Chiếc xe tải trực tiếp bay lên bảy, tám mét trên không, sau đó từ trên trời có bốn năm gia hỏa ngã xuống. Tiếp đó chiếc xe tải rơi xuống mặt đất thành đống sắt vụn! Lúc này đám cướp trong xe tải mặc dù không chết uyệt đối cũng mất đi lực chiến đấu!
Cảnh tượng như vậy khiến cho cả đường phố vốn tràn ngập những tiếng gào thét bất chợt trở nên hoàn toàn yên tĩnh! Không có một người nào tin tưởng vào cảnh tượng vừa mới phát sinh trước mắt bọn họ! Một cái cột đèn trực tiếp đánh bay một xe tải, khiến chiếc xe tải này bay lên bảy, tám mét trên không sau đó rơi xuống đất?
Đây là thế giới hiện thực sao? Đừng nói là dân chúng bình thường, cho dù là những người bảo vệ quốc gia kia giờ phút này cũng cảm thấy bối rối! Đây là con người sao? Hoặc nói cách khác đây rốt cuộc là nằm mơ hay là thật?
Chờ khi tất cả mọi người có phản ứng thì đã là sau một phút. Lúc này trên đường phố đã sớm không còn bóng dáng của Âu Dương nữa. Âu Dương tới chỗ Lưu Tĩnh. Ánh mắt Lưu Tĩnh nhìn hắn giống như nhìn quái thú. Nhưng Âu Dương vẫn kéo cô điên cuồng thoát khỏi hiện trường gây án...
Nhưng bọn họ đi không có nghĩa là tất cả đã xong xuôi. Khi tất cả mọi người bắt đầu có phản ứng, bọn họ cùng nhau vọt tới chỗ chiếc xe tải bị rơi. Không nghi ngờ chút nào, từ độ cao này té xuống, cho dù là ngồi trong xe là lính đánh thuê cũng hoàn toàn ngất xỉu.
Phía xa có một ký giả đang đứng. Cho đến giờ phút này miệng của nàng vẫn há hốc, đủ để nuốt vào hai quả trứng gà! Cho dù là vào lúc này, nàng vẫn không thể tin được cảnh tượng vừa nãy là sự thật!
- Yến tỷ! Mới... mới nãy là thật sao...
Bên cạnh nữ ký giả là một người thanh niên khiêng camera. Hắn cảm giác đầu óc mình choáng váng. Hắn vô cùng hoài nghi có phải mình còn chưa tỉnh ngủ hay không!
- Có phải thật hay không thì xem camera của ngươi đi!
Nữ ký giả thoáng nhìn về phía camera giống như bỗng nhiên nghĩ tới điều gì. Cô điên cuồng xông lên lên, trực tiếp mở camera ra định kiểm tra nội dung bên trong!
Nhưng cô còn chưa mở camera xong, liền thấy có một người đàn ông mặc quân phục xuất hiện trước mặt. Trên bả vai người đàn ông này còn đeo quân hàm thiếu tá. Hắn dùng một tay giằng lấy camera trong tay cô gái sau đó giao cho một binh sĩ phía sau. Tiếp đó người đàn ông dùng một khuôn mặt lạnh lùng, giọng nói cứng rắn nói với cô gái kia:
- Tốt nhất là hôm nay hai người quên đi những điều đã nhìn thấy! Bằng không tôi dám cam đoan hai người sẽ gặp phải phiền phức không thể xử lý được, kể cả lãnh đạo của hai người cũng vậy!
- Anh...
Cô gái tức điên lên. Cô ta vừa định xem cái gì, lại bị thiếu tá này giật lại. Cô gái cũng là con cháu của nhà quan. Cha của cô chính là một bí thư thị ủy. Rất ít người dám nói chuyện với cô như thế.
- Tôi biết thân phận của cô. Tuy nhiên tôi vẫn lặp lại lời đã nói, quên điều cô vừa nhìn thấy đi. Cái camera này từ trước đến nay cũng chưa từng xuất hiện. Nếu không hai người sẽ phiền phức lớn đến mức các người không thể chịu đựng được! Nguồn truyện:
Thiếu tá này căn bản không cho cô gái có bất kỳ cơ hội phản bác. Hắn lập tức ra lệnh cho người binh sĩ đứng cạnh trục xuất hai người ra ngoài!
Chờ sau khi cô gái bị trục xuất, thiếu tá nhận camera. Nhìn bộ dáng kia của hắn giống như đang ôm theo quốc bảo, sợ là có chút sơ xuất sẽ bị rơi đầu.
- Xem ra người siêu năng lực ở quốc gia chúng ta rốt cuộc đã thức tỉnh!
Thiếu tá vô cùng kích động. Tuy rằng hắn chỉ là một thiếu tá, nhưng quyền hạn của hắn thật sự đã vượt qua rất nhiều người cùng một quân hàm với hắn. Hắn còn biết một vài bí mật. Trong nháy mắt khi nhìn thấy cái cột đèn kia đánh bay xe tải hắn chỉ nghĩ tới một điều. Đó chính là người có siêu năng lực!
Thật ra các quốc gia đều tồn tại một vài người có năng lực đặc thù. Những người này có lớn có nhỏ, thật sự có thể dùng siêu năng lực để chiến. Thời gian trôi qua, từ trước đến nay nơi này chưa từng xuất hiện người nào có siêu năng lực mạnh. Mà hôm nay Âu Dương biểu diễn cảnh tượng như vậy lại bị ngộ nhận là một người có siêu năng lực. Điều này thực sự có chút buồn cười.
Siêu năng lực có thể so sánh với Âu Dương sao? Tuy rằng Âu Dương chuyển thế luân hồi, nhưng hắn mang theo lực lượng của đời trước. Lúc này chẳng qua Âu Dương đã quên mất phải chiến đấu thế nào. Nếu như Âu Dương có thể nhớ được dù chỉ một chút, diệt tiên nhân vẫn là chuyện dễ dàng.
Phương pháp thánh chiến chú ý chính là tâm muốn chính là niệm đạt. Lực lượng của Âu Dương thật ra mãi mãi cũng sẽ không biến mất. Cho dù hắn chuyển thế ngàn vạn lần cũng không sao. Chỉ cần hắn có thể nhớ tới phương pháp thánh chiến, nhớ tới quá khứ của hắn, như vậy trong nháy mắt tất cả lực lượng sẽ được hồi phục. Âu Dương lựa chọn trở lại thế giới này chính là muốn thể nghiệm một chút về cuộc sống bình thường mà thôi.
Minh Hậu cho Âu Dương hai lựa chọn. Một là đi theo Thiên Đình đối kháng, có lẽ đây là một con đường hủy diệt. Đó cũng là điều Âu Dương không muốn. Lựa chọn khác chính là này chuyển thế, làm một người bình thường. Có lẽ điều này chỉ có mấy chục năm, nhưng lại là cuộc sống vui vẻ yên ổn.
Âu Dương không biết nên lựa chọn thế nào, cho nên hắn trở về đây. Nhưng tạo hóa trêu người. Thời gian hắn chuyển thế quá mạnh mẽ. Cho dù hắn muốn làm một người bình thường cũng không thể được...
Âu Dương một đường lôi kéo Lưu Tĩnh điên cuồng chạy. Tới lúc Lưu Tĩnh đã gần như không thở nổi, Âu Dương mới kéo Lưu Tĩnh lên một chiếc xe taxi trở về trường Thành Thể. Tuy nhiên lần này Âu Dương không trở về ký túc xá, mà chạy tới biệt thự riêng nơi Lưu Tĩnh hiện đang ở.
Đóng cửa biệt thự lại, qua một lúc rất lâu, Âu Dương mới sắp xếp lại một vài thứ trong đầu! Trên người mình nhất định có gì đó thay đổi. Sự thay đổi này nhất định có liên quan tới những mảnh ký ức vỡ vụn của mình!
Dùng tay bẻ một cột đèn to bằng bắp tay, đánh bay xe tải? Điều này đã vượt quá phạm trù của một người bình thường!
- Ngươi... Ngươi là siêu nhân sao?
Lưu Tĩnh nhìn Âu Dương. Hiện tại đối với người bạn Âu Dương này, Lưu Tĩnh cảm thấy có chút bối rối. Cô nhìn thấy rất rõ ràng cạnh tượng vừa này. Đó là điều người bình thường có thể làm được sao?
- Ta không biết...
Âu Dương lắc đầu. Hắn không nghĩ ra được bất kỳ điều gì. Nhưng không nghi ngờ chút nào, trên người mình rõ ràng đã phát sinh biến hóa, khiến mình đã vượt quá phạm trù của người bình thường.
- Ngươi bị người ngoài hành tinh bắt đi làm thí nghiệm sao?
Trí tưởng tượng của Lưu Tĩnh cực kỳ mạnh mẽ. Chưa gì đã nghĩ đến người ngoài hành tinh. Tuy nhiên muốn nói thật ra là người ngoài hành tinh cũng đúng. Chỉ có điều người ngoài hành tinh này không hề có đĩa bay các loại. Người ngoài hành tinh sử dụng một loại lực lượng siêu tự nhiên.
- Ngươi não tàn rồi đúng không?
Âu Dương trừng mắt với Lưu Tĩnh một cái. Sau đó nhìn cái chén trên bàn. Trong tim của hắn nghĩ muốn làm cái chén kia bay lên. Tiếp theo hắn liền nhìn thấy một cái chén thủy tinh trên bàn bất ngờ bay lên lơ lửng ở trước mặt hắn và Lưu Tĩnh!