ra lời nhàm chán như vậy chẳng qua muốn gợi chuyện.
Âu Dương đáp:
- Chu tông chủ quá khen, Âu Dương chẳng qua là hơi may mắn.
Âu Dương ngồi xuống vị trí dưới tay Lỗ Tu, một đệ tử Vạn Tiên sơn cung kính dâng lên một chén trà thơm cho Âu Dương.
- Ha ha ha, xem ra tin đồn cũng có chuyện thật, đáng buồn là Thái Nhất tông có người không có mắt nhận được kim hương ngọc thế nhưng...
Đỗ Thanh Huyền mới nói tới đây liền nghe bên ngoài truyền đến một giọng nữ.
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Âu Dương cảm thụ được linh nguyên xung quanh, mặc dù bản thân Âu Dương không thể hấp thu linh nguyên, nhưng hắn vẫn có thể cảm thụ được linh nguyên tồn tại.
Lúc này Âu Dương có thể cảm nhận linh nguyên xung quanh không nhiều bằng Chân Linh Giới. Nhưng so với tiểu thế giới lúc trước của hắn thì mạnh hơn một chút.
Toàn thân Âu Dương lơ lửng trên bầu trời, nhưng trong tiểu thế giới, lấy yêu khí phi hành Âu Dương phát hiện tổn hao hầu như lớn gấp mười lần Chân Linh Giới.
Một đường phi hành về phía đông, sau khi Âu Dương bay được bốn năm giờ, cuối cùng cũng thấy được người ở, nhưng những người này thấy Âu Dương phi hành giống như thần linh, tất cả đều quỳ xuống đất cầu khẩn.
Âu Dương biết, đây là khu vực sát biên giới của tiểu thế giới Thiên Hà, người ở đây có lẽ là những người chăn thả gia súc đời đời kiếp kiếp ở đây.
Âu Dương từ bỏ phi hành, hạ xuống đi trên thảo nguyên. Sau khi tiến lên khoảng chừng mấy giờ, rốt cuộc phát hiện một khối kiến trúc giống như nhà bạt, Âu Dương làm bộ một người lạc đường đi đến khu nhà bạt.
- Đứng lại.
Ngay khi Âu Dương đi tới, một thiếu nữ mặc váy da dê, cầm một cây roi da kêu lên.
Âu Dương làm bộ rất sợ hãi, nhìn thiếu nữ kia cẩn thận nói:
- Vị tiểu thư này, ta... Ta là người lạc đường, ta đã đi lạc trên thảo nguyên rất lâu rồi.
- Ngươi nói dối.
Thiếu nữ nhìn dáng vẻ của Âu Dương, nhíu mày, sau đó thoáng chốc nhìn thấu Âu Dương đang nói dối.
Không phải Âu Dương biểu diễn kém cỏi, chủ yếu là vì lời nói dối của hắn không đúng chỗ. Xung quanh nơi này là thảo nguyên mấy vạn dặm, hơn nữa quần áo của Âu Dương rõ ràng không phải là ý phục của dân chăn nuôi, một người bên ngoài đến Kha Gia thảo nguyên lại nói mình lạc đường, chuyện này có khả năng sao?
- Xảy ra chuyện gì?
Một nam tử đồng dạng cũng mặc váy da dê chạy đến.
- Ngũ giai.
Âu Dương liếc mắt đã nhìn ra tu vi của người này, mặc dù người này chỉ có ngũ giai, nhưng nơi này chính là tiểu thế giới, ở đây Thánh Thể là tồn tại không có thể xuất hiện, ở đây cửu giai chính là siêu cấp đỉnh phong. Ngũ giai không sai biệt lắm đã tương đương với Pháp Thân cường giả trong Chân Linh Giới.
Có mấy người cũng chạy đến phía sau nữ tử, nhìn y phục của Âu Dương không phải của người thảo nguyên, nam tử có vài phần đề phòng, nhưng rất nhanh hắn lại cảm thấy yên tâm, bởi vì trên người Âu Dương hắn không cảm giác thấy bất cứ lực lượng ba động nào. Theo hắn thấy, Âu Dương chỉ là một người bình thường.
- Ngươi là ai?
Nam tử nhìn Âu Dương mở miệng hỏi.
- Ta... Ta...
Âu Dương nhất thời cũng không biết nói như thế nào, kỳ thực vừa rồi bị nữ tử kia vạch trần, hắn vô cùng xấu hổ.
- Ngươi là quý tộc của Đa La đế quốc?
Nam tử kia phảng phất như biết Âu Dương có khó khăn, lúc này lại giúp Âu Dương soạn ra một lý do.
- Đúng ta chính là quý tộc của Đa La đế quốc.
Âu Dương căn bản không biết Đa La đế quốc là nơi nào, dù sao cứ nói trước rồi tính.
- Hừ quả nhiên là cẩu nhân của Đa La, bắt đến Vương thành lột da.
Ngay khi Âu Dương thừa nhận mình là quý tộc của Đa La đế quốc chết tiệt gì đó, nam tử lập tức biến sắc, sau đó tựu chuẩn bị động thủ tiến lên bắt Âu Dương.
Âu Dương nhướng mày, một luồng yêu khí từ trên người Âu Dương bạo phát, hắc bạch song đao bay ra khỏi vòng tay, rơi xuống tay Âu Dương.
- Yêu... Yêu Chiến Sĩ...
Nam tử cảm thụ được yêu khí đáng sợ trên người Âu Dương, trong nháy mắt hắn phán đoán ra đây là một siêu cấp cường giả.
Yêu khí ba động của Âu Dương dẫn động một đám Yêu Chiến Sĩ từ xa lao đến. Âu Dương nhìn thấy thảo nguyên này lại ẩn tàng nhiều Yêu Chiến Sĩ như vậy cũng có chút kỳ quái.
- Chuyện gì xảy ra...
Sau khi vô số Yêu Chiến Sĩ tập hợp, một thanh âm già nua từ xa truyền đến, sau đó một lão giả mặc đạo bào từ xa bay đến.
- Lục Tiên cửu giai, ở đây còn có cửu giai Lục Tiên?
Âu Dương giật mình nhìn lão giả. Ở nơi thâm sơn cùng cốc như ở đây cũng có cửu giai Lục Tiên, lẽ nào nói cửu giai trong tiểu thế giới Thiên Hà không đáng tiền sao?
- Là quốc sư đại nhân, quốc sư đại nhân tới rồi...
Thấy lão giả bay tới, vô số Yêu Chiến Sĩ bắt đầu hoan hô.
- Quốc sư đại nhân, đây là một quý tộc Đa La, thỉnh quốc sư đại nhân bắt người này.
Yêu Chiến Sĩ ngũ giai vừa rồi mới giằng co với Âu Dương thấy cửu giai Lục Tiên xuất hiện, vô cùng kích động, cũng không biết người trên thảo nguyên này rút cuộc có thù hận gì với Đa La đế quốc.
- Đa La? Đa La thực sự muốn bị tiêu diệt sao?
Quốc sư nhìn về phía Âu Dương, lúc này trong tay Âu Dương cầm song đao đối diện với hắn.
- Ngươi không phải người của Đa La đế quốc.
Vị quốc sư từ trên trời chậm rãi hạ xuống đất, nhìn Âu Dương nói:
- Lục đại cường giả của Đa La đế quốc bị Tuần Thiên quốc sư lấy sinh mệnh lực khốn chết trên Tuần Thiên Sơn, ngươi căn bản không phải người nào trong lục đại cường giả Đa La, hơn nữa cho dù là lục đại cường giả của Đa La cũng không ai có tu vi cao như ngươi.
- Ta xác thực không phải người của Đa La đế quốc, ta là một người lạc đường.
Âu Dương lần thứ hai lặp lại hắn là người lạc đường.
- Ngươi nói dối, nếu như ngươi là một người lạc đường, làm sao ngươi có thể xuất hiện ở đại thảo nguyên này, lẽ ra ngươi sớm bị sói ăn rồi.
Tiểu cô nương lại mở miệng, chỉ có điều những lời này của nàng khiến Âu Dương cảm thấy buồn cười.
Sói ăn thịt mình? Âu Dương có chút bất đắc dĩ, sợ rằng tất cả bầy sói trên tiểu thế giới này cùng nhau kéo đến, Âu Dương toàn lực một kích là có thể giết sạch bọn chúng.
Vị quốc sư nhìn Âu Dương, hắn rốt cuộc mở miệng nói:
- Hoan nghênh người lạc đường đường xa đến đây, ta là quốc sư Kha Minh Quân của Kha Gia đế quốc, ta thay mặt Kha Gia đế quốc hoan nghênh ngươi đến đây...
Câu nói của Kha Minh Quân khiến đám người xung quanh đều ngây người, bọn họ thật sự tưởng rằng mình đang nghe nhầm.....
- Ngươi tên là Kha Minh Quân?
Âu Dương nhìn Kha Minh Quân, mặc dù Kha Minh Quân thoạt nhìn lớn tuổi hơn hắn rất nhiều, nhưng trên con đường tu luyện, tuổi tác không hề quan trọng.
- Đúng vậy.
Kha Minh Quân rất hòa nhã trả lời . .
- Vừa lúc ta đang thiếu một người hướng đạo, không biết ngươi có nguyện ý làm hướng đạo của ta hay không?
Âu Dương mỉm cười nhìn Kha Minh Quân, nếu như những lời này đổi lại là người khác nói, đều có thể bị Kha Minh Quân cự tuyệt, dù sao địa vị của Kha Minh Quân cũng giống như địa vị của Sở Tương Hợp ở tiểu thế giới, kêu một siêu cấp cường giả làm hướng đạo, chuyện này quả thực không thể tưởng tượng.
- Cầu còn không được...
Kha Minh Quân lần thứ hai khiến người xung quanh kinh hãi rớt cằm. Quốc sư đại nhân quyền cao chức trọng của Kha Gia đế quốc bọn họ lại đồng ý làm hướng đạo cho một người xa lạ, chuyện này quả thật không thẻ tin được.
Lúc này thậm chí có người hoài nghi Âu Dương có phải là Huyễn Thuật Sư hay không, dùng huyễn thuật mê hoặc con mắt của bọn họ. Bọn họ đương nhiên sẽ không hoài nghi quốc sư đại nhân bị mê hoặc, bởi vì quốc sư Kha Minh Quân trong lòng bọn họ chính là thần, là vị thần không thể chiến thắng.
- Mời...
Kha Minh Quân cũng không quản trong mắt người khác hắn có phải là thần hay không, hiện tại hắn chỉ có một suy nghĩ, người thanh niên này rốt cuộc từ đâu đến, tại sao hắn có thể là một cường giả như vậy?
- Ta cũng không làm chuyện lỗ vốn, đây là thù lao của ngươi.
Âu Dương lấy từ trong vòng tay ra một viên đan dược đưa cho Kha Minh Quân, sau đó đi về phía tiểu thành thảo nguyên.
Kha Minh Quân đưa tay tiếp nhận đan dược, nhưng vừa nhìn Kha Minh Quân đã ngây người sửng sốt. Tiểu thế giới chẳng khác nào là nhân gian, còn Chân Linh Giới chính là tiên giới. Một cây cỏ của tiên giới đối với tiểu thế giới mà nói đều là tồn tại cao đẳng. Loại linh đan này đối với Kha Minh Quân hầu như chính là tiên đan, nếu như hiện tại Kha Minh Quân sử dụng, trong nháy mắt có thể khiến toàn bộ lực lượng của hắn được bổ sung không ngừng.
- Đa tạ... Tiền bối...
Lúc này hai chữ "tiền bối" của Kha Minh Quân lại khiến người nghe muốn rớt tròng mắt. Chuyện này rút cuộc là thế nào?
- Thảo nguyên này ở vị trí nào của thế giới?
Âu Dương nhìn Kha Minh Quân hỏi.
- Nơi này là Kha Gia đế quốc trong tứ đại đế quốc, nằm ở cực tây của thế giới, đồng dạng cũng là nơi nhân khẩu ít ỏi nhất. Trong tứ đại đế quốc Đa La đế quốc diệt vong là mạnh nhất, sau đó đến Tuần Thiên đế quốc, quốc lực của Mễ Nhĩ đế quốc cũng gấp đôi Kha Gia, cho nên....
Kha Minh Quân nói đến đây có chút bất đắc dĩ.
- Cho nên Kha Gia đế quốc rốt cuộc là đế quốc yếu nhất trong tứ đại đế quốc, chỉ có điều các ngươi chiếm địa lợi, không ai nguyện ý chạy đến thảo nguyên tranh đoạt với các ngươi đúng không.
Âu Dương có thể minh bạch ý tứ trong lời nói của Kha Minh Quân.
Kha Minh Quân xấu hổ cười cười, nhưng trong lòng Kha Minh Quân có một loại cảm giác, nếu như có thể để vị tiền bối này hài lòng, có lẽ đây là cơ hội để Kha Gia đế quốc quật khởi.
- Đúng vậy, Kha Gia đế quốc nhân khẩu rất thưa thớt, hơn nữa địa vực có kém hơn tam quốc còn lại, cho nên... Bạn đang đọc truyện được copy tại
Kha Minh Quân đương nhiên không dám biểu đạt ra suy nghĩ trong lòng mình.
- Nhân khẩu thưa thớt không quan hệ, nếu như cường giả có thể nhiều, như vậy cũng đủ để đánh một trận lên tận trời.
Âu Dương đi dạo trong tiểu thành nửa ngày, nhưng hắn phát hiện mỗi khi hắn đi qua, nơi nào cũng có vô số người dùng ánh mắt bất thiện nhìn hắn, có thể bởi vì y phục trên người hắn cũng giống với người của Kha Gia đế quốc.
- Xem ra các ngươi ở đây không hoan nghênh người đến từ bên ngoài.
Âu Dương lắc đầu, thế nhưng Âu Dương có thể lý giải suy nghĩ của những người này, dù sao hiện tại là thời đại chiến loạn, ngoại trừ người của bổn quốc, người của quốc gia khác đều là địch nhân.
Đa La vừa mới diệt, Tuần Thiên đế quốc và Mễ Nhĩ đế quốc đang thảo luận làm sao chia cắt địa bàn của Đa La đế quốc, Kha Gia đế quốc cũng muốn cắn một miếng, lúc này bất cứ lúc nào cũng có thể dẫn phát chiến tranh tranh đoạt địa bàn.
- Mọi người nghe đây, tiên sinh là khách nhân tôn quý nhất của Kha Gia đế quốc chúng ta, bất cứ người nào cũng không được bất kính với tiên sinh, nếu không sẽ bị phán tội phản quốc. Kha Nhạc chuẩn bị nơi ở cho tiên sinh.
Kha Minh Quân quay sang phân phó thành chủ Kha Nhạc, Kha Nhạc hiểu ý lập tức xoay người đi chuẩn bị.
Kha Nhạc đi rồi, Âu Dương kêu Kha Minh Quân một mình ở lại, bởi vì Âu Dương còn muốn hỏi thăm Kha Minh Quân về chuyện của Đa gia. Kỳ thực Âu Dương có điều suy đoán, Đa gia có thể có quan hệ gì đó với Đa La đế quốc, nhưng Âu Dương cũng không muốn đi quá sâu vào chuyện của tiểu thế giới này.
Lực lượng của mình căn bản không thuộc nơi này, nếu như can thiệp quá sâu ngược lại có phản ứng không tốt.
- Tiền bối...
Kha Minh Quân biết Âu Dương lưu lại mình khẳng định có vấn đề gì còn muốn hỏi.
- Không cần gọi tiền bối, ta là Âu Dương.
Âu Dương không quen nghe người khác gọi mình là tiền bối.
- Thiên Hà tiểu thế giới có tứ đại gia tộc từ viễn cổ truyền thừa đến nay. Đa, Tuần, Mễ, Kha. Kha Gia đế quốc các ngươi có phải chính là Kha Gia này?
Âu Dương kỳ thực có thể phán đoán được bảy tám phần từ cái tên.
- Tiền bối... Ngài đến từ...
Kha Minh Quân lấy tay chỉ lên trên trời.
- Ta đến từ đâu ngươi không cần biết, ngươi chỉ cần trả lời vấn đề của ta là được, nếu như câu trả lời của ngươi khiến ta thoả mãn, ta sẽ cho ngươi thứ ngươi thỏa mãn.
Âu Dương mỉm cười, đồng thời lấy ra một viên linh đan, Âu Dương biết linh đan ở tiểu thế giới chắc chắn sẽ được xem như tiên đan.
- Đúng vậy, Kha Gia đế quốc chính là Kha Gia từ viễn cổ truyền thừa đến nay, chỉ có điều thời gian lâu lắm rồi, Kha Gia truyền thừa đến bây giờ sớm đã quên viễn cổ huy hoàng, cho nên hiện tại Kha Gia cũng chỉ có rất ít người biết.
Kha Minh Quân cũng là họ Kha, hắn cũng là người Kha Gia, chính là Kha Gia chính tông, cho nên đối với những tin đồn gì đó hắn cũng biết.
- Vậy Đa La đế quốc chính là Đa gia từ viễn cổ truyền thừa?
Âu Dương nhận được đáp án có chút phiền muộn, vốn mình định tìm hậu nhân của Đa Âm, đem thăng đăng thi cốt của Đa Âm giao cho người Đa gia, để bọn họ an táng, cũng coi như thỏa mãn yêu cầu cuối cùng của Đa Âm.
Nhưng hiện tại Đa La đế quốc đã bị diệt, Âu Dương nhớ kỹ hắn còn nghe được người của Đa La đế quốc không sai biệt lắm đều bị chém giết?
- Đúng... Đúng vậy...
Kha Minh Quân quan sát đến biểu tình trên mặt của Âu Dương , ban đầu khi Âu Dương nhắc tới Đa gia rõ ràng trên mặt có chút khẩn trương, nhưng khẩn trương từ từ biến thành bất đắc dĩ.
- Ai... Vẫn là tới chậm một bước. Nhưng có một số việc ta cũng không quản được.
Âu Dương lắc đầu cười khổ, Đa gia diệt vong, như vậy sợ rằng mình chỉ có thể một mình đến phần mộ tổ tiên Đa gia, an táng Đa Âm, coi như để hắn lá rụng về cội.
- Phần mộ tổ tiên của Đa gia ở đâu?
Âu Dương nhìn dáng vẻ khẩn trương của Kha Minh Quân cười hỏi.
- Chuyện này... ta thật ra không rõ lắm. Nhưng ta nghĩ Quốc quân của Kha Gia đế quốc chúng ta khẳng định biết về nơi phần mộ của Đa gia, chi bằng ngài theo ta đến Vương thành hỏi Quốc quân?
- Vương thành cách nơi này bao xa?
Âu Dương nhìn sắc trời đã gần tối, nếu như thực sự hơn mười vạn dặm, vậy chỉ có thể nghỉ ngơi một đêm, ngày mai xuất phát. Dù sao mình không phải Trận Đồ Sư cũng không phải cường giả như Bạch Hủ Minh, căn bản không thể hoàn thành xuyên qua hư không.
Kha Minh Quân cũng đồng dạng nhìn sắc trời bên ngoài nói:
- Vương thành cách nơi này tám ngàn dặm, sáng mai chúng ta xuất phát.
- Chỉ có tám ngàn dặm?
Âu Dương nghe được chỉ có tám ngàn dặm cười nói:
- Nếu chỉ có tám ngàn dặm, vậy bây giờ chúng ta xuất phát, trước khi trời tối đen có thể tới nơi.
Nghe Âu Dương nói, Kha Minh Quân sửng sốt, Kha Minh Quân tự hỏi, nếu như mình toàn lực phi hành, tám ngàn dặm này chỉ sợ cũng cần cả ngày mới tới được, mà hiện tại trời đã tối rồi, nếu như bây giờ xuất phát, khả năng tối mai mới có thể tới nơi.