Nó mệt lả người sau chuyến đi, vừa về nhà đã nằm lăn lộn trên mền và gối, còn hắn cũng chẳng hơn gì, xách đồ, đút nó ăn, là gối cho nó ngủ, nói đúng hơn là hắn đang làm tròn trách nhiệm một người chồng. Hắn nằm bên cạnh nó, ôm nó vào lòng mà ngủ, đống đồ thì nhờ mấy cô giúp việc dọn giúp. Cả hai dần chìm sâu vào giấc ngủ.
5 p.m
Nó dụi mắt, ngồi dậy nhưng bất chợt lấy tay che ánh sáng hắt ra từ cái đèn. Vừa ngồi dậy, bụng nó đã kêu “ọt...ọt” khá to, nó đỏ mặt nhìn hắn và thở phào nhẹ nhõm khi thấy hắn đang ngủ say. Nó tranh thủ thời cơ, sờ mặt, môi, cơ bụng của hắn mà không nhận thấy rằng hắn đã thức dậy từ khi nào. Nó giật mình rút tay ra khổi cơ thể hắn, miệng lấp bấp:
- Em...không biết là anh đã thức! Em...xin lỗi!
- Không sao đâu! Nhưng nếu em đã muốn khám phá cơ thể anh vậy thì...
Chưa nói hết câu, nó hét lên rồi tát vào mặt hắn. Hắn ngơ ngác nhìn nó, chẳng hiểu nó nghĩ gì nhưng lại hành động như vậy. Hắn ôm mặt chống chế:
- Anh chỉ định hỏi em là cơ thể anh như thế nào thôi mà!
- Thật hả?- nó ngạc nhiên.
Hắn gật đầu, làm mặt nũng nịu vì bị đánh oan, nó nhìn hắn thấy thương nên tiến lại gần hắn, nó nghiêng đầu sang trái, môi nó đụng môi hắn. Hắn ngạc nhiên vài giây đầu rồi cũng bị cuốn theo nụ hôn, hắn giữ chặt đầu nó, đưa lưỡi vào khuấy động miệng nó, hút hết mật ngọt trong miệng rồi lại đùa giỡn với lưỡi nó. Một hồi sau, hắn mới thả ra. Nó nhìn hắn cười, lâu lắm rồi nó với hắn mới hôn lâu như vậy. Nó nói:
- Ngày mai là chủ nhật! Em với anh đi chơi nha!
- Cũng được! Anh cũng có chuyện muốn nói với em!
Nó vui vẻ, ngồi sát vào lòng hắn, chẳng hiẻu tại sao nó lại cảm thấy hạnh phúc như vậy. Nó chợt nghĩ tới chuyện gì đó, ngước mặt lên hỏi hắn:
- Anh! Nếu con là con gái thì anh đạt tên là gì?
Hắn chưa nghĩ đến chuyện này, lấy tay xoa xoa đầu suy nghĩ hồi lâu mới lên tiếng:
- Nếu là con gái thì anh sẽ đặt là Trần Gia Nghi.
- Còn con trai?
- Trần Gia Bảo.
Nó cũng suy nghĩ, hai tay cũng xoa xoa đầu như hắn nhưng nhìn nó dễ thương hơn. Hắn nhìn nó, bỗng bụng nó lại kêu “ọt...ọt...“. Nó xấu hổ, mặt đỏ lên. Hắn nhìn nó, rồi lại tuột xuống khỏi giường, hắn đưa tay ra trước mặt nó:
- Đi ăn thôi!
Nó đặt bàn tay nhỏ bé của mình lên bàn tay to lớn của hắn. Cả hai nắm tay nhau đi xuống nhà, thức ăn đã dược các cô giúp việc dọn ra sẵn. Nó ngồi vào bàn ăn, hít một hơi rồi khen:
- Thơm quá!
Hắn gắp thức ăn bỏ vào chén nó, nào là thịt, rau, trứng.... Nó ăn từng cái một cách ngon lành. Hắn chỉ ăn vài miếng rồi lại ngồi nhìn nó ăn. Nó ăn nhanh đến mức mắc nghẹn, hắn nhanh chóng đưa nó ly nước. Nó uống hết ly, cười với hắn một cái rồi lại tiếp tục ăn (Tui: ham ăn quá ). Một ngày nhanh chóng trôi qua, ngày cuối tuần đã đến, nó háo hức thay đồ để đi chơi. Nó mặc một cái quần short jean, áo thun màu đen có chữ“Bang Bang Bang” (Tui: xin lỗi tui ghiền Big Bang), tóc được búi lên gọn gàng, nhìn nó lúc này chẳng khác gì học sinh cấp hai, cả về gương mặt lẫn chiều cao. Hắn mặc quần dài màu đen hơi bó, áo thun sọc xanh ngang, tóc vẫn được để như bình thường. Hắn nhanh chóng lấy xe chở nó đi tới công viên giải trí Star. Nó xuống xe, vẻ mặt thích thú, nó kéo hắn lại chỗ trò chơi tàu lượn siêu tốc, vừa mới hết lượt đầu nó đã đòi chơi lại trò này. Cứ thế hết lần này đến lần khác, nó chơi trò đó hết 4 vòng. Nó tiếp tục dẫn hắn vào căn nhà ma gần đó, lúc đầu đi vào mặt nó rất bình tĩnh, một hồi sau nó đi trước hắn, lâu lâu nó lại ngoái đầu về phía sau nhìn hắn, cứ như vậy khi gần ra khỏi căn nhà ma, nó quay đầu lại nhìn hắn, quay đầu lại thì nguyên hình nộm ma đập vào mặt nó, nó hét lên: 4
- Aaaaaaa....
Ôm chặt hắn lại, nó bực dọc bước ra khỏi đó và tự nói với bản thân là sẽ không chơi trò này nữa. Hắn để nó ngồi vào chỗ ghế đá gần đó còn mình chạy đi mua kem, hắn đi rất nhanh, chỉ khoảng 2 phút đã mua hai cây kem chạy về. Hắn đưa một cây kem ra trước mặt nó:
- Em ăn đi!
Nó cầm cây kem, nó sợ buốt răng nên không cắn mà cứ liếm, kem tan và nhễu xuống áo nó, hắn phải lấy khăn lay cho nó, nó cười:
- Cám ơn anh!
- Không có gì!- hắn xoa đầu nó.
Ngồi chơi được một hồi nó lại rủ hắn đi ăn, hắn cũng chiều nó, dẫn vào nhà hàng mà hắn và ba hắn trước đây hay đi. Cả hai đi chơi đến tối, hắn đòi đến chỗ nào cao cao để ngắm sao, nó nhìn gương mặt đáng thương của hắn cũng đồng ý. Đang ngắm sao, hắn đứng lên rồi quỳ một chân xuống trước mặt nó, tay đưa lên một cái hộp đựng nhẫn, hắn mỉm cười nói với nó:
- Em làm vợ anh nha!
Gương mặt thanh tú của hắn hiện lên dưới ánh đèn đêm mờ ảo. Nó ngạc nhiên, đơ mặt ra nhưng nhanh chóng hoàn hồn lại, nó khẽ gật đầu. Bên dưới ánh đèn đêm, chỉ có hai con người, một người con gái đang đỏ cả mặt còn một người con trai đang quỳ dưới chân cô gái đó. Những người đi gần đó cũng không dám làm phiền. Hắn đứng lên, lấy nhẫn ra đeo vào ngón áp út của nó. Sau đó, hắn cúi xuống, nghiêng đầu sang trái, môi hắn chạm môi nó. Nó ngồi yên, từ nãy đến giờ lòng nó cứ rối tung lên, chẳng biết nói gì. Sau vài giây, hắn buông môi nó, ngồi xuống bên cạnh nó. Nó buồn ngủ dựa đầu vào vai hắn mà ngủ lúc nào không hay. Hắn lấy áo khoác mà hắn đem theo hồi sáng khoác vào cho nó.
Mình định viết đam mỹ sau khi truyện này kết thúc. Có bạn nào ủng hộ không ạ?
Tụi nó vẫn ở lại Nha Trang chơi vài hôm nữa sau cái ngày rắc rối đó. Nó chẳng nói lời nào với hắn, hắn cũng chỉ biết chăm sóc nó kĩ hơn mọi ngày vì bây giờ nó đã có thai, ngày nào hắn cũng hôn vào bụng nó mặc cho nó không đồng ý và cứ đẩy hắn ra. Hôm nay lại như vậy, hắn đang xếp đồ để ngày mai đi về. Vừa xếp xong, hắn lại đi lại chỗ nó, như hiểu ý, nó lên tiếng trước:
- Em không cho anh hôn đâu!
- Em chắc em ngăn anh được không?
Nói rồi, hắn đi lên giường, đè nó bên dưới hắn, giữ hai tay nó lại, hắn hôn môi nó. Nó cũng dịu bớt phần nào việc giận hắn, nó nằm im lại, để hắn hôn. Hắn nằm qua bên cạnh khi đã thỏa mãn, hắn kéo nó vào lòng:
- Bảo Như! Em vẫn giận anh hả?
- Ừ!
- Vậy làm sao để em hết giận đây?
- Em không biết! Em chỉ muốn anh ở bên cạnh em mãi mãi thôi!
- Anh hiểu rồi! Anh sẽ ở bên cạnh em mãi mãi.
- Lại hứa! Mà nè anh thích con trai hay con gái hơn?
- Sao cũng được, đều là con của anh nên anh sẽ thương đều.
- Em mệt quá! Em ngủ!
- Ừ! Ngủ đi!
Hắn tắt đèn, cả hai cùng chìm vào giấc ngủ. Trong giấc ngủ, nó nói mớ, gọi tên hắn. Hắn vì tiếng ồn của nó nên bị đánh thức, nghe nó gọi hắn trong mơ, hắn vui lắm, ôm chặt lấy nó ngủ.
Nó là người thức dậy trước hắn, nhưng vì hắn ôm chặt nên không đi ra được, nó đành nằm đó đợi hắn thức, đợi mãi chẳng thấy hắn thức, nó đành phải gọi hắn:
- Anh mau dậy đi! Em đợi anh lâu lắm rồi đó!
Hắn mở mắt ra, tay ôm nó cũng đã mở lỏng ra, nó leo lên người hắn, vừa nói vừa nhéo má hắn:
- Anh dậy đi! Mau dậy đi! Không dậy em đi ăn một mình ráng chịu!
Hắn ngồi bật dậy, nó cũng theo đà đó ngã xuống, nhưng hắn nhanh chóng đỡ nó lại. Hắn cười nói:
- Anh dậy rồi nè!
- Mai mốt anh đừng ngồi dậy bất ngờ như vậy! Em té rồi sao?
- Em té thì anh đỡ!
Nó tức lên, đấm vào bụng hắn một cái rồi lấy đồ đi vào nhà tắm, hắn ôm bụng xuýt xoa:
- Sao em lại đánh vào bụng anh? Lần trước vì muốn ở bên cạnh em mà anh bị đánh vào bụng đến chảy máu rồi đó!
- Bây giờ anh trách em hả? Tại anh tự nguyện mà!
- Anh đâu dám trách em đâu.
Huy và Thảo đứng bên ngoài cửa phòng của nó và hắn đã nghe hết câu chuyện, cả hai đều cười cho sự trẻ con của nó, sự thay đổi từ một người lạnh nhạt lại thành ra như thế này vì một cô gái như nó, đúng là con người rất dễ dàng thay đổi. Huy kéo tay Thảo về phòng, Thảo bị kéo đi vẫn nằng nặc đòi quay lại nghe tiếp, phải cố gắng lắm mới đưa được Thảo về phòng.
Nó bước ra khỏi phòng tắm, trên tóc còn vương lại vài giọt nước, nó mặc một cái váy trắng, xõa tóc, nhìn nó thật sự rất dễ thương. Nó leo lên người hắn hiện đang nằm trên giường:
- Anh mau đi tắm đi! Hôm nay phải về rồi đó!
- Anh biết rồi nhưng em ngồi như vậy làm sao anh đi tắm!
Nó leo xuống khỏi người hắn, trước khi đi vào phòng tắm, hắn hôn vào má nó, mặt nó đỏ bừng lên, nó quay mặt chỗ khác, giả vờ không quan tâm.
Chủ sau vài phút, nó bước ra khỏi phòng tắm với cái váy ngắn, chỉ dài đến nửa đùi, màu xanh, váy ôm sát vòng eo của nó.
- Thật gợi cảm!- hắn bất giác thốt lên.
- Anh nói gì vậy?- nó ngạc nhiên.
- À! Không có gì! - mặt hắn đỏ bừng, quay sang chỗ khác.
Nó ngạc nhiên nhìn hắn rồi đẩy hắn vào nhà tắm.
Cả hai đều không biết rằng, món nợ khổng lồ do ba nó tạo ra trước khi mất vẫn còn đó. Và nó sẽ là người trả cho ba nó. Tất cả các kế hoạch đều đã được định sẵn, bây giờ chỉ cần chờ nó và hắn trở về. Người đàn bà ngồi trên chiếc ghế sofa cười một cách nham hiểm.
Chap này hơi ngắn, mình hứa thứ bảy mỗi tuần sẽ ra chap mới.
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Nó mệt lả người sau chuyến đi, vừa về nhà đã nằm lăn lộn trên mền và gối, còn hắn cũng chẳng hơn gì, xách đồ, đút nó ăn, là gối cho nó ngủ, nói đúng hơn là hắn đang làm tròn trách nhiệm một người chồng. Hắn nằm bên cạnh nó, ôm nó vào lòng mà ngủ, đống đồ thì nhờ mấy cô giúp việc dọn giúp. Cả hai dần chìm sâu vào giấc ngủ.
5 p.m
Nó dụi mắt, ngồi dậy nhưng bất chợt lấy tay che ánh sáng hắt ra từ cái đèn. Vừa ngồi dậy, bụng nó đã kêu “ọt...ọt” khá to, nó đỏ mặt nhìn hắn và thở phào nhẹ nhõm khi thấy hắn đang ngủ say. Nó tranh thủ thời cơ, sờ mặt, môi, cơ bụng của hắn mà không nhận thấy rằng hắn đã thức dậy từ khi nào. Nó giật mình rút tay ra khổi cơ thể hắn, miệng lấp bấp:
- Em...không biết là anh đã thức! Em...xin lỗi!
- Không sao đâu! Nhưng nếu em đã muốn khám phá cơ thể anh vậy thì...
Chưa nói hết câu, nó hét lên rồi tát vào mặt hắn. Hắn ngơ ngác nhìn nó, chẳng hiểu nó nghĩ gì nhưng lại hành động như vậy. Hắn ôm mặt chống chế:
- Anh chỉ định hỏi em là cơ thể anh như thế nào thôi mà!
- Thật hả?- nó ngạc nhiên.
Hắn gật đầu, làm mặt nũng nịu vì bị đánh oan, nó nhìn hắn thấy thương nên tiến lại gần hắn, nó nghiêng đầu sang trái, môi nó đụng môi hắn. Hắn ngạc nhiên vài giây đầu rồi cũng bị cuốn theo nụ hôn, hắn giữ chặt đầu nó, đưa lưỡi vào khuấy động miệng nó, hút hết mật ngọt trong miệng rồi lại đùa giỡn với lưỡi nó. Một hồi sau, hắn mới thả ra. Nó nhìn hắn cười, lâu lắm rồi nó với hắn mới hôn lâu như vậy. Nó nói:
- Ngày mai là chủ nhật! Em với anh đi chơi nha!
- Cũng được! Anh cũng có chuyện muốn nói với em!
Nó vui vẻ, ngồi sát vào lòng hắn, chẳng hiẻu tại sao nó lại cảm thấy hạnh phúc như vậy. Nó chợt nghĩ tới chuyện gì đó, ngước mặt lên hỏi hắn:
- Anh! Nếu con là con gái thì anh đạt tên là gì?
Hắn chưa nghĩ đến chuyện này, lấy tay xoa xoa đầu suy nghĩ hồi lâu mới lên tiếng:
- Nếu là con gái thì anh sẽ đặt là Trần Gia Nghi.
- Còn con trai?
- Trần Gia Bảo.
Nó cũng suy nghĩ, hai tay cũng xoa xoa đầu như hắn nhưng nhìn nó dễ thương hơn. Hắn nhìn nó, bỗng bụng nó lại kêu “ọt...ọt...“. Nó xấu hổ, mặt đỏ lên. Hắn nhìn nó, rồi lại tuột xuống khỏi giường, hắn đưa tay ra trước mặt nó:
- Đi ăn thôi!
Nó đặt bàn tay nhỏ bé của mình lên bàn tay to lớn của hắn. Cả hai nắm tay nhau đi xuống nhà, thức ăn đã dược các cô giúp việc dọn ra sẵn. Nó ngồi vào bàn ăn, hít một hơi rồi khen:
- Thơm quá!
Hắn gắp thức ăn bỏ vào chén nó, nào là thịt, rau, trứng.... Nó ăn từng cái một cách ngon lành. Hắn chỉ ăn vài miếng rồi lại ngồi nhìn nó ăn. Nó ăn nhanh đến mức mắc nghẹn, hắn nhanh chóng đưa nó ly nước. Nó uống hết ly, cười với hắn một cái rồi lại tiếp tục ăn (Tui: ham ăn quá ). Một ngày nhanh chóng trôi qua, ngày cuối tuần đã đến, nó háo hức thay đồ để đi chơi. Nó mặc một cái quần short jean, áo thun màu đen có chữ“Bang Bang Bang” (Tui: xin lỗi tui ghiền Big Bang), tóc được búi lên gọn gàng, nhìn nó lúc này chẳng khác gì học sinh cấp hai, cả về gương mặt lẫn chiều cao. Hắn mặc quần dài màu đen hơi bó, áo thun sọc xanh ngang, tóc vẫn được để như bình thường. Hắn nhanh chóng lấy xe chở nó đi tới công viên giải trí Star. Nó xuống xe, vẻ mặt thích thú, nó kéo hắn lại chỗ trò chơi tàu lượn siêu tốc, vừa mới hết lượt đầu nó đã đòi chơi lại trò này. Cứ thế hết lần này đến lần khác, nó chơi trò đó hết 4 vòng. Nó tiếp tục dẫn hắn vào căn nhà ma gần đó, lúc đầu đi vào mặt nó rất bình tĩnh, một hồi sau nó đi trước hắn, lâu lâu nó lại ngoái đầu về phía sau nhìn hắn, cứ như vậy khi gần ra khỏi căn nhà ma, nó quay đầu lại nhìn hắn, quay đầu lại thì nguyên hình nộm ma đập vào mặt nó, nó hét lên: 4
- Aaaaaaa....
Ôm chặt hắn lại, nó bực dọc bước ra khỏi đó và tự nói với bản thân là sẽ không chơi trò này nữa. Hắn để nó ngồi vào chỗ ghế đá gần đó còn mình chạy đi mua kem, hắn đi rất nhanh, chỉ khoảng 2 phút đã mua hai cây kem chạy về. Hắn đưa một cây kem ra trước mặt nó:
- Em ăn đi!
Nó cầm cây kem, nó sợ buốt răng nên không cắn mà cứ liếm, kem tan và nhễu xuống áo nó, hắn phải lấy khăn lay cho nó, nó cười:
- Cám ơn anh!
- Không có gì!- hắn xoa đầu nó.
Ngồi chơi được một hồi nó lại rủ hắn đi ăn, hắn cũng chiều nó, dẫn vào nhà hàng mà hắn và ba hắn trước đây hay đi. Cả hai đi chơi đến tối, hắn đòi đến chỗ nào cao cao để ngắm sao, nó nhìn gương mặt đáng thương của hắn cũng đồng ý. Đang ngắm sao, hắn đứng lên rồi quỳ một chân xuống trước mặt nó, tay đưa lên một cái hộp đựng nhẫn, hắn mỉm cười nói với nó:
- Em làm vợ anh nha!
Gương mặt thanh tú của hắn hiện lên dưới ánh đèn đêm mờ ảo. Nó ngạc nhiên, đơ mặt ra nhưng nhanh chóng hoàn hồn lại, nó khẽ gật đầu. Bên dưới ánh đèn đêm, chỉ có hai con người, một người con gái đang đỏ cả mặt còn một người con trai đang quỳ dưới chân cô gái đó. Những người đi gần đó cũng không dám làm phiền. Hắn đứng lên, lấy nhẫn ra đeo vào ngón áp út của nó. Sau đó, hắn cúi xuống, nghiêng đầu sang trái, môi hắn chạm môi nó. Nó ngồi yên, từ nãy đến giờ lòng nó cứ rối tung lên, chẳng biết nói gì. Sau vài giây, hắn buông môi nó, ngồi xuống bên cạnh nó. Nó buồn ngủ dựa đầu vào vai hắn mà ngủ lúc nào không hay. Hắn lấy áo khoác mà hắn đem theo hồi sáng khoác vào cho nó.
Mình định viết đam mỹ sau khi truyện này kết thúc. Có bạn nào ủng hộ không ạ?