Quả thực đúng là vì bản tính này hắn mới có thể đi tới ngày hôm nay, cái gì tị sư cái gì thần sư kỳ thực chẳng qua chỉ là ngoại lực, dù cho không có Tứ Phương Chiến Kỳ, Âu Dương từng bước một vững vàng đi tới, có lẽ sẽ cần thêm thời gian, nhưng một ngày nào đó hắn vẫn có thể đi tới đỉnh cao như ngày hôm nay.
- Ba vị, vừa nhìn đã thấy ba vị vô cùng bất phàm, thế nào? Có gan cùng tiến vào Sinh Tử Cảnh hay không?
Người vừa hô to gọi nhỏ kia cũng có vài phần năng lực, tu vi Huyễn Thuật sư bát giai khiến cho hắn đã ít có địch thủ trong tiểu thế giới này.
Mà hắn sở dĩ lại cấp bách tiến vào Sinh Tử Cảnh như vậy cũng có nguyên nhân trong đó.
Năm nay hắn đã tám mươi tuổi, mà Chân Linh Giới mở ra lần tiếp theo thì còn rất lâu rất lâu, nếu như không có kỳ ngộ nào để kéo dài tính mệnh, vậy thì cho dù tu vi hắn cao tới đâu chăng nữa, chung quy vẫn sẽ nuốt hận ở trong tiểu thế giới này.
- Chúng ta?
Hoàng Thiên liếc mắt nhìn người này, bọn họ thực sự muốn đi vào Sinh Tử Cảnh, nhưng bọn họ lại không phải vì tầm bảo. Tỏa Yêu Tháp tổng cộng chia làm sáu tầng, Sinh Tử Cảnh chẳng qua chỉ là tầng thứ tư, mà mục tiêu của bọn họ lại là một đường vượt qua Sinh Tử Cảnh đi lên tầng thứ sáu.
- Được rồi, ta vừa nhìn liền biết ba vị tu vi rất cao, nếu như chúng ta liên thủ, ngược lại có thể tìm kiếm bên trong Sinh Tử Cảnh!
Ứng Trường Không kỳ thực đã tới đây được nửa năm, nhưng thời gian nửa năm này hắn thủy chung vẫn không tìm được ai có can đảm cùng hắn tiến vào Sinh Tử Cảnh.
- Tỏa Yêu Tháp tổng cộng chia làm sáu tầng, mục tiêu của chúng ta cũng không phải là Sinh Tử Cảnh tầng thứ tư!
Hoàng Thiên Đại Đế liếc mắt nhìn Ứng Trường Không, Sinh Tử Cảnh tầng thứ tư đối với bọn họ mà nói căn bản không có bất cứ uy hiếp gì. Lấy tu vi của ba người, tầng thứ tư kia nói khó nghe một chút thì chẳng khác gì hậu hoa viên nhà mình cả.
Mà trong tầng thứ năm Hư Vô Thế Giới mai táng vô số cường giả thời kỳ viễn cổ, tầng thứ sáu Tỏa Yêu Cảnh mới là nguy hiểm nhất. Bên trong Tỏa Yêu Cảnh chỉ có một người, đó chính là Hoắc Khải Phong.
- Cái gì?
Hoàng Thiên Đại Đế vừa nói xong, nhất thời khiến cho Ứng Trường Không sửng sốt, Tỏa Yêu Tháp tổng cộng chia làm sáu tầng, chuyện này mọi người đều biết, nhưng trong hiểu biết của mọi người, Sinh Tử Cảnh đã là con đường cuối cùng, còn tầng thứ năm và tầng thứ sáu phía trên rốt cuộc có thực sự tồn tại hay chỉ là truyền thuyết thì không ai biết được.
Mà hôm nay nam tử mặc long bào đội vương miện này dĩ nhiên lại nói khoác mà không biết ngượng mồm, cái gì mà Sinh Tử Cảnh cũng không phải mục tiêu của hắn, khiến cho rất nhiều người cho rằng hắn nhất định là một tên điên.
- Không tốt!
Bỗng nhiên, bên trong Tỏa Yêu Tháp lao ra một nhóm người, dáng dấp của nhóm người này đều vô cùngkinh hãi, sắc mặt bọn họ đen kịt, trên người tán ra tầng tầng lớp lớp tử khí, tuy rằng bây giờ bọn họ còn có thể nói chuyện, nhưng ba người Âu Dương lại nhìn ra được, tử khí đã sắp tràn ngập toàn thân bọn họ, rất nhanh sẽ biến thành những cỗ thi thể cứng đờ.
- Không tốt! Yêu quái! Rất nhiều yêu quái!
Một nam tử vẻ mặt vô cùng sợ hãi gào thét, ngay khi tất cả mọi người đang có chút ngây ra vì câu nói của hắn, đầu của nam tử này đột nhiên ầm một tiếng trực tiếp nổ tung.
Tiếp theo sau đó, bên trong đại môn đen kịt của Tỏa Yêu Tháp truyền ra hàng loạt tiếng cười khằng khặc, tiếng cười kia dường như là âm thanh của ác ma đến từ địa ngục, khiến người khác nghe vào không khỏi lông tóc dựng ngược.
- Thứ gì vậy?
Người xung quanh Tỏa Yêu Tháp đều kinh hãi thất sắc, vô số người muốn tiến lên phía trước thăm dò xem rốt cuộc phát sinh chuyện gì, nhưng không chờ bọn họ nhìn thấy rõ tình cảnh bên trong liền đã có vô số thi trùng từ trong đó bay ra, một mảng lục quang quét qua phía trước tòa tháp, vô số người vây xem liền bị những thi trùng tán ra ánh sáng xanh này cắn nát thành từng mảnh nhỏ.
- A, quái vật!
Có người hô lớn một tiếng rồi lập tức bỏ chạy về phương xa, thanh âm dần dần hạ thấp, mọi người rốt cuộc cũng nhìn thấy rõ tình cảnh trước mắt, vô số quái vật hình người bò lên từ trong đại môn đen kịt. Sở dĩ gọi bọn chúng là quái vật hình người bởi vì bọn chúng ngoại trừ bề ngoài nhìn giống như người ra, quanh thân hầu như đều nát nhừ, từng dòng nước xanh từ trên thân thể chúng chảy ra, trình độ chán ghét quả thực đã vượt xa phạm vi tiếp thụ của mọi người.
Nếu như chỉ là chán ghét không thôi, vậy thì mọi người còn có thể chịu được, nhưng khiến cho bọn họ không tài nào chịu được chính là những quái vật này còn có được lực lượng cường đại khiến người ta khó có thể tin tưởng.
Quái vật đi ở trên cùng múa may cánh tay, khắp bầu trời lôi quang điên cuồng càn quét khắp Trấn Yêu thành, lôi quang vô tận phảng phất như ngày diệt vong ầm ầm cuốn về phía Tỏa Yêu Tháp, từng đạo lôi quang khổng lồ bổ mạnh lên trên Tỏa Yêu Tháp nhưng tòa tháp này vẫn bất động như cũ.
- Ô...
Trên mặt đất ngày càng nhiều thi thể bò lên, bọn chúng không ngừng múa may cánh tay nát bét đã dẫn dắt lôi quang vô tận trên trời đánh lên Tỏa Yêu Tháp, thế nhưng Tỏa Yêu Tháp vẫn vững vàng đứng ở đó, bất kể có bao nhiêu lôi quang cũng không thể lay động nó mảy may.
- Tiên đan vô tận cũng không thể nào chữa lành được linh hồn người, ta hận, ta hận...
Một thanh âm truyền ra từ trên Tỏa Yêu Tháp, ba người Âu Dương mở trừng mắt nhìn về phía đỉnh Tỏa Yêu Tháp cao chót vót trong mây, khi bọn họ nhìn bốn phía không thấy bóng dáng Hoắc Khải Phong thì mới coi như yên lòng.
- Hoắc Khải Phong kêu gọi cũng có thể thức tỉnh được những người chết đến từ viễn cổ này, tuy rằng bọn họ đã chết đi vô số năm, tuy rằng anh linh của bọn họ đã tan biến, nhưng vẻn vẹn chỉ bằng vào chút thi khí cuối cùng này lại biến họ thành những quái vật như vậy, chúng ta dọn dẹp một chút đi!
Hoàng Thiên Đại Đế nói dứt lời liền ra tay.
Kiếm quang màu vàng tựa như một con thần long cửu thiên điên cuồng chớp động, kiếm quang vô tận cứ vậy hình thành nên một kiếm hải khổng lồ, kiếm hải theo đó xoay tròn tạo thành phong bạo, luồng phong bạo này so sánh với phong bạo do lục tiên sử dụng kiếm linh ngưng tụ thành cũng không hề thua kém, đây cũng là cảnh giới cao nhất của Hoàng Thiên Đại Đế, vô ngã vô kiếm!
Kiếm quang chớp động bốn phía, toàn bộ thi trùng bị cắt thành từng mảnh nhỏ, những thi thủy quái vật bò trên mặt đất cũng bị kiếm quang cắt nát.
Ứng Trường Không vẫn đứng ở bên cạnh Hoàng Thiên Đại Đế đã kinh hãi tới mức không ngậm mồm lại được.
Đám quái vật vừa rồi mạnh mẽ ra sao, hắn so với người khác đều hiểu rõ hơn nhiều, đám quái vật này chỉ phất tay liền có thể dẫn động cửu thiên thần lôi giáng xuống thế gian, mà đám quái vật này chẳng qua chỉ là một ít thi thể mất đi linh hồn bằng vào thi khí mà hình thành nên, nhưng lực lượng tràn ngập trong đám thi thể cũng đã vượt quá xa phạm trù của thế giới này.