Lén lút theo sau cô,Vương Tuấn Duệ hắn chưa thấy nhục nhã như vậy bao giờ.Đường đường là ông chủ của tập đoàn Vương Thịnh,giờ phải lén lút xem "Cô vợ yêu dấu của mình" đang làm cái gì,đáng xấu hổ.
Kia rồi!
Hắn thấy Hoàng Anh ngồi ở ngoài ban công,trước mặt là cái laptop mà hôm qua hắn mua cho cô.
Nghe nhạc buồn ư?
Cô cũng quá tâm trạng đi!?
Lại gần,Vương Tuấn Duệ ôm eo cô,đặt cằm lên vai cô,vùi mặt vào mớ tóc tím của cô mà hít hà.
Mùi hoa hồng tự nhiên.
Thật thơm!
-"Hừ,bỏ tay ra đi"
Hoàng Anh tháo tai nghe,đặt bàn tay nhỏ nhắn của mình lên bàn tay rộng lớn của hắn.
Gỡ ra!
Hắn không để cô toại nguyện,siết chặt hơn,như thể muốn hai người quyện vào nhau thành một.
-"Vợ,em thật thơm"
Vương Tuấn Duệ vẫn không ngừng ngửi mùi hoa hồng trên tóc cô.
Mùi hoa hồng!Hắn đặc biệt thích!
-"Ai là vợ anh?"
Hoàng Anh ngu ngơ gỡ tay hắn ra,xoay mặt lại,nhìn sâu vào đôi đồng tử màu hổ phách của hắn....
Kia rồi!
Hắn thấy Hoàng Anh ngồi ở ngoài ban công,trước mặt là cái laptop mà hôm qua hắn mua cho cô.
Nghe nhạc buồn ư?
Cô cũng quá tâm trạng đi!?
Lại gần,Vương Tuấn Duệ ôm eo cô,đặt cằm lên vai cô,vùi mặt vào mớ tóc tím của cô mà hít hà.
Mùi hoa hồng tự nhiên.
Thật thơm!
-"Hừ,bỏ tay ra đi"
Hoàng Anh tháo tai nghe,đặt bàn tay nhỏ nhắn của mình lên bàn tay rộng lớn của hắn.
Gỡ ra!
Hắn không để cô toại nguyện,siết chặt hơn,như thể muốn hai người quyện vào nhau thành một.
-"Vợ,em thật thơm"
Vương Tuấn Duệ vẫn không ngừng ngửi mùi hoa hồng trên tóc cô.
Mùi hoa hồng!Hắn đặc biệt thích!
-"Ai là vợ anh?"
Hoàng Anh ngu ngơ gỡ tay hắn ra,xoay mặt lại,nhìn sâu vào đôi đồng tử màu hổ phách của hắn....