- Tiểu tử, muốn gặp đại nhân, không phải chỉ có không sợ là được. Muốn tiến vào Phượng Hoàng thành phải xem thực lực của ngươi thế nào!
Giọng nói của Mạnh Bà từ phía sau truyền đến. Tuy nhiên Âu Dương lại không sợ, vẫn tiến lên.
Ba người đi được mười dặm, liền nhìn thấy phía xa có một tướng quân mặc áo giáp cầm trong tay một thanh chiến đao đứng ở nơi đó.
Người này toàn thân mặc khôi giáp màu đen với viền khảm nạm màu bạc. Chiến đao trong tay tản mát ra sự sắc bén giống như lợi khí đoạt hồn phách vậy, Chiến khôi trên đầu che kín khuôn mặt. Hai đốm lửa giống như quỷ hỏa lúc ẩn lúc hiện phía sau chiến khôi.
- Chiến Quỷ!
Ngụy Bỉnh Dập nhìn Chiến Quỷ đột nhiên xuất hiện không khỏi kêu lên sợ hãi. Nghe đồn khi Chiến Quỷ còn sống đều tướng quân bách chiến trên chiến trường. Sau khi chết do sát khí quá nặng không có cách nào chuyển thế đầu thai. Chỉ có thể ở lại nơi này tu luyện. Nhìn Chiến Quỷ bây giờ, bất kể là chiến đao hay chiến giáp trên người đều phát ra tử khí nồng đậm có thể biết hắn tuyệt đối không phải là Chiến Quỷ bình thường!
- Thắng ta, các ngươi xem như là qua được cửa thứ nhất!
Không ngờ, Chiến Quỷ này lại mở miệng nói được ngôn ngữ của người. Lần này cho dù là Âu Dương cũng có chút giật mình nho nhỏ. Phải biết rằng thông thường Tử Linh đều không thể mở miệng nói chuyện. Trừ phi là Tử Linh như Mạnh Bà đã tu luyện vô số năm. Chiến Quỷ này lại có thể mở miệng, có thể tưởng tượng được hắn tu luyện rất nhiều năm.
- Tướng quân sát khí dạt dào, Âu Dương xin lĩnh giáo một phen!
Âu Dương cũng không giấu diếm. Sát khí toàn thân liền phát ra. Ngay lập tức hợp thành một mũi tên huyết sắc chợt lóe lên quang mang. Thứ Kiêu Cung đã được Âu Dương nắm trong tay. Tay trái Âu Dương cầm Thứ Kiêu Cung, tay phải cầm mũi tên nói:
- Tướng quân, từ trước đến nay Âu Dương ra trước trận giết địch đều chỉ có một mũi tên. Nếu như tướng quân tiếp được mũi tên này của Âu Dương, vậy ta sẽ tự nhiên rời khỏi!
- Tốt...
Sau khi mở miệng nói ra một chữ tốt, toàn thân Chiến Quỷ bỗng nhiên lớn lên. Sau đó chiến đao vung lên, cuốn theo cuồng phong vô tận dường như muốn phá hủy thế giới, bổ về phía Âu Dương. Một đao kia ẩn chứa sát ý vô tận, giống như sát thần chu thiên đều bị tụ lại trong một đao kia.
- Đây không phải là công pháp, đây hoàn toàn là chiến ý!
Ngụy Bỉnh Dập đứng từ xa nhìn lại. Hắn biết, Chiến Quỷ này tu luyện ác khi trên chiến trường của mình. Đao của hắn chỉ cần ra tay chính là không chết không dừng. Trước chiến pháp bá đạo như vậy Ngụy Bỉnh Dập đang suy nghĩ rốt cuộc Âu Dương phải bắn ra mũi tên thế nào mới có thể một chiêu hạ được đối thủ.
Âu Dương giống như một cái bóng. Ngay khi một đao tất sát lóe lên dưới, Âu Dương đã xuất hiện ở phía trên bầu trời. Từ đầu đến cuối Âu Dương không giương cung. Bởi vì lúc này ác khí của Chiến Quỷ đang thịnh, tùy tiện bắn tên Âu Dương không thể nắm chắc một đòn giết chết được.
- Ầm!
Một trận đao quang cuốn lấy sát khí xung quanh tạo thành sát trận vô tận bao phủ lấy Âu Dương đang đứng trên không trung. Tay phải của Âu Dương nắm lấy mũi tên tất sát của mình, tay trái cầm Thứ Kiêu Cung xoay một cái. Không ngờ liền bổ xuống sát khi của chiến đao đánh tới! Bạn đang đọc truyện tại - www.Truyện FULL
Chiến đáo mạnh nhất của Chiến Quỷ đối kháng với thánh khí Thứ Kiêu Cung. Một đòn va chạm này trực tiếp khiến sắc trời xung quanh đều chuyển biến theo. Điều khiến người ta khó có thể tin được nhất chính là, không ngờ Chiến Quỷ dựa vào sát khí trong tay mình ngưng tụ chiến đao còn kháng cự được với thánh binh Thứ Kiêu Cung trong tay Âu Dương!
- Gia hoả này là quái vật gì vậy? Hắn đã giết bao nhiêu người? Sao chiến đao do sát khí ngưng tụ lại lại có thể liều mạng được với thánh khí thiên cổ như Thứ Kiêu Cung được!
Ngụy Bỉnh Dập cảm thấy có chút khó tin. Tuy nói đại đạo ngàn vạn cái, nhưng con đường sát khí này chính là con đường gian nan nhất. Nhìn độ mạnh của chiến đao trong tay Chiến Quỷ đã biết, mang người trong tay của hắn thực sự khói đếm nổi.
Tuy rằng sát khí trên người Âu Dương không bằng với Chiến Quỷ, nhưng Âu Dương chắc chắn cũng được coi là một sát thần. Bây giờ hai đại sát thần đối kháng, chắc chắn là trận chiến ngàn năm một thuở!
- Sát đao kinh thiên!
Chiến đao trong tay Chiến vung lên. Sau đó vèo một tiếng xông lên trời. Chiến đao trong tay của hắn càng chuyển càng mạnh. Trong chốc lát không ngờ sát khí quanh người tạo thành một long quyền. Trong long quyển này phát ra đao quang vô tận giống như những hạt mưa từ trên trời dội xuống chỗ Âu Dương.
- Cả cuộc đời này tướng quân chỉ nhận được một chữ "giết". Tướng quân đã mất quá nhiều rồi! Hôm nay ta sẽ lấy giết chóc ngăn giết chóc!
Âu Dương không có ý né tránh chiến đao từ trên trời giáng xuống. Không ngờ hắn đứng tại chỗ kéo Thứ Kiêu Cung trong tay. Tay phải Âu Dương biến sát khí tạo thành mũi tên đặt lên trên chiến cung. Lúc này trong lòng Âu Dương cũng không còn gì khác. Thiên địa, đao khí tất cả tất cả đều biến mất, trong mắt Âu Dương chỉ còn lại kẻ địch!
- Vèo...
Một mũi tên bay ra. Đao khí vô tận giống như cây trúc bị lưỡi dao sắc bén chém xuống không ngờ toàn bộ đều tách ra. Một mũi tên này hoàn toàn là quyết chí tiến lên. Chiến Quỷ không chém tướng địch thề không trở lại không ngờ vẫn đứng yên trên không trung không nhúc nhích. Thậm chí ngay cả việc vung chiến đao đỡ hay né tránh cũng đều quên!
Phụt...
Một tiếng động nhỏ vang lên. Mũi tên xuyên qua chiến khôi của Chiến Quỷ. Chiến khôi của Chiến Quỷ trực tiếp bị mũi tên của Âu Dương bắn rơi từ trên đầu xuống. Mà sau khi chiến khôi rơi xuống, không ngờ bên trong trống rỗng chỉ là hư vô, hoàn toàn không có bất kỳ thân thể máu thịt nào.
Trong nháy mắt khi chiến khôi rơi xuống, toàn thân Chiến Quỷ đang ở trên trời trực tiếp tan vỡ. Vô số khôi giáp từ trên trời rơi xuống theo chiến đao. Sau đó tất cả hóa thành một mảnh hắc khí tan biến không thấy nữa!
- Tướng quân bách chiến tử! Mặc dù trong lòng có không cam lòng cũng không nên dừng lại ở chỗ này. Chuyển thế luân hồi, kiếp sau tái chiến thiên hạ mới là điều lòng ngươi khát cầu!
Âu Dương nhặt chiến khôi, thứ duy nhất không hóa thành khói đen lên, nhẹ giọng nói. Hắn vừa dứt lời, liền nhìn thấy hai đốm quỷ hỏa trong chiến khôi thoáng chớp động. Sau đó không ngờ chiến khôi cũng biến thành khói đen biến mất...
Chợt có tiếng vỗ tay từ phía xa truyền đến. Chỉ thấy một nữ tử từ phía xa bay tới. Toàn thân nữ tử này chỉ có một tấm lụa mỏng che trên người gần như không thể che được thân thể của nử tử này. Lại phối hợp với dáng vẻ khuynh thành, nữ tử này khiến người ta thần hồn điên đảo. Chỉ cần phóng tầm mắt nhìn đã khiến huyết mạch người ta dâng trào!
Âu Dương đang nhìn không phải là nữ tử này mà là chín cái đuôi dài trắng như tuyết phía sau nữ tử này.
- Cửu Vĩ Yêu Hồ!
Âu Dương biết đây hẳn là vong hồn của một con Cửu Vĩ Yêu Hồ. Tuy nhiên con Cửu Vĩ Yêu Hồ này thực sự không dễ chơi. Chỉ sợ mức độ cường đại của gia hoả này không hề thua kém Bạch Tinh. Từ sát khi trên mặt nàng có thể hiểu rõ diều đó. Nàng tuyệt đối không phải tìm Âu Dương để nói chuyện yêu đương.