Cô giáo:"Các nhớ chuyển bị thi tốt, mai các em đã tốt nghiệp, đã rời xa cô rồi, các em đừng quên cô nhé"- khẽ mỉm cười, mắt đỏ lừ đẫm lệ
Cả lớp:"Dạ, em không quên cô đâu ạ!"-cả lớp đồng thanh hô to
Hôm ấy ai cũng buồn, đứa khóc xướt mướt đứa lại im lặng không nói gì.
Nó bước về trên con đường quên thuộc, tiếng ve vang lên báo hiệu hè sắp về.
Bíp bíp!
Tiếng xe của hắn vang lên làm nó giật mình.
Song:"Mai thi rồi. hm buồn quá"-thở dài
Bíp!
Song:"Anh!"-nhìn hắn
Khiêm:"Trên xe anh không được buồn! Vậy anh sẽ lo đó"-hơi đỏ mặt
Song:"Vâng ạ, cảm ơn anh"-đỏ mặt
Khiêm:"Mai thi tốt, anh đón em"
Song:"V-vâng"
Tối hôm ấy, nó đang trần trọc không ngủ nổi thì có tiếng mở cửa nhà nó.
Song:" Trộm ư"- bất an
Nó lẻn xuống bếp cầm tạm cái chảo lên đi nhẹ nhàng ra phòng khách. Bật điện
Song:"Tên kia ra khỏi nhà ta!!!"-đang định đánh
Khiêm:"này này!!!"-nắm cổ tay nó
Song:"Sao anh sang đây vào tối muộn vậy"-ngạc nhiên
Khiêm:"Thay nhanh nó rồi anh sẽ giải thích cho em sau"-đưa nó 1 bộ đồ
Song:"Là bộ đồ nhân viên"-ngạc nhiên×2
Khiêm:"Nhanh nào"- đủn nó đi
Vài phút sau nó và hắn phóng nhanh tới chiến trường.
Song:"Sao em lại ở đây"-ngạc nhiên×3
Khiêm:"Xin lỗi em, anh nghĩ em có thể thay cho cậu trợ lí của anh vì cậu ta đang bị ốm"
Song:"Em hiểu rồi, đưa em súng đi"
Khiêm:"Lấy tạm đi, anh phải đi chỉ huy nữa"-quay người bỏ đi
Song:"Ta và mi quyết phải thắng!"-cầm khẩu 140 đi ra chiến trường.
Trong màn đêm, bọn họ đánh chiến ác liết, một hồi lâu sau đã kết thúc. Trời cũng sắp sáng, nó xin phép về trước.
Cấp tốc phi vào phòng thi vừa kịp giờ. Nó thi khá tốt, mọi bài nó thường kêu khó giờ lại quá dễ dàng vì hắn dạy cho nó hết rồi.
Nó về nhà, cười tươi nằm ườn trên sofa. Có một con robot nhỏ nấp dưới sofa
Cộc cộc!
Song:"Tới liền"-ngồi dậy bước xuống sofa
Khiêm:"Em đi vào công ty với anh đi"-nhìn con robot
Song:"Làm gì?"
Khiêm:"Cứ đi đi"-lôi nó đi
Tới công ty, nó vào phòng hắn.
Song:"Rốt cuộc là chuyện gì vậy?"
Khiêm:"Có một con robot của công ty W đã tìm thấy nhà của anh hôm tối hôm qua, anh phát hiện ra và đuổi theo nó rồi nó chạy sang nhà em, anh sắp bắt được nó thì thấy em cầm chảo định đánh anh, vừa nãy cũng vậy, nó ở dưới sofa và nó đã biết em là người anh yêu nên theo dõi em"-nghiêm túc
Song:"Vậy cứ ở nhà thì nguy hiểm chết"- lo lắng
Khiêm:"Không cần lo, anh đã cho người sắp xếp nhà trong công ty rồi"-cười
Song:"Tối nay chúng ta ngủ ở đâu?"
Khiêm:"Phòng anh"
Song:"Ở sofa, cả hai ta"-đỏ mặt
Khiêm:"Hay em muốn"-tiến gần về phía nó
Song:"L-làm gì có! Đồ biến thái"-đủn hắn ra
Sáng hôm sau, những tia nắng nhẹ nhàng rọi vào cô thiên thần nhỏ trên sofa.
Song:"Mấy giờ rồi?"-gương mặt ngáy ngủ.
Nó VSCN xong xuôi nó quyết định đi gặp vài cô bạn rồi đi mua đồ cho hắn, ra tới cửa thì có 2 con robot nữ kích cỡ bằng con người. 1 cô có số 1, cô có số 2
Cô 1:"xin chào cô chủ, tôi là 1"
Cô 2:"Tôi là 2 chúng tôi được lệnh bảo vệ cô chủ"
Song:"Hở, Hell á"-ngơ
Cô 1:"Dạ là cậu chủ DarkHell ạ"
Nó đi đâu hai cô đó theo sau, đi theo kể vào WC. Đến gặp bạn cũng bị theo dõi, nhưng mọi nguy hiểm như sang đường,.. đều vô cùng an toàn.
Còn hắn đang ở văn phòng theo dõi nhất cử nhất động ấy của nó mà mỉm cười ( ông này biến thái wá!!)
Cả lớp:"Dạ, em không quên cô đâu ạ!"-cả lớp đồng thanh hô to
Hôm ấy ai cũng buồn, đứa khóc xướt mướt đứa lại im lặng không nói gì.
Nó bước về trên con đường quên thuộc, tiếng ve vang lên báo hiệu hè sắp về.
Bíp bíp!
Tiếng xe của hắn vang lên làm nó giật mình.
Song:"Mai thi rồi. hm buồn quá"-thở dài
Bíp!
Song:"Anh!"-nhìn hắn
Khiêm:"Trên xe anh không được buồn! Vậy anh sẽ lo đó"-hơi đỏ mặt
Song:"Vâng ạ, cảm ơn anh"-đỏ mặt
Khiêm:"Mai thi tốt, anh đón em"
Song:"V-vâng"
Tối hôm ấy, nó đang trần trọc không ngủ nổi thì có tiếng mở cửa nhà nó.
Song:" Trộm ư"- bất an
Nó lẻn xuống bếp cầm tạm cái chảo lên đi nhẹ nhàng ra phòng khách. Bật điện
Song:"Tên kia ra khỏi nhà ta!!!"-đang định đánh
Khiêm:"này này!!!"-nắm cổ tay nó
Song:"Sao anh sang đây vào tối muộn vậy"-ngạc nhiên
Khiêm:"Thay nhanh nó rồi anh sẽ giải thích cho em sau"-đưa nó 1 bộ đồ
Song:"Là bộ đồ nhân viên"-ngạc nhiên×2
Khiêm:"Nhanh nào"- đủn nó đi
Vài phút sau nó và hắn phóng nhanh tới chiến trường.
Song:"Sao em lại ở đây"-ngạc nhiên×3
Khiêm:"Xin lỗi em, anh nghĩ em có thể thay cho cậu trợ lí của anh vì cậu ta đang bị ốm"
Song:"Em hiểu rồi, đưa em súng đi"
Khiêm:"Lấy tạm đi, anh phải đi chỉ huy nữa"-quay người bỏ đi
Song:"Ta và mi quyết phải thắng!"-cầm khẩu 140 đi ra chiến trường.
Trong màn đêm, bọn họ đánh chiến ác liết, một hồi lâu sau đã kết thúc. Trời cũng sắp sáng, nó xin phép về trước.
Cấp tốc phi vào phòng thi vừa kịp giờ. Nó thi khá tốt, mọi bài nó thường kêu khó giờ lại quá dễ dàng vì hắn dạy cho nó hết rồi.
Nó về nhà, cười tươi nằm ườn trên sofa. Có một con robot nhỏ nấp dưới sofa
Cộc cộc!
Song:"Tới liền"-ngồi dậy bước xuống sofa
Khiêm:"Em đi vào công ty với anh đi"-nhìn con robot
Song:"Làm gì?"
Khiêm:"Cứ đi đi"-lôi nó đi
Tới công ty, nó vào phòng hắn.
Song:"Rốt cuộc là chuyện gì vậy?"
Khiêm:"Có một con robot của công ty W đã tìm thấy nhà của anh hôm tối hôm qua, anh phát hiện ra và đuổi theo nó rồi nó chạy sang nhà em, anh sắp bắt được nó thì thấy em cầm chảo định đánh anh, vừa nãy cũng vậy, nó ở dưới sofa và nó đã biết em là người anh yêu nên theo dõi em"-nghiêm túc
Song:"Vậy cứ ở nhà thì nguy hiểm chết"- lo lắng
Khiêm:"Không cần lo, anh đã cho người sắp xếp nhà trong công ty rồi"-cười
Song:"Tối nay chúng ta ngủ ở đâu?"
Khiêm:"Phòng anh"
Song:"Ở sofa, cả hai ta"-đỏ mặt
Khiêm:"Hay em muốn"-tiến gần về phía nó
Song:"L-làm gì có! Đồ biến thái"-đủn hắn ra
Sáng hôm sau, những tia nắng nhẹ nhàng rọi vào cô thiên thần nhỏ trên sofa.
Song:"Mấy giờ rồi?"-gương mặt ngáy ngủ.
Nó VSCN xong xuôi nó quyết định đi gặp vài cô bạn rồi đi mua đồ cho hắn, ra tới cửa thì có 2 con robot nữ kích cỡ bằng con người. 1 cô có số 1, cô có số 2
Cô 1:"xin chào cô chủ, tôi là 1"
Cô 2:"Tôi là 2 chúng tôi được lệnh bảo vệ cô chủ"
Song:"Hở, Hell á"-ngơ
Cô 1:"Dạ là cậu chủ DarkHell ạ"
Nó đi đâu hai cô đó theo sau, đi theo kể vào WC. Đến gặp bạn cũng bị theo dõi, nhưng mọi nguy hiểm như sang đường,.. đều vô cùng an toàn.
Còn hắn đang ở văn phòng theo dõi nhất cử nhất động ấy của nó mà mỉm cười ( ông này biến thái wá!!)