Sau khi Trầm Điễn nhận được tin tức, hắn đã ở chỗ này chờ Âu Dương. Chạy sao? Có thể chạy thoát khỏi tay Âu Dương cũng cần phải có một dũng khí. Cho nên Trầm Điễn không lựa chọn bỏ chạy. Hắn đã chuẩn bị tốt tinh thần tử chiến. Trầm Điễn cũng cực kỳ tự phụ.
Tuy hắn không bằng Thiên Vương. Lực lựng của Thiên Vương quá cường đại, trí tuệ cũng trác việt. Lực lượng của Trầm Điễn cường đại, nhưng so với Thiên Vương vẫn kém hơn rất nhiều. Nếu như hiện tại đổi Trầm Điễn thành Âu Dương, như vậy Âu Dương nhất định sẽ chạy trốn. Cho dù biết chạy không thoát cũng phải chạy để kéo dài một chút thời gian.
Dù sao Chiến tộc không thể nào ở lại quá lâu. Bằng không sau khi bị Thiên Vương phát hiện manh mối nhất định có thể tới bắt. Nhưng bất luận Âu Dương hay Thiên Vương cũng biết, Trầm Điễn tên ngu ngốc tự phụ này sẽ không chạy trốn. Đây chính là cục diện mà hắn nhất định phải chết.
Trầm Điễn thuận gió đến. Cả người hắn giống như một cơn lốc màu xanh. Xung quanh hắn là những Long Hồn. Những Long Hồn này phát ra sát ý cực kỳ nồng đậm. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Vô số Long Hồn quấn xung quanh người quán tạo thành đội ngũ. Số lượng Long Hồn nhiều chưa từng thấy tạo thành tấm lưới lớn phóng về phía Âu Dương.
Một tay Âu Dương cầm lấy Thứ Kiêu Cung, tay còn lại nhẹ nhàng cầm lấy một Tu La Tiễn. Con mắt Âu Dương khẽ nheo lại. Đây là một cảm giác tự tin tới cực điểm.
Lúc này Âu Dương có một niềm tin, chỉ cần ra tay mũi tên của mình liền có thể một mũi tên bắn chết Trầm Điễn trước mắt. Loại cảm giác này rất huyền diệu. Bản thân Âu Dương đều rất nhiều lúc khó nắm chặt được. Nhưng Âu Dương biết, nhất định là cảnh giới thứ tư của kỹ thuật bắn cung. Cảnh giới này được Âu Dương gọi là tâm cảnh giới!
- Tâm nghĩ, chính là niệm đạt!
Bất luận là đi con đường nào, đến cuối cùng đều sẽ sẽ về cùng một điểm. Đây cũng là đạo thù cũng là đạo lý.
- Ừm...
Những tiếng Long Hồn rít gào chấn động khắp nơi. Vô số Long Hồn tạo thành một đòn kinh thiên xé ra hắc ám tại hải ngoại, lộ ra màu xanh của biển. Trong sóng biển thét gào cuộn sóng, Trầm Điễn đạp lên một đóa sen do vô số Long Hồn tạo thành, trong tay cầm chiến đao liều chết xông về phía Âu Dương.
Một đao kia mạnh hơn bất kỳ đao nào của Trầm Điễn trước kia. Thậm chí là Thương Long Đao Khách thật sự của thời đại lớn trước kia cũng chắc chắn không chém ra được một đao tuyệt mạng như vậy!
Bởi vì Trầm Điễn biết, mình đã bị bức ép đến tuyệt cảnh. Không phải Âu Dương chết chính là hắn vong. Dưới áp lực tuyệt đối này, Trầm Điễn bộc phát ra một trạng thái chưa bao giờ có. Nhờ vậy lúc này mới có một đao tuyệt mạng như vậy!
- Quá muộn!
Trong miệng Âu Dương nhẹ nhàng thốt ra ba chữ kia. Sau đó Tu La Tiễn được đặt lên trên dây cung. Trường cung kéo dài. Bề ngoài mũi tên này không có gì hoa lệ, chỉ là một mũi tên huyết sắc dao động trong gió. Nhưng mũi tên này lại có vẻ mê ly như vậy.
Mũi tên này không ngờ làm thời gian đông cứng! Trơng thế giới, giờ phút này tất cả thời gian đều dừng lại, chỉ còn mũi tên kia từ từ bay tới. Trầm Điễn nhìn mũi tên kia chậm rãi cắm vào ngực mình, hắn biết mình thất bại, thất bại hoàn toàn. Từ đầu đến cuối đối phương chỉ bắn ra một mũi tên, nhưng mũi tên này lại mạnh hơn vạn Hồn Long của hắn.
Ầm...
Sau khi một tiếng động vang lên, thời gian lại bắt đầu trôi qua. Trầm Điễn giống như từ trước đến nay đều chưa từng xuất hiện trong thế giới này, không ngờ cứ như vậy biến mất trong không khí.
Âu Dương nhẹ nhàng xoa xoa Thứ Kiêu Cung. Hắn tin tưởng sau mũi tên này Thứ Kiêu Cung hẳn đã nhớ kỹ mũi tên tiếp theo bắn ra nhất định sẽ càng mạnh hơn mũi tên này.
Âu Dương xoay người chuẩn bị rời đi. Dù sao quá nhiều người đang chờ mình tại tiểu thế giới. Nhưng Âu Dương chuẩn bị xoay người rời đi bỗng nhiên dừng lại!
Trầm Điễn đã chết, nhưng chiến đao Thương Long vẫn không dừng lại. Nó không ngừng lăn lộn trong ánh sáng màu xanh tạo thành biển kia, dường như muốn phóng ra lực lượng nào đó khiến người ta không thể nào hiểu được!
Giáo...
Một tiếng Thương Long rít gào rung chuyển khắp cửu tiêu. Chỉ thấy trên cửu thiên, một đạo hào quang màu xanh từ trên trời giáng xuống. Hào quang này giống như muốn chiếu sáng khắp thế giới, khiến toàn thế giới đều tắm mình trong hào quang màu xanh này.
Một khắc khi ánh sáng màu xanh soi sáng khắp nơi, xung quanh có vô số Thương Long bắt đầu bay lượn. Cảnh tượng dưới ánh sáng màu xanh kia khiến Âu Dương nhìn có chút xuất thần. Trong nháy mắt khi Âu Dương đang xuất thần, ánh sáng màu xanh nổ tung.
Một Trầm Điễn toàn thân trần trụi lại một lần nữa xuất hiện trên biển!
- Ô... Oa...
Toàn thân Trầm Điễn đắm chìm trong ánh sáng màu xanh. Hắn giống như tìm được đại lục mới, hưng phấn nhìn ánh sáng màu xanh đang chiếu rọi khắp nơi, điên cuồng cười lớn:
- Ha ha ha ha ha! Hóa ra chiến đao Thương Long ẩn giấu bí mật lớn nhất chính là sống lại! 9999 long hồn Thương Long, khiến ta có 9999 sinh mạng! Ta có thể sống lại vô số lần. Âu Dương! Hôm nay ta chắc chắn phải giết ngươi!
Trầm Điễn điên cuồng rít gào.
Vạn sinh mạng, khái niệm này nghĩa là gì. Cho dù là Âu Dương cũng có chút bối rối! Nếu như Trầm Điễn thật sự có một vạn tính mạng, như vậy cho dù bảo mình có thể giết hắn vô số lần, cuối cùng mình cũng phải mệt mỏi chết ở chỗ này.
Chiến đao Thương Long thật sự nắm giữ năng lực thần kỳ như thế có thể khiến chủ nhân sống lại cả vạn lần sao? Âu Dương không biết. Nhưng tận mắt nhìn Trầm Điễn sống lại, Âu Dương vẫn có chút chột dạ!
- Giả thần giả quỷ xem ta lại chém ngươi!
Âu Dương vung canh tay. Thứ Kiêu Cung lại xuất hiện một đạo huyết quang xé ra tất cả mang theo ánh sáng hủy diệt mạnh mẽ bắn vào người Trầm Điễn vừa sống lại chưa lâu. Trong nháy mắt toàn thế giới lại trở nên yên tĩnh.
Đây là một đòn do Âu Dương tập trung quá nửa lực lượng trên người. Tuy rằng không có cách nào đạt được cảm giác đông cứng thời gian như lúc này, nhưng lại đủ để giết chết Trầm Điễn.
Nhưng ngay khi Âu Dương đnag suy nghĩ có phải tất cả đã kết thúc hay không, trên bầu trời lại có ánh sáng màu xanh chiếu xuống. Long Hồn vẫn bay lượn xung quanh ánh sáng màu xanh. Không ngờ giờ phút này trong lòng Âu Dương lại xuất hiện sự sợ hãi!
- Ngươi sợ sao?
Âu Dương đang tự hỏi mình. Đã trải qua vô số lần kiếp nạn, chẳng lẽ mình còn sợ? Chẳng lẽ mình sợ không giết chết được gia hỏa này? Cho dù gia hoả này mạnh hơn hơn, mình vẫn có thể thuấn sát!
Tâm thần thoáng động. Trong lòng Âu Dương giống như có vật gì sống lại. Nhưng Âu Dương lại không nắm bắt được cảm giác này. Loại cảm giác này thậm chí còn huyền ảo hơn mũi tên đông cứng thời gian vừa nãy rất nhiều.
- Sống lại đi! Ngươi dám sống lại vạn lần ta sẽ giết ngươi vạn lần!
Trong nháy mắt Âu Dương hào khí ngất trời. Lúc này mình với Trầm Điễn chắc chắn là chiến đấu một chọi một. Thiên Vương căn bản không có thời gian qua đây trợ giúp Trầm Điễn. Âu Dương không tin, gia hỏa Trầm Điễn này thật sự có thể sống lại vạn lần. Thương Long Đao Khách trong thời đại lớn trước kia không phải đã chết sao?