mặt anh.
Xảo Liên!
Cô tung cú đá lộn người. Con dao văng ra xa, mặt tên sát nhân cắt không còn một giọt máu. Tuyệt kỹ đó có khi là võ sư Taewondo chứ chẳng chơi. Ngay cả Minh Minh cũng sửng sốt. Làm sao có thể ngờ người phụ nữ mảnh mai, yếu đuối đó đã tung ra một cú đá đẳng cấp như vậy. Đang chìm trong sự hoang mang và ngạc nhiên, bóng đèn chợt rực sáng cả khu rừng, cả ba người giật mình. Tiếng cảnh sát vang lên:
- Lâm Hải Phong, anh đã bị bắt (Lâm Hải Phong là tên sát nhân á)
Mẹ Xảo Liên thấy người con gái bà dính đầy máu tươi thì hốt hoảng, gào khóc:
- Trời ơi, con gái tôi. Xảo Liên con có sao không?
Xảo Liên khóc, nước mắt giọt ngắn, giọt dài:
- Má...máu của Minh.. Minh
MINH MINH!!
Mẹ cô thảng thốt. Sao cô lại biết Minh Minh. Nhưng thôi cô biết hay không không quan trọng, anh do mát máu nhiều lại kiệt sức và thêm cú sốc hơi bị lớn từ cô nên đã ngất lịm. Tiếng còi cứu thương vang lên ráo riết. Xảo Liên gào khóc chạy theo Minh Minh nói lớn:
- Tại sao chứ, người đáng chết phải là em mà!