Lặng lẽ không nói gì, Âu Dương bay về phía xa. Âu Dương cố gắng khống chế tốc độ của mình. Mãi đến tận khi trăng trên cao, Âu Dương mới xuất hiện ở tại vương thành Huy Hoàng. Trong thành phố khổng lồ này tự nhiên xuất hiện ba chủng tộc nhân mã. Lúc này ba tộc nhân mã hẳn đang ẩn mình tại những địa phương khác. Xuất hiện trong thành thị này hẳn đều là những người đứng đầu.
Quả nhiên, Âu Dương không có đi ra bao xa liền thấy được Ma vương Ngụy Bỉnh Dập ngồi trong một tửu điếm nhỏ uống với vẻ thích thú! Lúc này nhìn bề ngoài Ngụy Bỉnh Dập hoàn toàn vô hại. Một nam tử hai mươi bảy, hai mươi tám tuổi, không cao lắm, chỉ khoảng 1 mét 7. Nếu như không phải Âu Dương nhận ra được khí tức trên người hắn, ai có thể nghĩ đây là Ma Vương Ngụy Bỉnh Dập?
Ngồi sát bên cạnh Ngụy Bỉnh dập chính là Bạch Tinh. Lúc này dáng vẻ hắn cao gần hai mét, bộ dạng thật thà chất phác. Nhưng trong mắt hắn lại chớp động hào quang. Bên cạnh Bạch Tinh là một thanh trường thương. Trường thương này chính là chiến thương Yêu Thần, thần khí của Yêu tộc. Nhưng lúc này nhìn chiến thương Yêu Thần kia lại có dáng vẻ rất bình thường. Tuyệt đối không có người nào có thể liên hệ nó với chiến thương Yêu Thần.
Đám người Vệ Thi không có ở đây. Bên cạnh hai bá chủ này chính là Bạch Hủ Minh và Tiểu Nhạc. Tiểu Nhạc chẳng biết xấu hổ một mực hỏi Ngụy Bỉnh Dập cái này cái kia. Ngụy Bỉnh Dập lại không để ý đến Tiểu Nhạc, lẳng lặng uống rượu một mình. Nhìn thấy Âu Dương đi tới, không ngờ hắn đặt một chân trên ghế dài quay về phía Âu Dương vẫy tay. Nhìn bộ dáng kia chẳng khác gì anh nông dân mới lần đầu tiên vào thành. Âu Dương thực sự có chút không nói nổi!
Không chỉ có Âu Dương, thực khách xung quanh bọn họ đều dùng ánh mắt sỉ nhục nhìn mấy người bọn họ. Nhìn tình cảnh như vậy, Âu Dương hận không thể khiến bọn họ không nhìn thấy mình, để mình có thể xoay người rời khỏi đó!
Nhưng ngay khi Âu Dương nghĩ như vậy, Ngụy Bỉnh Dập lại mang cái giọng như muốn vỡ chum bắt đầu kêu lớn:
- Âu Dương! Bên này! Bên này! Mau tới đây...
Xem ra không cách nào khác, Âu Dương bất đắc dĩ nở nụ cười đi vào trong tửu điếm. Sau khi đi ngang qua chỗ tiểu nhị, Âu Dương rất rõ ràng thấy được ánh mắt khinh bỉ của tiểu nhị dành cho mình.
Bốn người ngồi trong tửu điếm uống rượu, ngay cả một món ăn cũng không gọi. Gọi loại rượu rẻ nhất nặng nhất, uống nhìn như uống nước thế kia. Chắc hẳn từ khi xây dựng thành này đến nay, tửu điếm này mới nhìn thấy những người như vậy lần đầu.
Âu Dương từng bước đi tới bên cạnh bốn người bọn họ tự mình lôi một ghế ra, ngồi xuống! Âu Dương vừa mới ngồi xuống, Tiểu Nhạc đã vội xông tới nói:
- Thế nào, Thương Long Đao Khách bị ngươi làm thịt chưa?
Cổ họng của Tiểu Nhạc quá lớn. Hắn vừa mở miệng đá khiến đám người xung quanh thi nhau ngoái lại nhìn với ánh mắt cổ quái! Nơi này là tiểu thế giới, không phải là Chân Linh Giới, Tiên giới. Trong tiểu thế giới, số lượng tu giả cực ít. Nơi này là do người bình thường thống trị. Ở chỗ này giết người là phạm pháp. Trong trường hợp này công khai nói làm thịt người, chắc chắn người bình thường không dám làm.
Mấy người này chưa có ai từng đi tiểu thế giới, cho nên mấy người bọn họ hoàn toàn không để ý kêu lớn như vậy.
- Làm thịt...
Âu Dương chỉ có thể kiên trì. Thành thật mà nói, mấy người này ở Tiên giới đã quen buông thả, tất nhiên không coi mấy điều này là quan trọng. Có lẽ đi đến tiểu thế giới này đối với bọn họ mà nói chính là đang ở nông thôn. Bọn họ làm sao có thể biết nông thôn sẽ là thế nào?
- Như vậy là tốt rồi, Thiên Vương không phải là trời thực sự. Lực lượng của hắn còn chưa đủ khống chế toàn thế giới. Hắn mạnh hơn chúng ta. Nhưng cho dù mạnh mấy cũng có giới hạn. Nếu để cho ba người chúng ta đồng thời đánh hắn, hắn chỉ có một con đường chết.
Bạch Tinh nói rất tùy ý.
- Gia hoả kia rất tự tin, thậm chí phải nói là tự phụ. Rõ ràng lúc trước hắn có cơ hội giết chết Âu Dương, thậm chí là giết chết mỗi người chúng ta. Nhưng hắn cảm thấy làm như vậy không thú vị. Cho nên hắn lấy toàn thế giới làm bàn cờ lôi kéo chúng ta vào trong bàn cờ. Hắn muốn dùng mưu kế giết chết tất cả chúng ta. Không thể không nói ban đầu hắn đã thành công!
Ngụy Bỉnh Dập mặc dù được xem như một tên lưu manh, trên thực tế khi hắn nói chuyện vẫn rất đúng chỗ.
- Ban đầu hắn thành công lợi dụng được Âu Dương, sau đó lấy kế phản gián lợi dụng mọi người giết chết Chiến Vương. Phải nói rằng người chết oan uổng nhất chính là Chiến Vương!
Ngụy Bỉnh Dập nhìn Bạch Tinh một chút. Trên mặt Bạch Tinh cũng không dễ coi. Dù sao người bị tính kế sớm nhất là hắn. Nếu như Chiến Vương không chết, bọn họ sao có thể phải chạy trốn lung tung như vậy! Âu Dương liên hợp với Chiến Vương, chỉ sợ thật sự có thể nghịch thiên.
- Sau đó hắn muốn dùng phương pháp tương tự giết chết Âu Dương. Nhưng chỉ có điều hắn ngàn tính vạn tính cũng không tính được giữa Âu Dương với Bạch Tinh lại có ước định từ trước, khiến kế hoạch của hắn chỉ hủy hoại trong chốc lát. Sau đó hắn sợ chúng ta liên hợp không có cách nào khác, chỉ có thể lợi dụng Nghi Quân đánh chớp nhoáng tây nam tiêu diệt Vu tộc khiến lực lượng của chúng ta suy yếu. Hải tộc bị hủy diệt cũng vì như vậy. Hắn không thể nào để chúng ta liên hợp lại. Một khi chúng ta liên hợp lại, lực lượng của hắn sẽ không còn chiếm ưu thế nữa. Hắn giữ lại cho mình vô số hậu chiêu, chính là muốn tới thời điểm sẽ ép chúng ta một bậc. Nhưng cuối cùng hắn lại trúng một kế của Âu Dương, khiến hắn tiến thối lưỡng nan, chỉ có thể nhìn đầu một thành viên đại tướng của mình rơi xuống! Thực sự khiến người ta cảm thấy hả hê!
Ngụy Bỉnh Dập phân tích rất đúng chỗ. Trên căn bản tất cả đều đúng như hắn đã nói.
- Ta lại bổ sung một chút. Tuy rằng tất cả bố cục nhìn qua ta giống như không bị tính kế. Trên thực tế ta mới là người bị tính kế sớm nhất. Nếu như không phải do ta mở ra màn hắc ám, như vậy Hải tộc hẳn sẽ không hủy diệt. Thiên Vương một tay đạo diễn khiến ta hủy diệt Hải tộc. Ta tin tưởng từ trước đây rất lâu hắn đã chôn xuống chờ sau này dùng tới!
Âu Dương cảm thán trước khả năng tính toán không sai sót một điểm nào của Thiên Vương. Hắn giữ lại cho mình quá nhiều đường lui. Bạn đang đọc truyện được copy tại
- Tuy nhiên hắn không phải là một kẻ vô địch. Bố cục hắn tạo ra không phải là hoàn toàn hoàn mỹ. Lần này rút củi dưới đáy nồi và lần trước chúng ta đột nhiên liên hợp đã đánh hắn không kịp trở tay. Như vậy xem ra chúng ta cũng không phải hoàn toàn không có tỷ lệ giành được chiến thắng!
Âu Dương nói vậy chính là muốn mọi người thêm tự tin.
- Muốn tính mạng của chúng ta sao? Hắn vẫn còn hơi kém. Từ trước đây rất lâu hắn đã đến Ma giới muốn lôi kéo ta giúp đỡ hắn. Nhưng ta tình nguyện nhìn hai hổ tương tranh cũng không ra tay. Hơn nữa lần đó ta thiếu chút nữa đã giữ được hắn lại Ma giới!
Ngụy Bỉnh Dập nói cho mọi người nghe một chuyện chưa ai từng biết.
- Chuyện gì xảy ra?
Bạch Hủ Minh nghe vậy giống như lọt vào trong sương mù. Hắn mở miệng hỏi dò.