Hoàng Anh chột dạ,không biết nói gì,cô cầm điện thoại lên lướt web,chợt nghĩ đến hắn,coi vào phần google tra tên"Vương Tuấn Duệ".Khoảng 1p sau,hàng loạt thông tin hiện lên,nào là chủ tịch tập đoàn Vương Thịnh lừng lẫy,rồi lại còn tin đồn người yêu,nói chung đủ thứ tin đồn,Hoàng An bấm sang phần ảnh,đều là ảnh hắn ở hội dạ lớn,khuôn mặt lạnh lùng hắc ám,nhiều tấm chụp chộm hắn ở bar uốn say xỉn,nhưng vẫn không mất đi độ đẹp trai vốn có.
-"Tôi cũng nổi tiếng quá đi"
Giọng âm u của Vương Tuấn Duệ từ sau lưng phát ra làm cô giật mình,quay mặt lại nhìn khuôn mặt như tượng tạc ấy,Hoàng Anh khẽ lườm,hắn,chỉ giỏi làm người khác giật mình
-"Dở hơi,anh hết việc làm rồi à?,suốt ngày làm người ta giật mình"
Hoàng Anh hờn dỗi trách móc,Vương Tuấn Duệ phì cười
-"Tôi xin lỗi,được chưa?"
Vương Tuấn Duệ nhéo má cô cưng nịnh
-"Không,ít ra thì anh cũng phải làm gì đó chứ?"
-"Rồi,suy nghĩ đi,tôi cho em ba điều kiện,đủ chưa?"
Vương Tuấn Duệ vòng qua ghế ngồi cạnh chỗ Hoàng Anh,Hoàng Anh mỉm cười gật đầu,hai người nói chuyện phiếm.Hoàng Anh nhận ra,Vương Tuấn Duệ này khác với Vương Tuấn Duệ ở lời đồn,hắn thích quan tâm người khác,hắn hay cười,và đặc biệt hơn,hắn ấm áp hơn lời đồn,còn mọi người nói:hắn lạnh lùng,tàn nhẫn,căm ghét phụ nữ,giết người không nương tay,nhưng nếu hắn ghét phụ nữ,không phải mỗi đêm hắn vẫn ôm cô ngủ hay sao,hắn vẫn để cô ngồi trên đùi mà đọc truyện.Hoàng Anh cảm thấy kinh tởm xã hội,nếu không được tiếp xúc với người khác thì đừng có đi phán xét họ.
-"Nghĩ được chưa nào?"
Vương Tuấn Duệ phá vỡ suy nghĩ của cô,bởi hắn thấy cô thất thần nãy giờ rồi
-"Để tối đi,bây giờ cũng muộn rồi,xuống nhà ăn cơm đi"
Hoàng Anh nhìn đồng hồ nói,cô kéo hắn đi xuống nhà,hai người nói chuyện vui vẻ khiến mọi người giật mình với sự ấm áp,quan tâm của Thiếu Gia nhà họ.....
To be continued
••••••••••••••••••••••••
By:Hoàng Anh-Rose Black
-"Tôi cũng nổi tiếng quá đi"
Giọng âm u của Vương Tuấn Duệ từ sau lưng phát ra làm cô giật mình,quay mặt lại nhìn khuôn mặt như tượng tạc ấy,Hoàng Anh khẽ lườm,hắn,chỉ giỏi làm người khác giật mình
-"Dở hơi,anh hết việc làm rồi à?,suốt ngày làm người ta giật mình"
Hoàng Anh hờn dỗi trách móc,Vương Tuấn Duệ phì cười
-"Tôi xin lỗi,được chưa?"
Vương Tuấn Duệ nhéo má cô cưng nịnh
-"Không,ít ra thì anh cũng phải làm gì đó chứ?"
-"Rồi,suy nghĩ đi,tôi cho em ba điều kiện,đủ chưa?"
Vương Tuấn Duệ vòng qua ghế ngồi cạnh chỗ Hoàng Anh,Hoàng Anh mỉm cười gật đầu,hai người nói chuyện phiếm.Hoàng Anh nhận ra,Vương Tuấn Duệ này khác với Vương Tuấn Duệ ở lời đồn,hắn thích quan tâm người khác,hắn hay cười,và đặc biệt hơn,hắn ấm áp hơn lời đồn,còn mọi người nói:hắn lạnh lùng,tàn nhẫn,căm ghét phụ nữ,giết người không nương tay,nhưng nếu hắn ghét phụ nữ,không phải mỗi đêm hắn vẫn ôm cô ngủ hay sao,hắn vẫn để cô ngồi trên đùi mà đọc truyện.Hoàng Anh cảm thấy kinh tởm xã hội,nếu không được tiếp xúc với người khác thì đừng có đi phán xét họ.
-"Nghĩ được chưa nào?"
Vương Tuấn Duệ phá vỡ suy nghĩ của cô,bởi hắn thấy cô thất thần nãy giờ rồi
-"Để tối đi,bây giờ cũng muộn rồi,xuống nhà ăn cơm đi"
Hoàng Anh nhìn đồng hồ nói,cô kéo hắn đi xuống nhà,hai người nói chuyện vui vẻ khiến mọi người giật mình với sự ấm áp,quan tâm của Thiếu Gia nhà họ.....
To be continued
••••••••••••••••••••••••
By:Hoàng Anh-Rose Black