- Ha ha ha! Chết đi! Chết hết đi! Vạn Tiên sơn hủy thiên cung, hôm nay các ngươi phải chôn cùng! Chôn cùng!
Khúc Hướng Tiền đã điên cuồng, từ giây phút gã bất chấp tất cả điểm nhiên hồn viễn cổ thì gã điên rồi. Bây giờ Khúc Hướng Tiền trục xuất Âu Dương, hồn viễn cổ lại giết đám Bạch Hủ Minh thì trận chiến này Vạn Tiên sơn triệt để thua. Còn Khúc Hướng Tiền là người triệu hoán hồn viễn cổ, gã biết cách tránh thoát hồn viễn cổ giết chóc.
Néu như hôm nay gã có thể trốn thoát kiếp này, thiên cung bất diệt. Chỉ cần cường giả ý chí viễn cổ như gã tồn tại thì thiên cung còn có thể trỗi dậy.
Trong một ngày mất đi hai ý chí viễn cổ, mất đi Thần Sư Âu Dương rồi mất tất cả Đại Đế, Vạn Tiên sơn gần như là vạn kiếp bất phục.
Đến lúc đó Vạn Tiên sơn không phải trốn đi tha hương mà là bị diệt vong, ba chữ Vạn Tiên sơn trở thành cái tên vĩnh viễn để lại trong sử sách.
- Sao có thể như vậy...
Lỗ Tu nhìn hồn viễn cổ từ trên bầu trời giáng xuống, mắt dâng lên tia tuyệt vọng. Vui quá hóa buồn, thật sự là vui quá hóa buồn. Âu Dương mạnh mẽ truy sát hồn viễn cổ, khiến mọi người phớt lờ Khúc Hướng Tiền. Nhưng mà, Âu Dương có thể ngăn cản hồn viễn cổ đáng sợ lại ngăn không được Khúc Hướng Tiền.
Lúc này Âu Dương đã bị trục xuất, bọn họ thật sự không thể xoay chuyển đất trời.
- Tiêu rồi.
Không chỉ người Vạn Tiên sơn tuyệt vọng, người xung quanh cũng rụng rời. Lúc này ánh mắt họ nhìn Khúc Hướng Tiền như thấy kẻ thù giết cha, cực kỳ đáng sợ.
Giết chết Âu Dương khiến hồn viễn cổ chạy trốn quay trở về, không chỉ giết người Vạn Tiên sơn mà bọn họ, những người trong tầm bao phủ của mây đen cũng chết chắc.
Khúc Hướng Tiền ra chiêu này tương đương với hủy diệt hy vọng của mọi người.
Các cường giả siết chặt nắm đấm, mắt bốc cháy lửa giận.
Không ai để ý Khúc Hướng Tiền giết Âu Dương, nếu ngươi bình thường trục xuất hắn thì rất nhiều người sẽ vỗ tay hoan hô. Nhưng bây giờ không được! Âu Dương và mọi người liên kết sinh mệnh, hiện tại trục xuất Âu Dương tương đương với trục xuất hy vọng sống của mọi người.
- Chúng ta liên hợp lại xông ra đi!
Một đám cường giả tụ tập lại hét to, chuẩn bị bắt tay nhau đánh phá mây đen tìm con đường sống.
Khổng Si nói:
- Nghe ta nói! Lát nữa ta sẽ lấy lực hồn dẫn trùng kích, lực lượng của mọi người theo sau tay, nếu một kích kia có thể đánh phá mây đen thì chúng ta có đường sống!
Khổng Si biết trong khi hồn viễn cổ giải quyết Vạn Tiên sơn thì họ có cơ hội duy nhất, nếu không nắm chắc được cơ hội này, đợi khi hồn viễn cổ nổi điên lên thì không ai trốn thoát.
Hồn viễn cổ chộp lấy một trưởng lão Đại Đế Vạn Tiên sơn, quăng vào trong cái mồm to đen của nó. Lực linh hồn đáng sợ chớp mắt nghiền Đại Đế này thành mảnh vụn.
Đây là chênh lệch lực lượng tuyệt đối, chênh lệch này khiến Đại Đế đụng vào cũng bị tiêu diệt ngay.
- A! Không cần...
Lại một trưởng lão Đại Đế Vạn Tiên sơn bị hồn viễn cổ bắt lấy. Cái mồm to khủng bố của hồn viễn cổ lại nuốt xuống một trưởng lão.
Hai Đại Đế dễ dàng bị giết chết, bi thương và tuyệt vọng dâng lên trong lòng mọi người Vạn Tiên sơn. Lúc này dù Bạch Hủ Minh cũng khó thể nhúc nhích.
Hồn viễn cổ có được bốn loại ý chí, mặc dù không đáng sợ như phi tiên nhưng loại thuần lực linh hồn này trừ khi ngươi có sức miễn dịch giống Âu Dương, nếu không thì chỉ có thể bị áp chế.
- A!
Lỗ Tu đối diện bàn tay to ập đến, cố gắng tránh thoát linh hồn áp chế, muốn chống cự. Nhưng mặc kệ gã cố gắng thế nào vẫn không thể dùng ý chí bù đắp thực lực cách biệt quá lớn.
- Sư đệ!
Bạch Hủ Minh thấy Lỗ Tu bị bắt, sau đó sẽ bị hồn viễn cổ nuốt, trái tim lão đang nhỏ máu, lão sắp nổi điên! Sư đệ cùng lão lớn lên không lẽ cứ như vậy bị giết chết?
Nhìn Vạn Tiên sơn liên tục có hai Đại Đế bị nuốt, người bị khốn trong khói đen lau mồ hôi lạnh, cái đó là Đại Đế thật sự, mặc dù không đến đỉnh nhưng dễ dàng bị nuốt khiến người thấy rùng mình.
Khổng Si nhìn bên kia hồn viễn cổ đè ép nhóm Vạn Tiên sơn không thể nhúc nhích, bật thốt:
- Đây mới là sự đáng sợ của hồn viễn cổ.
- Khổng Si, ngươi còn nói nhảm cái gì! Mau dùng hồn dẫn mở ra con đường!
Khổng Si có thể thấy thì người khác đương nhiên cũng thấy, ênus nói mới đầu họ chỉ sợ hồn viễn cổ lấy mạng thì bây giờ, hồn viễn cổ dùng lực lượng liên tục giết hai Đại Đế đã chấn nhiếp đến mỗi người trong bọn họ.
- Lỗ Tu cũng không thể ngăn cản! Trời ạ! Không lẽ hôm nay qua đi Vạn Tiên sơn không còn sao?
Nhìn bên kia ngay cả Lỗ Tu cũng bị bắt, Lỗ Tu là cường giả ý chí viễn cổ cũng không thoát khỏi ma chưởng, những người ở đây đổ mồ hôi lạnh.
- Bà nội nó! Khổng Si! Mau lên đi!
- Mau lên đi Khổng Si! Đợi lát nữa hồn viễn cổ giết xong người Vạn Tiên sơn thì chúng ta cũng chết chắc!
Ai cũng có sốt ruột và sợ hãi, mặc kệ là Đại Đế hay cường giả ý chí viễn cổ đều khó trốn thoát.
- Ha ha ha! Chạy đi! Các ngươi không ai chạy thoát! Hồn viễn cổ! Đây là hồn viễn cổ thiên cung lão tổ, các ngươi đều phải chết, các ngươi phải chôn cùng thiên cung!
Khúc Hướng Tiền ở bên kia cuồng cười, mặc dù thoạt trông gã đã điên nhưng sự thật là gã không điên chút nào. Hiện tại Khúc Hướng Tiền lặng lẽ tới gần thiên ngoại thiên, gã biết muốn tránh thoát hồn viễn cổ thì cách duy nhất là trốn vào thiên ngoại thiên tạm thời núp đi, đợi khi lực lượng hồn viễn cổ đốt hết thì trở ra.
Mặc dù thiên ngoại thiên cực kỳ nguy heiemr nhưng dù thế nào thì còn tốt hơn ở đây chờ bị hồn viễn cổ nuốt. Tiến vào thiên ngoại thiên là cược mạng sống, ở lại đây là chết chắc.
Bạch Hủ Minh bắt đầu thiêu đốt ý chí, nhưng dù lão có cố gắng thế nào thì vẫn không thể nhúc nhích nửa ly, chỉ đành trơ mắt nhìn Lỗ Tu bị hồn viễn cổ đưa vào trong miệng.
Tuyệt vọng tràn ngập trong tâm hồn mỗi người Vạn Tiên sơn, lăn qua lộn lại, từ thiên đường bị ném xuống thần giới, cảm nhận này có ai chịu được?
Khúc Hướng Tiền hét to:
- Hôm nay chính là ngày Vạn Tiên sơn diệt vong!
Khúc Hướng Tiền thích nhìn bộ dạng sợ hãi của đám người này. Vạn Tiên sơn hùng dũng ập đến, bây giờ sắp bị diệt sạch. Khúc Hướng Tiền biết trong lòng Bạch Hủ Minh chắc đã tan vỡ.
Lỗ Tu bị ném vào cái mồm to đen, nó bắt đầu nghiền gã, tuy nhiên gã dù gì cũng có được ý chí viễn cổ, không lập tức chết ngay. Nhưng Lỗ Tu phát hiện mỗi lần bị nghiền thì ý chí viễn cổ sẽ yếu đi một phần, không lâu sau gã sẽ giống như người khác bị cắn nuốt.
*Ầm!*
Bỗng vang lên tiếng nổ ta, toàn thế giới đều chấn động. Mây đen mới nãy còn hùng hồn giờ cũng đi theo thế giới lắc lư.
- Có chuyện gì!?
Nhiều người nhìn xung quanh tìm kiếm, nhưng không có bóng người nào có thể bùng phát ra lực lượng như vậy đi?
*Ầm!*
Tiếng nổ lại vang, thế giới lại rung động. Lần này không chỉ là Vân Đỉnh thiên cung, nguyên nam bộ, thậm chí là toàn Chân Linh Giới đều run run.
Dù ở chỗ nào trong Chân Linh Giới đều cảm nhận được không gian thế giới này lắc lư, loại rung lắc này đến từ đâu không ai biết, nhưng cảm giác giống tận thế khiến nhiều người sợ hãi.