Hôm sau, trên các trang báo và trên TV đưa tin về 3 công ty lớn cùng lúc rớt giá cổ phiếu một cách trầm trọng
“ Như chúng ta đã biết chỉ sau một đêm thì cùng một lúc công ty thời trang OZ, công ty thực phẩm Đông Việt và công ty bất động sản Phú Khang cùng nhau rớt giá một cách trầm trọng. Sau đây chúng ta chuyển sang tin tức khác..”
Nó tắt TV nhếch môi, đụng tới nó không đơn giản vậy đâu. Vì hôm nay là chủ nhật nên cả đám tụ tập băng đảng sang nhà nó. Vương nhâm nhi tách coffe nói:
- Em chỉ đơn giản vậy thôi sao. Anh cứ tưởng em cho họ một phát ra đường luôn chứ.
Nó ngồi kế hắn, chéo chân như một bà chủ:
- Anh không nghe em nói à, bọn họ nói em phải quỳ xuống thì giờ em cho họ thấy ai phải quỳ.
Khang nghịch nghịch cái điện thoại ngước lên trầm trồ:
- Em không ngờ sau một đêm cả 3 công ty lại thảm thương như vậy, chị làm cách nào thế.
Ân cốc đầu Khang:
- Anh quên ba mẹ chị họ anh là nhân vật nào hay sao.
Khang “ à” lên một tiếng. Anh chàng quên mất cô chú mình là những nhân vật khủng. Sau khi tập đoàn Trần Hoàng của mẹ nó sát nhập vào tập đoàn Lê Dương của ba nó thì đổi tên thành Lê Trần do ba nó làm chủ tịch còn mẹ nó thì giữ chức phó tổng. Ba mẹ Nhi cũng sát nhập Huỳnh Thị và Phạm Lâm vào với nhau và đổi thành Huỳnh Phạm làm mưa làm gió trên thị trường cùng với ba mẹ nó.
Hắn nhìn nó tò mò:
- Tiếp theo em định làm gì?
- Em chắc chắn họ sẽ nhờ đến ba mẹ em hoặc ba mẹ con Nhi giúp đỡ. Em xem họ phải cầu xin con nhỏ “ nhà nghèo” này như thế nào. _ nó nở nụ cười bán nguyệt nói.
Khang trề môi:
- Xời ơi làm như chỉ có nhà chị ngon vậy, ủa nhà em với nhà thằng chồng chị bỏ xó hả.
Nó ném cái remote vào Khang, lườm liếc đủ kiểu:
- Mày không nói ai nói mày câm không, mở miệng câu nào là muốn cho mày răng đi môi ở lại quá.
Khang rúc đầu vô vai Ân:
- Hic...vợ ơi họ ăn hiếp anh.
Ân nhét vô họng Khang trái dâu nói:
- Anh à, đôi khi mình phải giả ngu để tiếp thu những thứ cần thiết. Nên lựa lúc mà nói anh nhá. Bị vậy là đáng.
Hết anh chị giờ đến người yêu cũng xua đuổi, Khang ấm ức đi ra một góc lầm bầm “ tự kỉ”. Dường như không ai quan tâm tới thằng bệnh hoạn đó, Nhi hỏi nó:
- Chuyện ở bang mày xử lý sao.
Nó nhấp ngụm ca cao nóng nói:
- Tạm thời tao cho Jill sang Italy xem lô vũ khí rồi, khoảng ngày mốt sẽ về lại. À Ân tuần sau em sắp xếp sang Đức một chuyến nha. Chỉ có vài lô hàng ở đó cần giải quyết
Ân gật đầu. Nó tiếp một câu khiến cả bọn ngạc nhiên:
- Tiếp theo em sẽ tiếp cận Hạ Tử.
Hắn can ngăn:
- Không được, biết đâu hắn làm hại em.
Nó nói chậm:
- Anh tin em đi. Em có cảm giác Hạ Tử không giống Hạ Huy, hắn..có bí mật gì đó. Nhưng mọi người an tâm, em cam đoan sẽ không có gì xảy ra.
Vương như nhớ ra gì đó:
- Thư, em còn nhớ người tên X lúc trước hay gửi tin cho em lúc nửa đêm cho em không. Giờ có động tĩnh gì nữa không.
Nó cũng ngạc nhiên:
- Em cũng quên mất, từ sau 2 tin nhắn đó không còn tin gì nữa. Nhưng em vẫn phải tra ra.
Hắn nhìn nó lo lắng:
- Nhưng em nhớ phải cẩn thận, tuyệt đối chỉ trò chuyện. Hắn có hẹn em đi đâu phải nói cho anh biết. Không ở riêng với hắn. Nghe chưa.
Nó hạnh phúc ôm hắn:
- Tuyệt đối nghe lời anh. Yêu anh.
“ Như chúng ta đã biết chỉ sau một đêm thì cùng một lúc công ty thời trang OZ, công ty thực phẩm Đông Việt và công ty bất động sản Phú Khang cùng nhau rớt giá một cách trầm trọng. Sau đây chúng ta chuyển sang tin tức khác..”
Nó tắt TV nhếch môi, đụng tới nó không đơn giản vậy đâu. Vì hôm nay là chủ nhật nên cả đám tụ tập băng đảng sang nhà nó. Vương nhâm nhi tách coffe nói:
- Em chỉ đơn giản vậy thôi sao. Anh cứ tưởng em cho họ một phát ra đường luôn chứ.
Nó ngồi kế hắn, chéo chân như một bà chủ:
- Anh không nghe em nói à, bọn họ nói em phải quỳ xuống thì giờ em cho họ thấy ai phải quỳ.
Khang nghịch nghịch cái điện thoại ngước lên trầm trồ:
- Em không ngờ sau một đêm cả 3 công ty lại thảm thương như vậy, chị làm cách nào thế.
Ân cốc đầu Khang:
- Anh quên ba mẹ chị họ anh là nhân vật nào hay sao.
Khang “ à” lên một tiếng. Anh chàng quên mất cô chú mình là những nhân vật khủng. Sau khi tập đoàn Trần Hoàng của mẹ nó sát nhập vào tập đoàn Lê Dương của ba nó thì đổi tên thành Lê Trần do ba nó làm chủ tịch còn mẹ nó thì giữ chức phó tổng. Ba mẹ Nhi cũng sát nhập Huỳnh Thị và Phạm Lâm vào với nhau và đổi thành Huỳnh Phạm làm mưa làm gió trên thị trường cùng với ba mẹ nó.
Hắn nhìn nó tò mò:
- Tiếp theo em định làm gì?
- Em chắc chắn họ sẽ nhờ đến ba mẹ em hoặc ba mẹ con Nhi giúp đỡ. Em xem họ phải cầu xin con nhỏ “ nhà nghèo” này như thế nào. _ nó nở nụ cười bán nguyệt nói.
Khang trề môi:
- Xời ơi làm như chỉ có nhà chị ngon vậy, ủa nhà em với nhà thằng chồng chị bỏ xó hả.
Nó ném cái remote vào Khang, lườm liếc đủ kiểu:
- Mày không nói ai nói mày câm không, mở miệng câu nào là muốn cho mày răng đi môi ở lại quá.
Khang rúc đầu vô vai Ân:
- Hic...vợ ơi họ ăn hiếp anh.
Ân nhét vô họng Khang trái dâu nói:
- Anh à, đôi khi mình phải giả ngu để tiếp thu những thứ cần thiết. Nên lựa lúc mà nói anh nhá. Bị vậy là đáng.
Hết anh chị giờ đến người yêu cũng xua đuổi, Khang ấm ức đi ra một góc lầm bầm “ tự kỉ”. Dường như không ai quan tâm tới thằng bệnh hoạn đó, Nhi hỏi nó:
- Chuyện ở bang mày xử lý sao.
Nó nhấp ngụm ca cao nóng nói:
- Tạm thời tao cho Jill sang Italy xem lô vũ khí rồi, khoảng ngày mốt sẽ về lại. À Ân tuần sau em sắp xếp sang Đức một chuyến nha. Chỉ có vài lô hàng ở đó cần giải quyết
Ân gật đầu. Nó tiếp một câu khiến cả bọn ngạc nhiên:
- Tiếp theo em sẽ tiếp cận Hạ Tử.
Hắn can ngăn:
- Không được, biết đâu hắn làm hại em.
Nó nói chậm:
- Anh tin em đi. Em có cảm giác Hạ Tử không giống Hạ Huy, hắn..có bí mật gì đó. Nhưng mọi người an tâm, em cam đoan sẽ không có gì xảy ra.
Vương như nhớ ra gì đó:
- Thư, em còn nhớ người tên X lúc trước hay gửi tin cho em lúc nửa đêm cho em không. Giờ có động tĩnh gì nữa không.
Nó cũng ngạc nhiên:
- Em cũng quên mất, từ sau 2 tin nhắn đó không còn tin gì nữa. Nhưng em vẫn phải tra ra.
Hắn nhìn nó lo lắng:
- Nhưng em nhớ phải cẩn thận, tuyệt đối chỉ trò chuyện. Hắn có hẹn em đi đâu phải nói cho anh biết. Không ở riêng với hắn. Nghe chưa.
Nó hạnh phúc ôm hắn:
- Tuyệt đối nghe lời anh. Yêu anh.