"Tên của ta không cần nhiều, một mũi tên là đủ rồi!"
Âu Dương thầm cười, hắn nhìn Vệ Thi trước mắt mình, bỗng phát hiện nàng cũng có chút đáng yêu, ai có thể ngờ được lúc này nàng nhảy ra giúp hắn một việc lớn lao đến thế!
Thứ Kiêu cung, lấy ý chí làm tên, mặc dù không thể giống như bây giờ không ngừng bắn tên ra nhưng tên như thế mới là mũi tên mạnh nhất, mới là tên diệt hết cường giả cùng giai.
Lúc trước ở Mê Hồn Hải tam tiễn kinh thiên, lực ý chí bị Âu Dương chuyển hóa thành tên bắn ra liền tan biến trong trời đất, khi đó ý chí chính là Âu Dương mượn đa âm ý chí, đó không phải là ý chí của hắn. Khi ý chí xuất thể thì chính là ngày ý chí phá diệt.
Nhưng bây giờ thì khác, nếu mình có thể ngộ đạo ý chí hủy diệt, vậy thì mũi tên thứ nhất đã có rồi, nó là mũi tên thứ nhất của hắn! Tên của nó gọi là hủy diệt, nếu mình lựa chọn đi trên con đường này thì từ giây phút này mình sẽ lại lần nữa kiếm tẩu thiên phong, từ bỏ tất cả, chỉ tu ý chí và tiễn thuật.
Mặc dù sẽ rất gian khổ nhưng Âu Dương hiểu rằng đây mới là con đường Yêu Cung Thủ nên đi, không còn con đường nào khác để chọn. Bởi hắn không có tiền bối mở đường, dù là thời viễn cổ thì những cường giả tu luyện tiễn thuật đi trên con đường chắc chắn khác với hắn.
Con đường đập nồi chìm thuyền này sẽ đem tiễn thuật và ý chí phát huy đến con đường lớn nhất, cũng là đường nghịch thiên.
"Bốn mũi tên bốn loại ý chí, đấy mới là tên tất sát ta muốn, cũng chỉ có như vậy mới khiến ta lại khống chế tiễn thuật không thể sánh bằng."
Âu Dương mỉm cười, dưới lòng đất ngàn thước, hắn đã lựa chọn xong con đường sắp đi.
Chân Linh Giới, thời gian trôi nhanh, lại một năm qua đi. Chân Linh Giới bình tĩnh gần năm năm rốt cuộc xuất hiện hỗn loạn, cuộc rối loạn này chỉ bởi vì một người, đó chính là Âu Dương.
Vạn Tiên sơn đã treo sơn môn, cái tên thiên hạ đệ nhất tông không người không biết. Tuy nhiên, bốn chữ thiên hạ đệ nhất không phải Bạch Hủ Minh, Lỗ Tu có thể giữ được, thiên hạ đệ nhất chủ yếu là vì năm đó lực phi tiên của Âu Dương mang đến tác dụng chấn nhiếp mới xuất hiện.
Nhưng Âu Dương đã biến mất bốn năm, trong Chân Linh Giới có người bắt đầu nghi ngờ. Âu Dương còn sống hay đã chết? Hoặc nên nói Âu Dương sử dụng xong lực phi tiên có phải đã biến mất? Nếu không thì thiên ngoại thiên sao trói buộc được một phi tiên?
Vạn Tiên sơn, trên Thông Thiên phong, Bạch Hủ Minh và Lỗ Tu ngồi cùng nhau, biểu tình trên mặt hai người không được tốt lắm.
- Lần này cuộc chiến tông chủ, mấy tông phái và thánh địa khác đều liên danh yêu cầu để Âu Dương chủ trì, giờ nên làm sao?
Gần đây Lỗ Tu vì chuyện này mà nhức đầu.
Âu Dương đi vào thiên ngoại thiên bốn năm chưa về, năm đó lực phi tiên kinh thiên dù rằng dư uy còn đó nhưng dần có người nghi ngờ.
Lần này tông phái, thánh địa khác liên danh yêu cầu Âu Dương chủ trì nói trắng ra là muốn thăm dò Vạn Tiên sơn.
- Âu Dương tiến vào thiên ngoại thiên bốn năm chưa về, bên ngoài nghi ngờ cũng bình thường. Nhưng hiện tại ngươi không cần giải thích cái gì, lần này Cửu Huyền tông tổ chức cuộc chiến tông chủ ngươi cứ tham gia đi, trước tiên đoạt mỹ danh thiên hạ đệ nhất tông chủ rồi tính tiếp.
Bạch Hủ Minh cũng hết cách, Âu Dương đi vào thiên ngoại thiên rồi chính lão cũng không có tin tức gì, hiện tại bên ngoài chất vấn ngày càng dồn dập. Cho dù Bạch Hủ Minh cũng hy vọng Âu Dương có thể xuất hiện, cố gắng xoay chuyển, báo cho toàn Chân Linh Giới biết Âu Dương mạnh mẽ và Vạn Tiên sơn hùng mạnh không phải bọn họ có thể chất vấn.
…
Huyết quang từ dưới lòng đất không ngừng bốc lên, uy thế khủng bố phát ra từ người Âu Dương. Nửa tháng đã qua, Âu Dương phát hiện lần này mình thật sự đến đỉnh, chỉ cách một bước lao ra khỏi ý chí hủy diệt.
Âu Dương thầm nói trong lòng với Vệ Thi.
"Đa tạ lực lượng của nàng."
Thời gian bốn năm có thể nói Vệ Thi chính là một linh đan hình người, nếu không phải nang luôn dùng lực lượng huyển hóa huyết lực tẩm bổ Âu Dương thì hắn muốn được đến ý chí hủy diệt chẳng biết chờ tới bao giờ.
Hơi thở hủy diệt bắt đầu toát ra từ người Âu Dương, hắn cảm thấy mình tiến vào trạng thái tê liệt. Hiện giờ thân thể của hắn không cách nào khống chế, tất cả hành động trong người ngừng lại hết, dù là huyết sắc liệt diễm cũng ngừng đốt cháy.
Giây phút huyết sắc liệt diễm ngừng đốt cháy, nói thật tình Âu Dương hơi sợ, hắn sợ lúc này Vệ Thi một chiêu đập chết, nếu là vậy thì chết quá oan.
May là Vệ Thi không ra tay đập chết hắn mà chỉ dùng lực linh hồn tiến vào thân thể Âu Dương, quan sát ý chí hủy diệt trong người hắn biến đổi.
Ý chí hủy diệt trong ý chí tứ phương là ý chí đại biểu phương tây, nó là đại danh từ giết chóc, nó là hóa thân của khủng bố, nó có được sức chiến đấu mạnh nhất thiên hạ. Tương tự, nó cơ hội là loại ý chí khó lĩnh ngộ nhất.
Từ xưa lĩnh ngộ ý chí hủy diệt không có đường tắt, chỉ hai con đường để đi, một là con đường giết chóc mà Âu Dương đã đi, giết ra ý chí hủy diệt, giết ra sát khí kinh thiên.
Đường thì hai là hiện tại Âu Dương đang đi, con đường này khó khăn hơn trước gấp trăm lần.
Con đường thứ nhất là hóa thân ác ma, con đường sau cần lực lượng vượt xa bất cứ ai tưởng tượng. Trong thiên địa chỉ có một Vệ Thi, cũng chỉ có mình Âu Dương là sử dụng huyết sắc liệt diễm khắc nàng, mọi chuyện đều do trùng hợp tạo thành.
Bây giờ lực hủy diệt bùngp hát, tất cả sát khí mà Âu Dương tích lũy trong người cùng bùng nổ, sát khí nhiều hơn hơn là hắn tưởng.
Từ ngày đầu tiên Âu Dương đi vào thế giới này, ở trong chiến tranh gom góp sát khí, chém Linh Sử tích lũy sát khí, diệt Trịnh gia tích lũy sát khí, khi vô số sát khí cùng bùng phát thì lực lượng đáng sợ đó dù là Vệ Thi cũng cảm thấy cực kỳ kinh sợ.
"Trời ơi, người đàn ông này rốt cuộc giết bao nhiêu người!"
Người khác không thấy chứ Vệ Thi thì thấy được lúc này bên cạnh Âu Dương đầy rẫy oan hồn không đếm hết vòng quanh, những oan hồn giương nanh múa vuốt như muốn xé nát người đàn ông trước mặt nàng ra.
Nhưng trên người Âu Dương không ngừng bùng phát sát khí đỏ máu ngăn cách chúng nó ra xa, sát khí không ngừng phóng ra, oan hồn bắt đầu hòa tan.
"Sát khí bức oan hồn tán đi, thật đáng sợ, xem ra ta muốn ngộ đạo ý chí hủy diệt là cực kỳ khó khăn."
Vệ Thi biết lúc này coi như muốn cướp lấy ý chí hủy diệt của Âu Dương thì cũng không còn cơ hội, bốn năm không ngừng bị hao tổn khiến nàng cực kỳ yếu ớt. Lúc này dù Vệ Thi vẫn còn ý chí tam phương nhưng mặc cho nàng cố gắng hết sức bùng phát cũng không tranh đấu nổi với Âu Dương hiện nay, nếu nàng cưỡng ép cướp đoạt, không chừng đến cuối cùng ngay cả linh hồn cũng bị hủy diệt.
*Ầm đùng!*
Trên bầu trời vang tiếng sấm, vô số tia chớp xẹt qua không trung. Trong Phụng Thiên thành, Hồn Giả ngẩng đầu nhìn trời. Bầu trời đổi thành màu đỏ máu, loại màu sắc cực kỳ áp lực, khiến ai trông thấy cũng cảm giác khó chịu.