Ông lão liếc toàn trường, bên trong Di Tiểu Thiên là cao đẳng nhất, nhưng lão liếc mắt liền thấy rõ tu vi của gã, thật rõ ràng gã không có thực lực phát ra một kích như vậy.
Trừ Di Tiểu Thiên ra tất cả đều là Dị tộc thấp kém, những Dị tộc thấp kém này tất nhiên không có khả năng có được sức chiến đấu như vậy, trong khoảnh khắc ông lão bài trừ bọn họ ra ngoài.
Phút chốc trong lòng ông lão nổi lên suy nghĩ là chắc chắn có Dị tộc khác tới Mộng Hi gây rối, nhưng ông lão dùng cảm giác tìm kiếm thật lâu vẫn không tìm được người này.
Ông lão bất đắc dĩ chỉ có thể cứng rắn nói:
- Hừ! Ta mặc kệ là ai, người Mộng gia ta không phải người ngoài có thể đụng vào. Ta mặc kệ ngươi là ai, nếu bị tra ra thì Mộng gia tuyệt đối không bỏ qua!
Ngay cả cái bóng của người ta cũng không nhìn thấy thì có thể tìm ra ai?
Ông lão không tìm thấy kẻ địch chỉ đành trút giận lên người của mình.
- Sáng sớm ở đây gây rối, các ngươi đã quên hết quy tắc của Mộng gia rồi sao!?
Di Tiểu Thiên lên tiếng:
- Chúng ta không nói gì cả, là bọn họ khiêu khích trước!
Di Tiểu Thiên mặc kệ ông lão có vui vẻ hay không, gã có cái gì thì nói cái đó.
Ông lão trừng Di Tiểu Thiên, hỏi:
- Khiêu khích? Hắn khiêu khích cái gì?
Nếu không phải Di Tiểu Thiên là Dị tộc cao đẳng thì có lẽ lão đã một bàn tay đập gã xuống đất.
- Là hắn vũ nhục bằng hữu của ta là chó trước, cho nên chúng ta mới tranh chấp!
Di Tiểu Thiên đúng là không nói dối, đám Lưu Đông trước tiên khiêu khích. Nhưng lúc này ông lão đang tức giận, lão mặc kệ là ai khiêu khích trước, lão chỉ cần biết Di Tiểu Thiên tranh luận với lão!
Ông lão liếc Âu Dương, hỏi:
- Mắng ngươi là chó?
Trong mắt ông lão có khinh thường, dù sao lão thấy Âu Dương chỉ là một Dị tộc thấp kém.
Mặc dù lòng Âu Dương rát khó chịu nhưng vẫn đáp:
- Đúng vậy!
Từ lúc xuyên qua đến giờ Âu Dương chưa từng chịu vũ nhục như vậy.
Nhưng hiện tại đã không phải lúc Âu Dương thiên hạ đệ nhất, hắn phải biết co được giãn được. Nếu bây giờ lộ ra thực lực thì không ai biết Chủ Dị tộc sẽ làm gì Âu Dương. Tất cả vũ nhục không bằng sống sót, chỉ cần còn sống là có hy vọng.
Nơi này không phải là Chân Linh Giới, hắn không là Thần Tiễn Âu Dương, hắn muốn vùng dậy còn cần đi con đường rất dài. Nhưng Âu Dương luôn vững tin một ngày kia hắn chắc chắn có thể leo trở lại đỉnh cao từng đứng, không có bất cứ người nào có gan vũ nhục chính hắn.
*Bùm!*
Một tiếng trầm đục, Âu Dương cảm giác ngực đau đớn, hắn nối gót theo Lưu Đông, nhưng hắn là bị ông lão một bàn tay đánh bay.
Ông lão này ra tay nhẹ hơn lúc trước Lưu Đông bị nhiều, ít nhất dù Âu Dương phong ấn lực lượng chỉ còn lại cấp phi tiên cũng không bị đập hôn mê.
Âu Dương ngã xuống đất, khóe môi chảy máu, trong mắt hắn lóe sát khí. Âu Dương có thể chớp mắt tiêu diệt ông lão này, nhưng hắn không thể làm như vậy!
Nhịn! Nhất định phải nhịn! Tất cả đều có thể cầm trở lại, chỉ cần nhịn qua hôm nay, tất cả sau này sẽ khá hơn.
- Hãy nhớ một bàn tay này, Dị tộc cao đẳng vĩnh viễn đều là người thấp kém! Trên cái thế giới này, người thấp kém vĩnh viễn không có tư cách cùng người cao đẳng nói tới lý do gì!
Ông lão nói xong liền xoay người rời đi. Những người cùng bị mắng là Dị tộc thấp kém thì dùng vui sướng khi người gặp họa nhìn Âu Dương. Họ không hiểu câu nói kia cũng là nói về họ.
- Người thấp kém vĩnh viễn không có tư cách cùng người cao đẳng nói tới lý do gì!
Âu Dương lầm bầm lặp lại câu nói, sát khí biến mất, bởi vì hôm nay hắn lại học được một thứ!
Đúng vậy, bất cứ lúc nào thì người thấp kém vĩnh viễn không có tư cách cùng người cao đẳng nói tới lý do gì. Trước kia mình cứ cảm thấy mình phải đi là Vạn Yêu Chi Tổ, là cao hơn người một bậc, hôm nay một bàn tay cho mình hiểu rất nhiều điều.
Cái gì Vạn Yêu Chi Tổ đều chỉ là hư danh, chính mình có tư cách gì cảm thấy mình cao hơn người một bậc? Dù là tại Tiên Giới hay thế giới Dị tộc hiện giờ, người có thể một bàn tay đập chết mình có rất nhiều. Nếu mình vẫn còn cách nghĩ ở Chân Linh Giới thì có một ngày sẽ bị người đập chết.
"Ta không còn là Thần Tiễn Âu Dương, hiện tại ta chính là Âu Dương mới ra khỏi tiểu sơn thôn trong tiểu thế giới!"
Âu Dương thầm nhủ với lòng, bỏ xuống ngạo khí thiên hạ đệ nhất, bỏ xuống khát khao Vạn Yêu Chi Tổ cái gì, từng bước đặt dấu chân, lần lượt cố gắng, đi qua tất cả, rồi sẽ có một ngày hồi phục lại huy hoàng cho mình.
Muốn nói chuyện với người thì ít nhất ngươi phải có tư cách bàn luận, hiện tại chính mình không có tư cách này!
Di Tiểu Thiên đi tới bên cạnh Âu Dương, hỏi:
- Ngươi không sao chứ, Âu Dương?
Di Tiểu Thiên thấy góc áo của Âu Dương dính vết máu, lòng Di Tiểu Thiên khó chịu. Nên biết tất cả do gã dựng lên, mà người bị thương lại là Âu Dương.
Âu Dương cắn răng, nói:
- Không sao!
Hôm nay một bàn tay này cho Âu Dương hiểu rất nhiều điều, hắn biết tiếp theo phải tăng mạnh kế hoạch luyện đan.
Muốn sinh tồn tại đây, trong khoảng thời gian ngắn tăng thực lực là không hiện thực. Mặc dù năng lực hấp thu huyết lực của mình rất mạnh, nhưng trong Vạn Yêu Chi Thành không có nhiều cường giả cho mình giết, hoặc là mình giết không được, hoặc là giết chết sẽ gây ra chuyện. Lúc này mình cần một thân phận quang minh chính đại để che giấu mình giết chóc.
Thân phận Luyện Đan Sư là cách che giấu thân phận rất tốt, chỉ cần nắm giữ tu luyện yêu đan thì mình có thể một bước lên trời. Chỉ cần mình cùng tiên tri đạt thành giao dịch, như vậy bước tiếp theo chính mình có thể biến thành thần ma đi trong bóng đêm.
Lúc đó mới là thời gian mình nhanh chóng tăng lên, khi đó dù có xảy ra chuyện gì cũng sẽ có tiên tri đỡ cho mình. Mình cần một ô dù, hiện tại Mộng gia chính là ô dù đó.
Di Tiểu Thiên vỗ vai Âu Dương an ủi:
- Đừng buồn, có ngày ta sẽ xử lão già đó cho ngươi!
Hôm nay dù người bị đánh là Âu Dương nhưng Di Tiểu Thiên cảm thấy mình rất buồn.
Cùng là Dị tộc cao đẳng mà Di Tiểu Thiên chỉ có thể trơ mắt nhìn bằng hữu bị người khác khi dễ, lòng gã rất khó chịu. Nhưng khó chịu cũng đành vậy, trừ phi có người chịu bắt tiên nhân cho gã để gã tăng lên, nếu không thì trong khoảng thời gian ngắn Di Tiểu Thiên không có khả năng tăng tiến.
Âu Dương nở nụ cười bí hiểm nói:
- Ta không có việc gì, qua một thời gian ngắn ta sẽ cho ngươi một niềm vui bất ngờ!
Kế hoạch luyện đan cần tăng tốc, mình đã luyện được Hồi Nguyên đan, đợi luyện chế Hồi Nguyên đan quen tay rồi mục tiêu tiếp theo chính là Bồi Nguyên đan. Bồi Nguyên đan này với Hồi Nguyên đan dù chỉ kém một chữ nhưng công hiệu thì cách biệt một trời một vực.
Dị tộc dựa vào cắn nuốt lực lượng của tiên mới trưởng thành, nếu có Bồi Nguyên đan thì Dị tộc không cần lại nuốt người khác! Đây là đột phá gần như đảo điên toàn Dị tộc! Đây cũng là lý do tại sao Luyện Đan Sư ở thế giới Dị tộc sẽ cao quý như vậy.