Ầm...
Một tiếng động rất lớn vang vọng vào trong tai của tất cả người dân trong đô thành Mễ Nhĩ. Một ánh đao trực tiếp san bằng tường thành của hoàng thành. Sau đó nó bay vào trong hoàng thành. Trên đường đi qua, hầu như tất cả kiến trúc đều bị phá hủy. Trong hoàng thành vẫn bị ánh đao dài một trăm mét của Âu Dương phá hủy.
- Chuyện gì xảy ra vậy.
Hoàng thành trở nên hỗn loạn. Đô Thành cũng hỗn loạn không thể tả. Vô số người ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời. Bọn họ chỉ thấy Âu Dương cầm đao trong tay phải. Tay trái giữ lấy Đa Minh, giống như một vị Chiến Thần bất bại.
- Có kẻ địch.
Nhìn thấy Âu Dương phía trên bầu trời, từng thân ảnh từ trong hoàng thành điên cuồng phóng lên trời, bay về phía Âu Dương.
- Không muốn chết thì cút hết cho ta.
Âu Dương gầm lớn một tiếng, mang theo yêu khí không ngờ tạo thành sóng âm trùng kích cực lớn. Cơn sóng trùng kích này giống như điên cuồng lao về bốn phía.
Một vào cường giảđến nhanh trực tiếp bị sóng âm của Âu Dương trùng kích đánh từ trên trời rơi xuống
Nhìn cảnh tượng như vậy Đa Minh cảm thấy kinh hãi. Một quang đao rộng trăm mét. Một tiếng gầm đủ khiến cường giả của đế quốc Mễ Nhĩ rơi xuống đất. Lúc này Đa Minh không thể nào tưởng tượng được nam tử bên cạnh mình thoạt nhìn có tuổi tác gần giống mình rốt cuộc có tu vi thế nào.
- Mộ tổ của đế quốc Mễ Nhĩ ở đâu. Không nói ngày hôm nay ta tàn sát đẫm máu Đô Thành.
Giọng nói của Âu Dương lại xuất hiện, chấn động tất cảĐô Thành.
Trong hoàng thành, quốc sư Mễ Tu của đế quốc Mễ Nhĩ, chính là một Yêu Chiến Sĩ cửu giai đỉnh phong nhìn lên bầu trời. Lúc này trên mặt hắn đầy vẻ khiếp sợ.
Tuy rằng khoảng cách rất xa, nhưng Mễ Tu vẫn có thể cảm nhận được yêu khí giống như ngọn lửa bùng cháy mãnh liệt trên người Âu Dương.
Không nghi ngờ chút nào, đây là một Yêu Chiến Sĩ, một Yêu Chiến Sĩ có thể bay.
Mễ Tu hiểu rõ Yêu Chiến Sĩ muốn bay phải cần có điều kiện thế nào. Nhưng từ trước đến nay hắn không nghĩ tới tiểu thế giới Thiên Hà này sẽ xuất hiện một cường giả như vậy. Đây quả thực là cường giả siêu cấp không chịu đối kháng.
- Muốn chết.
Vài tên tướng quân thất giai phóng lên không trung, xông về phía Âu Dương.
- Quay lại.
Mễ Tu nhìn ba tướng quân xông lên, hắn vội vàng lên tiếng muốn bảo ba người quay trở về. Nhưng đã quá muộn. Khi Mễ Tu mở miệng, ba tướng quân trên không trung đã bị Âu Dương một đao làm thịt toàn bộ.
Ba tướng quân thất giai từ trên trời rơi xuống. Cả ba người đã bị Âu Dương chém thành sáu đoạn. Khi sáu đoạn thi thể từ trên trời cao rơi xuống đô thành Mễ Nhĩ, vô số người đều hoảng sợ.
Ba tướng quân của đế quốc lại người đang đứng trên không trung chém một đao giết sạch. Tất cả người trong đô thành Mễ Nhĩđều không thể nào tin nổi vào mắt của mình. Nhưng bọn họ hoảng sợ thì hoảng sợ, nhưng bọn họ lại không hề tuyệt vọng. Bởi vì quốc quân và quốc sư của bọn họ đều là cường giả cửu giai. Dưới cái nhìn của bọn họ, chỉ cần hai vịđại thần này vẫn còn ở đây, Mễ Nhĩ sẽ không chuyện gì.
Nhưng ngày hôm nay bọn họ đã nhầm. Bởi vì vào lúc này quốc sư và quốc quân củabọn họ đang đứng chung một chỗ dùng ánh mắt như nhìn thần linh nhìn nam tửđang đứng trên không trung.
- Chẳng lẽ người này là người của Đa gia sao?
Quốc quân của đế quốc Mễ Nhĩ, Mễ Khải khi nghe Âu Dương nhắc đến mộ tổ, hắn chợt có một loại dự cảm không lành.
Ban đầu khi hai đế quốc Mễ nhĩ và Tuần Thiên đi đào mộ tổ của người ta, hắn đã có chút không yên tâm. Hiện tại đúng như cảm giác của hắn. Tốt cuộc đã có người xông tới đô thành Mễ Nhĩ.
- Quốc sư đại nhân...
Nguyên soái đế quốc Mễ Nhĩ chính là một Yêu Chiến Sĩ bát giai. Hắn nhìn người đang đứng trên không trung, vẻ mặt kinh sợ. Sau đó hắn nhìn sang quốc sư muốn hỏi dò một chút xem hai vịđại thần này định làm thế nào.
Tuy nhiên hắn vừa mới nói ra khỏi miệng, Âu Dương đã từ trên trời hạ xuống, đi tới trước mặt bọn họ.
- Đa Minh.
Nguyên soái đế quốc Mễ Nhĩ chỉ thoáng liếc mắt một cái liền nhận ra Đa Minh. Lúc trước thời điểm tiêu diệt người Đa gia chỉ thiếu một công tử bột Đa Minh được cả tiểu thế giới biết tên.
Tuy nhiên với tính cách công tử bột như Đa Minh, không có người nào để ý tới hắn. Trong mắt những người khác, chỉ sợ gia hoả này sẽ giống một con chuột con tìm một hầm ngầm chui vào sống tạm.
Hoặc là chính là một tên ăn mày chết đói trên đường.
Nhưng bất kỳ ai cũng không thể ngờđược Thập Tam công tử mà bọn họ đã bỏ quên không ngờđã trở lại Mễ Nhĩ, còn dẫn theo một cường giảđáng sợ như thế?
- Mộ tổ Mễ Nhĩ ở đâu.
Âu Dương nhìn quốc sư và quốc quân của Mễ Nhĩ. Nơi này chỉ có hai người này là cửu giai. Đương nhiên Âu Dương muốn trực tiếp tìm chính chủ.
- Ngươi là người của Đa gia sao?
Giờ này phút này, quốc quân Mễ Khải vẫn rất có khí độ của một quốc quân. Chí ít đối mặt với Âu Dương hắn không có biểu hiện sợ hãi.
- Ta là người như thế nào không quan trọng. Quan trọng chính là thứ ngươi thiếu nợ, hiện tại phải trả lại.
Âu Dương híp mắt nhìn Mễ Khải.
- Hừ muốn giết cứ giết, muốn hủy mộ tổ của Mễ gia ta, đừng có mơ.
Mễ khải vẫn tính là một kẻ đại nghĩa lăng nhiên. Vào lúc này bất luận như thế nào hắn cũng không thể nói ra vị trí của mộ tổ Mễ Nhĩđược.
- Không cần ngươi nói nữa.
Âu Dương vung tay lên. Kể cả hai cái cửu giai và kiến trúc xung quanh đều bị lực của một cái vung tay này phá hủy. Hai cường giả cửu giai bị trọng thương chôn dưới phế tích. Ánh mắt Âu Dương đỏ như máu. Cả người bay lên trên không. Chân Thực Chi Nhãn bắt đầu không ngừng đảo khắp bốn phía của đô thành.
Âu Dương quét một vòng không tìm được vị trí mộ tổ của đế quốc Mễ Nhĩ. Ngay thời điểm Âu Dương cảm thấy có chút kinh ngạc, trong lúc vô tình con mắt của hắn đã nhìn thấy được một hồ nước trong đô thành Mễ Nhĩ.
Khi nhìn thấy hồ nước này, trên mặt Âu Dương lộ ra một nụ cười. Mình tìm nửa ngày hóa ra mộ tổ Mễ Nhĩ nằm ngay dưới hồ nước này.
Nếu như không phải có Chân Thực Chi Nhãn, chỉ sợ cho dù Âu Dương xới ba tấc đất mới có thể tìm thấy vị trí mộ tổ ẩn giấu dưới hồ nước kia.
- Ngày hôm nay trước tiên thu phục mộ tổ Mễ Nhĩ các ngươi, xem như sự trừng phạt đối với các ngươi. Không lâu sau đó, thiết kỵ Đa La sẽ lại xuất hiện. Các ngươi lấy đi thứ gì, tất nhiên sẽ có hậu nhân của Đa La lấy lại thứđó.
Hình ảnh Âu Dương dẫn theo Đa Minh chớp hiện trên bầu trời. Sau đó quanh thân hắn bốc lên một ngọn lửa huyết sắc mạnh mẽ.
Ngọn lửa huyết sắc bốc lên, Âu Dương hóa thân thành một sao chổi bắn thẳng về phía mặt hồ.
Dưới xung lượng cực lớn, hỏa diễm trên bầu trời kéo theo một cái đuôi dài. Vô số người giật mình nhìn nam tử từ trên bầu trời xông thẳng xuống. Bọn họ không biết tại sao lúc này cường giả của quốc gia mình vẫn không ra tay.
- Ầm...
Tiếng ầm ầm phát ra giống như ngày tận thế xuất hiện. Dưới sự chấn động mãnh liệt của yêu khí, nước trong hồ chỉ trong khoảnh khắc đã hoàn toàn bốc hơi hết. Không gian nhỏ dưới đáy hồ đã bị Âu Dương đánh nát.
Truyện Sắc Hiệp -
Thiên cung có thể ngầm giở trò nhưng Vạn Tiên sơn thì khinh thường làm như vậy.
Vạn Tiên sơn quang minh chính đại đứng ra đánh ngươi, để xem ngươi có thể làm sao!
Nửa ngày sau Vạn Tiên lệnh đưa đến bát tông thập nhị thánh địa, và tứ đại gia tộc, sau đó tông phái lớn nhỏ trong Chân Linh Giới đều nhận được Vạn Tiên lệnh mà Vạn Tiên sơn phát ra.
Vạn Tiên lệnh vừa ra, toàn Chân Linh Giới không muốn rung động cũng khó khăn. Mặc dù Bạch Hủ Minh tuyên bố muốn lấy đi Vân Tiêu bảo điện nhưng không ai ngờ nó sẽ nhanh như vậy.
Chân Linh Giới đã bao nhiêu năm không xảy ra chuyện hai đại tông phái sống mái với nhau? Lần trước phía đông Lâm Hải cảnh Âu Dương dẫn động tám phương khiến Vạn Tiên sơn cùng Đạm Thai gia ngắn ngủi đụng độ nhưng không tính là quyết đấu, dù gì hai bên còn có điều khắc chế.
Nhưng lúc này thì khác, Vạn Tiên lệnh phát ra, Vạn Tiên sơn tương đương công khai tử chiến. Từ khi Vạn Tiên sơn sáng lập đến nay chỉ ba lần phát Vạn Tiên lệnh, hai lần trước giúp Vạn Tiên sơn đạt đến vị trí đứng đầu bát tông, nhưng chưa từng đáng sợ như lần này.
Lần này Vệ Thi ở trong Vạn Tiên lệnh nói rõ ràng, Vạn Tiên sơn muốn lấy đi Vân Tiêu bảo điện của thiên cung! Vân Tiêu bảo điện có ý nghĩa với thiên cung giống như Thông Thiên phong đối với Vạn Tiên sơn. Điều này chứng tỏ là tử chiến, thiên cung tuyệt đối không có khả năng bỏ Vân Tiêu bảo điện mà đi. Nếu Vạn Tiên sơn dám lớn tiếng nói thẳng ra thì chứng tỏ quyết tâm phải giành lấy cho bằng được.
Phía nam đã rối thành mớ bòng bong, Hàn Nguyệt thánh địa, Càn Khôn thánh địa, Vân Chương thánh địa liền nhau với thiên cung đều vạch rõ giới hạn. Mấy vạn người Vạn Tiên sơn thế tới rào rạt, có hai cường giả ý chí viễn cổ thì càng uy phong bát diện.
Thần sư Âu Dương có năng lực nghịch thiên cải mệnh, Vạn Tiên sơn chính là một con thú viễn cổ, Vạn Tiên sơn như vậy thế không thể đỡ, ai cũng không muốn lúc này đi ra giúp thiên cung.
Vạn Tiên sơn không định diệt thiên cung, lấy đi Vân Tiêu bảo điện là tính vũ nhục, chuyện cũng không thể trách Vạn Tiên sơn.
Lúc trước thiên cung đoạt được vị trí đứng đầu bát tông khiến nhiều tông phái khó chịu, sau này họ còn gan to bằng trời nhúng chàm Trung Châu. Tục ngữ nói lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa, cho dù Bạch Hủ Minh có bị trọng thương thì Vạn Tiên sơn không dễ bị lay động.
Lúc đó thiên cung buộc Vạn Tiên sơn đến đường cùng, mấy chục vạn đệ tử đã chuẩn bị xa xứ đến tây vực Sa Châu, nếu không phải phút cuối Âu Dương dùng lực Thần Sư nghịch thiên cải mệnh đem Vạn Tiên sơn từ nguy nan kéo trở về hì có lẽ bây giờ đệ tử Vạn Tiên sơn đã đến bên kia tây vực Sa Châu bắt đầu xây dựng lại Vạn Tiên sơn.
Đây liên quan đến nhân và quả, thiên cung gieo nhân, giờ họ phải gặt quả, chẳng qua quả này là quả bom sẽ tạc chết họ.
- Sư phụ, tại sao phía nam gọi là Nam Lâm Xích Thủy?
Âu Dương đi theo sau lưng Bạch Hủ Minh, mấy vạn đệ tử Vạn Tiên sơn từ thánh trở lên rậm rạp đầy trời, đi qua đầu ngya cả mặt trời cũng bị che kín.
Bọn họ từ Vạn Tiên sơn dùng lực trạn đồ chai nhau đi tới chỗ giao giới giữa Nam Lâm Xích Thủy và Trung Châu. Lúc này các đệ tử Vạn Tiên sơn bắt đầu tiến vào nam bộ, trận chiến này nhất định phải đánh kinh thiên động địa, một trận chiến này qua đi e rằng quận vực thiên cung ở không có một tấc đất bình yên.
Bạch Hủ Minh nói:
- Xích Thủy là một con sông lớn, nó từ Tây Vực chảy tới nam bộ, rồi từ nam bổ nhập vào Mê Hồn Hải. Nam bộ và sông Xích Thủy liền nhau, cho nên mới gọi là Nam Lâm Xích Thủy.
Âu Dương thắc mắc hỏi:
- Sư phụ, không phải chỉ Lâm Hải cảnh mới giao nhau với Mê Hồn Hải sao? Tại sao nam bộ cũng có Mê Hồn Hải?
- Mê Hồn Hải vô biên vô hạn, từ phía đông Lâm Hải cảnh đến nam bộ đều có thể thấy Mê Hồn Hải, chẳng qua bên này Mê Hồn Hải sóng cuồn cuộn, không nói đến người bình thường, một số tu luyện giả tu vi thấp đi vào trong đó có hơn phân nửa khó mà trở ra.
Lúc còn trẻ Bạch Hủ Minh từng thử tiến vào, lần đó lão suýt mất mạng.
Âu Dương lại hỏi tiếp:
- Sư phụ, nam bộ Mê Hồn Hải này thông đến đâu.
- Không biết, nhưng có người từng đoán Mê Hồn Hải bên này có lẽ liên kết với hướng đi của Xuyên Vân thuyền lần thứ hai, tiếc rằng bên đó chưa từng có người tới, Hoàng Thiên Đại Đế ra đi cũng đã mất tích.
Bạch Hủ Minh biết đáp án này không phải lão có thể đụng chạm.
Âu Dương gật đầu, không nói nữa. Trong Mê Hồn Hải có vô số bí mật. Xuyên Vân thuyền lần hai đi hướng nào, chắc chắn ghi chép thứ gì rất quan trọng, tiếc rằng năm mươi năm Xuyên Vân thuyền mới xuất hiện lần nữa, lần sau Xuyên Vân thuyền xuất hiện còn cần hơn bốn mươi năm. Hơn nữa bây giờ thực lực của hắn đừng nói là phi tiên, ngay cả Hoàng Thiên Đại Đế ban đầu cũng không sánh được. Âu Dương cảm thấy có Tứ Phương chiến kỳ trong người, muốn bước lên Xuyên Vân thuyền lần thứ hai xuyên qua vô tận Mê Hồn Hải tìm kiếm bí mật viễn cổ, cái này sợ là phải lĩnh ngộ ý chí viễn cổ mới được.
- Có phải ngươi đang nghĩ một ngày nào đó sẽ bước lên Xuyên Vân thuyền lần thứ hai?
Mặc dù Âu Dương không nói chuyện nhưng Bạch Hủ Minh rất thông minh, lão từ một số biểu tình nhỏ bé của hắn có thể thấy được cách nghĩ.
- Bí mật viễn cổ chính là con đường phi tiên, sư phụ, ta có cảm giác muốn thành tựu vũ hóa phi tiên sợ là phải đi xong con đường viễn cổ này, phải giải bí mật viễn cổ.
Âu Dương biết Xuyên Vân thuyền lần thứ hai vô cùng nguy hiểm, nhưng nếu hắn đã đi lên con đường này, vậy thì dù có gian khổ tới đâu hắn phải tiếp tục đi.
- Mỗi người có con đường mình phải đi, sư phụ không cản ngươi. Nhưng lần này chúng đánh ngã thiên cung xong sư phụ hy vọng trong bốn mươi năm tiếp theo ngươi có thể bước vào ý chí viễn cổ. Mặc dù có Tứ Phương chiến kỳ trong người nhưng chỉ khi ngươi thật sự đạt được ý chí viễn cổ mới có thể đi càng xa trong bí mật viễn cổ.
- Sư phụ yên tâm đi, mặc dù không thể lĩnh ngộ ý chí hủy diệt nhưng Âu Dương sẽ tiếp tục chờ đợi nữa.
Dù Âu Dương rất tò mò Xuyên Vân thuyền lần hai đi hướng nào nhưng hắn không ngốc, không có thực lực đi vào chịu chết, loại chuyện đó dĩ nhiên hắn không làm được.
Một trưởng lão Đại Đế chạy tới bên cạnh Bạch Hủ Minh, hỏi:
- Thái thượng trưởng lão, phía trước có đệ tử thiên cung phong tỏa đường!
- Phong tỏa đường? Nói cho họ biết điều thì cút! Nếu không lập tức tiêu diệt!
Bạch Hủ Minh biết rõ chắc bây giờ thiên cung đã phong tỏa tất cả khu vực họ can quản. Lần này Vạn Tiên sơn không định nói chuyện đàng hoàng với thiên cung, nói trắng ra là muốn đánh ngươi, biết điều thì hãy ngoan ngoãn, không biết đều thì ta giết. Mấy vạn đệ tử Vạn Tiên sơn một đường đánh đâu thắng đó, dù thiên cung bố trí vô số đệ tử chặn đường nhưng các đệ tử không kháng cự quá mãnh liệt.
Năm ngày sau, Lỗ Tu, Bạch Hủ Minh, Âu Dương và sáu trưởng lão Đại Đế cùng vô số đệ tử Vạn Tiên sơn tách ra.
Đệ tử Vạn Tiên sơn bắt đầu phân tán ở nam bộ, tập hợp đội ngũ đối kháng cùng các đệ tử thiên cung rải rác, mục tiêu đương nhiên là muốn bức tất cả đệ tử thiên cung ra khỏi nam bộ, để chúng cút đi Tây Vực.
Hai cường giả viễn cổ cộng thêm bảy Đại Đế nhóm Âu Dương, tổng cộng chín người trực tiếp giết hướng thiên cung!
Thời gian thiên cung thành lập không muộn hơn Vạn Tiên sơn, nghe nói năm đó người khai sáng ra thiên cung là một cường giả viễn cổ cực kỳ gần với phi tiên, y phỏng theo viễn cổ tiên cảnh, dùng lực trận đồ xây thiên cung trên Vân Đỉnh, liên tiếp với thiên ngoại thiên bí ẩn.
Tất cả kiến trúc của thiên cung đều ở trên Vân Đỉnh, nhưng khi Âu Dương đặt chân tới đây, thấy vô số kiến trúc kim bích huy hoàng trôi nổi trên Vân Đỉnh thì hơi thất vọng.
Ban đầu nghe nói Vân Đỉnh thiên cung thì cảm giác đầu tiên của Âu Dương chính là Vân Đỉnh thiên cung này chắc gần giống với Phong Bạo thành, nhưng chính mắt nhìn nó không giống như hắn tưởng tượng.
Phong Bạo thành là một chớp mắt ngàn dặm, là cổ thành trên trời chân chính, nó là thành thị có thể di chuyển. Còn Vân Đỉnh thiên cung chẳng qua giống như Thông Thiên phong bềnh bồng trên không trung, hoàn toàn không có năng lực di động.
Hơn nữa dù từ xa nhìn Vân Đỉnh thiên cung, dùng mắt nhìn kim bích huy hoàng giống như tiên cảnh nhưng sự thật là nó hoàn toàn không thể so sánh với Phong Bạo thành.
Phong Bạo thành mỗi một cục gạch, mỗi một tấc đất đều có hơi thở thần thánh tang thương, nhưng Vân Đỉnh thiên cung thì chỉ có mặt ngoài. Loại cảm giác này hơi giống với phim thần thoại trước kia Âu Dương xem, mặc kệ hình ảnh có thật bao nhiêu, kỹ thuật siêu bao nhiêu thì nó vĩnh viễn không thể khiến người chân chính cảm nhận hơi thở tiên linh.
Bạch Hủ Minh chỉ phía xa, nói:
- Đó là Vân Tiêu bảo điện!
Con ngươi vàng của Âu Dương chớp lóe, xuyên qua các tầng mây, ở chỗ cao nhất thiên cung trông thấy một thần điện vàng bềnh bồng trong đám mây.
Trên thần điện treo bốn chữ to không ngừng tỏa ánh sáng vàng, Vân Tiêu bảo điện.
Bên trên Vân Tiêu bảo điện, một sợi tơ vàng liên tiếp với không trung, Âu Dương dọc theo sợi tơ nhìn qua, đó là một cánh cửa vàng không ngừng chớp lóe ánh sáng.
Bạch Hủ Minh nói:
- Cửa màu vàng đó chính là thiên ngoại thiên. Nghe nói chỗ ấy là hiểm địa, nghe nói bên trong là vùng đất thời viễn cổ các cường giả đại chiến, bước vào rồi không có bao nhiêu người đi qua.
Ánh mắt Âu Dương định nhìn thấu bên trong.
Khi con ngươi vàng của Âu Dương xuyên qua cánh cửa nhìn vào trong thì cảm giác thân thể bị đông cứng lại xuất hiện, nhưng cảm giác này chỉ lóe qua rồi biến mất, ánh mắt định nhìn xuyên qua cửa cũng bị đánh bật trở về.
- Viễn cổ họa quyển!
Âu Dương lập tức hiểu, trong thiên ngoại thiên có viễn cổ họa quyển.
Trong thiên ngoại thiên không ngờ ẩn giấu viễn cổ họa quyển. Khi Âu Dương trông thấy viễn cổ họa quyển liền biết mặc kệ thế nào thì hắn phải tiến vào trong, mỗi một bức viễn cổ họa quyển đều là một phần mảnh ghép, khi các mảnh ghép hợp lại cùng nhau thì cũng là lúc bí mật viễn cổ bị mở ra.
Một tiếng gầm phát ra từ Vân Tiêu bảo điện:
- Bạch Hủ Minh!
Thanh âm chấn xuyên vô số đám mây. Thanh âm mang theo ý chí bất khuất của Khúc Hướng Tiền và khí thế hủy thiên diệt địa ập qua đây, nhưng tại đây có chín người, mà trong số họ Âu Dương có sức chiến đấu cũng đến Đại Đế, càng có hai cường giả ý chí viễn cổ Bạch Hủ Minh, Lỗ Tu đứng đầu đón đỡ, muốn đột phá hai người phòng thủ tổn thương Đại Đế phía sau căn bản là không có khả năng.
Thần Sư Chi Nhãn của Âu Dương xuyên thấu vô số tầng mây trông thấy bên trên Vân Tiêu bảo điện, người thiên cung không có bao nhiêu. Lúc này trên Vân Tiêu bảo điện có tổng cộng tám người, tám người này trừ Khúc Hướng Tiền, Lý Minh Thu ra đã là tất cả Đại Đế mà thiên cung ẩn giấu.
Thiên cung biết lần này Vạn Tiên sơn tiến đến không tốt lành gì, mục đích của người ta là muốn mang đi Vân Tiêu bảo điện. Nhưng đối với thiên cung thì Vân Tiêu bảo điện chính là cái gốc của họ, sao họ có thể từ bỏ Vân Tiêu bảo điện được?
Bạch Hủ Minh nói:
- Khúc Hướng Tiền, cái gọi là có nhân thì có quả, hôm nay Vạn Tiên sơn đến vì cái gì chắc ngươi cũng hiểu, không cần nói nhảm.
Kiếm linh đen đã xuất hiện trươc mặt Bạch Hủ Minh. Lỗ Tu cũng lười nói nhảm với Khúc Hướng Tiền, đây là cuộc chiến đầu tiên từ khi gã bước vào ý chí viễn cổ, nhưng trận này gã cùng Bạch Hủ Minh vây công một người.
Loại chuyện đấu này không ai quan tâm một chọi một, có công bình hay không. Dù sao công bình cũng là người thắng viết, chỉ Vạn Tiên sơn thắng, sẽ không ai để ý Vạn Tiên sơn rốt cuộc dùng thủ đoạn gì.
- Ha ha. Vạn Tiên sơn có hai ý chí viễn cổ và Thần Sư đích thân đến xem như là phúc của thiên cung ta, nhưng các ngươi thật sự cảm thấy có thể lấy được Vân Tiêu bảo điện của chúng ta sao? Nói cho các ngươi biết, hôm nay cho dù mở ra hồn quang tổ thì thiên cung cũng không tiếc!
Khúc Hướng Tiền mắt đỏ rực, thiên cung hôm nay rất giống với Vạn Tiên sơn lúc trước.
Chẳng qua lúc trước dù Vạn Tiên sơn bị rời đi nhưng không đến nước đường cùng, khi lực lượng của Bạch Hủ Minh hồi phục thì Vạn Tiên sơn còn có thể trở về Trung Châu. Nhưng hôm nay thiên cung đối mặt là hai ý chí viễn cổ, đúng là cùng đường mạt lộ, nếu không liều hết sức thì Vân Tiêu bảo điện phải hai tay dâng cho người.
- Đừng nói nhảm nữa!
Bạch Hủ Minh cố ý vô tình liếc Âu Dương, lão biết chỉ cần mười giây kinh thiên của hắn tồn tại thì dù cho thiên cung lão tổ sống lại cũng chỉ có đường chết. Sau đó Bạch Hủ Minh một bước xông lên, kiếm linh đen chợt lóe hóa thành vô số kiếm linh phân thân. Đối diện cường giả ý chí viễn cổ, Bạch Hủ Minh không chút lơ là, kiếm trận mạnh nhất của Lục Tiên, hơn nữa là kiếm trận dung hợp ý chí viễn cổ lần đầu tiên xuất hiện bên cạnh Bạch Hủ Minh.
Khúc Hướng Tiền trông thấy Bạch Hủ Minh và Lỗ Tu lao hướng bên này, gã hóa thành luồng sáng nghênh đón. Khúc Hướng Tiền là Trận Đồ Sư cấp ý chí viễn cổ duy nhất trong toàn Chân Linh Giới, sức chiến đấu dù kém hơn Bạch Hủ Minh nhưng chỉ là một chút, bây giờ mắt trận mở, vô số mắt trận ở trước mặt gã hóa thành đồ án quái dị. Đồ án vận chuyển giây lát, trước một giây khi kiếm trận của Bạch Hủ Minh đến thì hợp thành một cự hình tám trận đồ.
Vô số tia chớp tím từ bốn phương tám hướng tám mắt trận hội tụ, tám mắt trận bị Khúc Hướng Tiền đỡ lên đỉnh đầu hình thành lôi vân như thiên uy.
Từng đợt Cửu Thiên Thần Lôi bị mắt trận bắt chước, những Cửu Thiên Thần Lôi dưới sự khống chế của Khúc Hướng Tiền hợp thành một lôi võng tím ập hướng Bạch Hủ Minh, Lỗ Tu.
Bên kia ba viễn cổ chiến đấu, đệ tử Vạn Tiên sơn và vd cũng va chạm. Phút chốc hơn mười Đại Đế cộng thêm ba viễn cổ đánh nhau, nguyên Vân Đỉnh thiên cung vô số đám mây vàng bị những cường giả này chấn tan tác.
Dù là Vân Đỉnh thiên cung bềnh bồng cũng rung rinh.
Tùy theo Vân Đỉnh thiên cung rung rinh, trận đồ chống đỡ thiên cung bắt đầu ảm đạm.