Tại lớp 12A. Đối với một lớp chuyên thì việc học luôn được nâng cao. Nhưng nhìn những thành phần trong lớp thì...cạn lời. Thầy nói mặc thầy trò ngủ mặc trò. Gắng gượng trong 45 phút có lẽ giáo viên trên bục phải kiên nhẵn đến đáng thương.
Reng....reng...
Tiếng chuông giải lao đã lấy lại sức sống cho mọi người. Nó nhìn cả bọn hỏi:
- Căn tin không mấy cưng.
Mọi người gật đầu tán thành. Sau khi an tọa vào bàn thì Khang xung phong:
- Mọi người ăn uống gì, gọi đi.
Nó trêu:
- Hôm nay cưng trúng số à. Sao hào phóng và ga lăng đột xấu thế
Khang bĩu môi:
- Chị làm như ai cũng keo kiệt như chị í. Thôi em đi lấy đồ.
Khang cầm miếng giấy ghi thức ăn rồi chen vào dòng người đông đúc. Nó quay sang Ân:
- Hôm qua hai đứa đi đâu đấy.
Ân chưa kịp ho he gì thì hắn nhảy vào:
- Nhiều chuyện gớm ghê. Chuyện riêng tư người ta sao cô hỏi lắm thế.
Nó chống hông:
- Ê tên kia, bộ bà đây mắc nợ nhà mi hả. Nãy giờ bà có hỏi mi không sao mi xía mỏ vô chi vậy. Lớp 12 rồi không biết chen vào người khác khi nói chuyện là bất lịch sự à.
Hắn cũng chả vừa:
- Hơ..nãy giờ tôi có lôi họ tên cô ra không sao cô nói như đúng rồi vậy hả.
- Chứ tôi cũng đâu nói tên anh! _ nó không vừa đáp lại.
Vương can:
- Cho xin. Ghét của nào trời trao của đó đấy.
Hắn trề môi:
- Cô ta tự nguyện dâng lên tao cũng chả thèm.
Nó lườm:
- Xin lỗi anh nha dù cho tôi có ế không ai rước đi nữa tôi cũng không cần anh đâu nha. Trái đất đâu thiếu trai dại gì tui phải lấy một tên con trai tính đàn bà vậy chứ.
- Cô nói ai tính đàn bà. Mà con gái gì hung dữ, chả bằng..ừm..à..chả bằng Trang hotgirl! _ hắn chọc tức nó.
Nó tiếp;
- xin lỗi phụ lòng anh, tôi sống thật với bản thân quen rồi sống giả tạo không được nhá.
Hắn định cãi tiếp nhưng Khang mua đồ về. Khang kéo ghế ngồi xuống cạnh Ân rồi nói:
- Mọi người..chủ nhật này..tôi và Ân sẽ đính hôn. Khi tốt nghiệp đại học sẽ..về chung một nhà.
Nhi cười:
- Ghê trời. Tụi tao còn chưa có gì vậy mà bây lại...chậc chậc...ghê quá.
Nó gât gù:
- Tối qua chị nghe dì nói rồi. Chuẩn bị gì chưa.
Ân nói:
- Xong hết rồi chị.
Bỗng điện thoại Nhi reo lên. sau khi nghe máy liền gọi nó và Ân ra sau trường. Sau khi xác định không có ai, Nhi nói:
- Jill vừa gọi báo là Du Hạ Tử vừa về nước.
Ân thoáng ngạc nhiên;
- Là con trai Du Hạ Huy sao. Không phải 2 tháng nữa hắn mới về à.
Nó nhếch môi:
- Càng sớm càng tốt. Có lẽ là do ông Huy gọi hắn về để dự tiệc vào tuần sau. Hắn đã đánh hơi được chị về. Nhi mày thu xếp nói cho 2 tên kia biết.
Nhi gật đầu. Cả ba kéo nhau về lớp và vờ như không có gì xảy ra. Thấy tụi nó về Vương hỏi:
- Có chuyện gì vậy.
Nó nhanh nhảu:
- À là một người bạn của bọn em ở nước ngoài sắp về nước.
Nó vừa nói vừa ra hiệu cho Vương và Khang đừng hỏi. cả hai lờ mờ hiểu ra nên im lặng. Bỗng điện thoại nó có tin nhắn từ một sim rác, nội dung như sau: " Chào Jaw tỉ, hay là gọi cô là Anh Thư đây. Cô có lẽ không biết tôi đâu nhỉ nhưng riêng tôi biết rất rõ về cô. Kể cả chuyện 3 năm trước, Đinh Trịnh Hào hay còn gọi Henry đã vì cô mà chết. Cô bất ngờ lắm đúng không. Cuộc vui còn dài. Tôi..đang ở rất gần cô. ( X)"
Nó nhếch môi. X sao. Nó đang rất mong chờ cuộc vui mà cô ta mang lại cho nó. Bang chủ ICE đâu phải là hư danh. Chỉ là chuyện Henry rất ít người biết. Sao cô ta lại biết rõ như thể..cô ta đã..chứng kiến tất cả.
Reng....reng...
Tiếng chuông giải lao đã lấy lại sức sống cho mọi người. Nó nhìn cả bọn hỏi:
- Căn tin không mấy cưng.
Mọi người gật đầu tán thành. Sau khi an tọa vào bàn thì Khang xung phong:
- Mọi người ăn uống gì, gọi đi.
Nó trêu:
- Hôm nay cưng trúng số à. Sao hào phóng và ga lăng đột xấu thế
Khang bĩu môi:
- Chị làm như ai cũng keo kiệt như chị í. Thôi em đi lấy đồ.
Khang cầm miếng giấy ghi thức ăn rồi chen vào dòng người đông đúc. Nó quay sang Ân:
- Hôm qua hai đứa đi đâu đấy.
Ân chưa kịp ho he gì thì hắn nhảy vào:
- Nhiều chuyện gớm ghê. Chuyện riêng tư người ta sao cô hỏi lắm thế.
Nó chống hông:
- Ê tên kia, bộ bà đây mắc nợ nhà mi hả. Nãy giờ bà có hỏi mi không sao mi xía mỏ vô chi vậy. Lớp 12 rồi không biết chen vào người khác khi nói chuyện là bất lịch sự à.
Hắn cũng chả vừa:
- Hơ..nãy giờ tôi có lôi họ tên cô ra không sao cô nói như đúng rồi vậy hả.
- Chứ tôi cũng đâu nói tên anh! _ nó không vừa đáp lại.
Vương can:
- Cho xin. Ghét của nào trời trao của đó đấy.
Hắn trề môi:
- Cô ta tự nguyện dâng lên tao cũng chả thèm.
Nó lườm:
- Xin lỗi anh nha dù cho tôi có ế không ai rước đi nữa tôi cũng không cần anh đâu nha. Trái đất đâu thiếu trai dại gì tui phải lấy một tên con trai tính đàn bà vậy chứ.
- Cô nói ai tính đàn bà. Mà con gái gì hung dữ, chả bằng..ừm..à..chả bằng Trang hotgirl! _ hắn chọc tức nó.
Nó tiếp;
- xin lỗi phụ lòng anh, tôi sống thật với bản thân quen rồi sống giả tạo không được nhá.
Hắn định cãi tiếp nhưng Khang mua đồ về. Khang kéo ghế ngồi xuống cạnh Ân rồi nói:
- Mọi người..chủ nhật này..tôi và Ân sẽ đính hôn. Khi tốt nghiệp đại học sẽ..về chung một nhà.
Nhi cười:
- Ghê trời. Tụi tao còn chưa có gì vậy mà bây lại...chậc chậc...ghê quá.
Nó gât gù:
- Tối qua chị nghe dì nói rồi. Chuẩn bị gì chưa.
Ân nói:
- Xong hết rồi chị.
Bỗng điện thoại Nhi reo lên. sau khi nghe máy liền gọi nó và Ân ra sau trường. Sau khi xác định không có ai, Nhi nói:
- Jill vừa gọi báo là Du Hạ Tử vừa về nước.
Ân thoáng ngạc nhiên;
- Là con trai Du Hạ Huy sao. Không phải 2 tháng nữa hắn mới về à.
Nó nhếch môi:
- Càng sớm càng tốt. Có lẽ là do ông Huy gọi hắn về để dự tiệc vào tuần sau. Hắn đã đánh hơi được chị về. Nhi mày thu xếp nói cho 2 tên kia biết.
Nhi gật đầu. Cả ba kéo nhau về lớp và vờ như không có gì xảy ra. Thấy tụi nó về Vương hỏi:
- Có chuyện gì vậy.
Nó nhanh nhảu:
- À là một người bạn của bọn em ở nước ngoài sắp về nước.
Nó vừa nói vừa ra hiệu cho Vương và Khang đừng hỏi. cả hai lờ mờ hiểu ra nên im lặng. Bỗng điện thoại nó có tin nhắn từ một sim rác, nội dung như sau: " Chào Jaw tỉ, hay là gọi cô là Anh Thư đây. Cô có lẽ không biết tôi đâu nhỉ nhưng riêng tôi biết rất rõ về cô. Kể cả chuyện 3 năm trước, Đinh Trịnh Hào hay còn gọi Henry đã vì cô mà chết. Cô bất ngờ lắm đúng không. Cuộc vui còn dài. Tôi..đang ở rất gần cô. ( X)"
Nó nhếch môi. X sao. Nó đang rất mong chờ cuộc vui mà cô ta mang lại cho nó. Bang chủ ICE đâu phải là hư danh. Chỉ là chuyện Henry rất ít người biết. Sao cô ta lại biết rõ như thể..cô ta đã..chứng kiến tất cả.