Sau khi Cao Ca ở sân bay nhìn thấy tin tức Cao Thị gặp chuyện không may, lập tức bỏ đăng kí, chạy về như điên.
Vốn dĩ cũng bởi vì trời mưa xối xả một khu vực rộng lớn nên máy bay đến trễ, trong một thời gian ngắn, căn bản không thể lập tức có vé để quay về. Cao Ca chỉ đành vội vã tới trạm xe lửa để bắt xe.
Đợi đến lúc thực sự về được tới thành phố thì đã là rạng sáng ngày hôm sau.
Trời còn chưa sáng, toàn bộ thành phố còn đang chìm vào trong giấc ngủ, đi đâu cũng không thể tìm được một người để có thể tìm hiểu tình hình. Gọi điện thoại cho anh Tư cũng không được, không biết trong số những quản lý công ty bị mời đến điều tra, có Cố Tư Nguyên hay không.
“Thành phố hàng không” xảy ra chuyện, theo lý mà nói phía đầu tư Cửu Châu cũng khó có thể thoát được liên quan, vậy Tả Thừa Nghiêu thì sao? Anh sẽ không có chuyện gì chứ? Xe đang di chuyển, Cao Ca lên mạng để tìm kiếm tin tức, tất cả các vấn đề đều xoay quanh tập đoàn Cao Thị, trong một thời gian ngắn, tất cả những dữ liệu ngầm của Cao Chí Viễn đều được phơi bày ra ngoài, không chỉ đơn thuần là sự kiện lần này, phàm là những việc hối lộ qua lại giữa các doanh nghiệp, thao túng giá cổ phiếu, thuê người lao động bất hợp pháp, cuộc sống riêng tư hỗn loạn… tất cả những mớ hỗn độn đều được móc ra. Mà về Cửu Châu, cái tên Tả Thừa Nghiêu lại rất ít được nhắc tới.
Trong lòng Cao Ca mơ hồ có chút dự cảm xấu, nhưng cô lại không kịp suy nghĩ tỉ mỉ, bây giờ cô hoang mang lo sợ, càng sợ hơn chính là lo lắng cho ba.
Nếu như những tin tức trên mạng tuôn ra đều là thật, không, cho dù có một nửa là sự thật, sợ rằng Cao Thị sẽ tiêu rồi, chỉ sợ, nửa đời sau của ba cũng chỉ có thể bị giam trong tù mà thôi.
Cô cũng không biết bây giờ mình chạy về nhà thì có tác dụng gì, nhưng thời điểm này, những giao hẹn rời xa Tả Thừa Nghiêu cũng đã như mây trôi, cũng không phải cô muốn cố tình làm trái cam kết, mà là làm một người con gái, trước hết cô phải ở bên cạnh ba mình.
Ngoại trừ Cố Tư Nguyên, ở trong Cao Thị Cao Ca cũng không quen biết với các cán bộ cấp cao, rơi vào đường cùng, cô xuống xe, trước tiên cũng chỉ đành đến nhà họ Cao tìm Khưu An Khiết.
Nhưng mà sau khi tới nhà họ Cao rồi, cô mới phát hiện bởi vì liên quan đến việc mưu sát, liên quan đến mạng người, Khưu An Khiết là người tình đi bên cạnh Cao Chí Viễn nhiều năm, cũng đã bị bắt đi điều tra cùng rồi.
Trong nhà là cảnh tượng suy vong hỗn loạn, đám người làm cũng thấp thỏm không yên, lo lắng chuyện tiền lương tháng này có được trả hay không, tiếp đó là công việc có còn hay không. Bọn họ thấy Cao Ca trở về đều giống như thấy chúa cứu thế, trong nhà tốt xấu gì cũng có một người làm chủ, có người nói cô chủ và tổng giám đốc Cửu Châu đang yêu nhau, thời điểm quan trọng, con rể sẽ luôn luôn giúp đỡ ba vợ.
Cao Lạc Thi nghe thấy Cao Ca trở về, cũng không kịp thay quần áo, tóc tai bù xù mặc áo ngủ chạy xuống lầu.
Cao Ca chưa từng thấy qua Cao Lạc Thi thất thố như vậy. Cái cô em gái này, từ trước tới nay, lúc xuất hiện trước mặt cô đều trang điểm tỉ mỉ, trang nhã xinh đẹp, quyến rũ mê người. Có lẽ bởi vì Cao Lạc Thi hiểu rõ hơn bất cứ ai khác rằng Cao Thị có tầm quan trọng đối với cô ta. Từ trước đến nay, dù địa vị có không cao như thế nào đi nữa, Cao Lạc Thi đều vẫn là con gái của Cao Chí Viễn, có ngọn núi lớn như Cao Thị làm chỗ dựa, bất luận thế nào chi phí sinh hoạt hàng ngày đều không bao giờ thiếu. Cũng có thể lấy đó làm bàn đạp để bật lên vị trí cao hơn. Mà nếu quả thực Cao Thị sụp đổ, mọi nỗ lực của cô ta cũng đều trở nên vô dụng. Cho nên lúc này cô ta cũng không kịp tính đến những cái khác.
Cao Lạc Thi mang theo tiếng khóc nức nở, thấy Cao Ca liền cầu khẩn nói: “Chị à, chị mau đi cứu Cao Thị đi. Bọn họ đều không nhận điện thoại của em, tất cả mọi người. Bình thường các chú các bác có quan hệ rất tốt với ba, những tên đàn ông luôn miệng nói yêu em muốn chết, không có một kẻ đáng tin, bọn họ đều không chịu giúp đỡ, đều giống nhau làm cho Cao Thị tan nát. Chị à, chỉ có chị, chỉ có chị mới có thể giúp Cao Thị.”
Cao Ca đỡ lấy Cao Lạc Thi. “Cô nói từ từ, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, vì sao cùng lắm mới qua có mấy ngày, trong một đêm thế nào mà Cao Thị sụp đổ rồi.”
“Em cũng không biết, có một đoạn thời gian trước, tính tình của ba có chút không được tốt, hình như nghe nói trên phương diện làm ăn có chút không thuận lợi. Nhưng chị cũng biết đó, em cùng lắm chỉ là một đứa con gái, cho tới bây giờ trong nội bộ tập đoàn Cao Thị xảy ra chuyện gì đâu tới phiên em nhúng tay vào. Nhưng rõ ràng mấy hôm trước cổ phiếu của Cao Thị vẫn còn tốt, mẹ còn nói Cao Thị muốn tuyên bố mở rộng dự án Thành Phố hàng không, cổ phiếu còn đi lên, còn để cho em cầm tiền riêng đi mua cổ phiếu cùng với bà ấy. Thế nhưng không đợi được đến sáng hôm sau tuyên bố báo cáo, cố phiếu lại đột nhiên sụt giảm, ba bị bắt, mẹ cũng bị đưa đi rồi. Giết người, bọn họ nói ba là hung thủ giết người, ba làm sao có thể là kẻ giết người được chứ? Không thể nào, có đúng hay không, Cao Thị là một doanh nghiệp lớn như vậy, làm sao có thể nói gặp chuyện thì liền gặp chuyện không may được cơ chứ? Chị à, về mặt này nhất định có hiểu lầm gì đó, đúng không? Có người muốn chỉnh Cao Thị có phải không?”
Cao Ca nhìn thấy Cao Lạc Thi cũng không nói được rõ lí do, không hề có tình cảm tốt đối với cô em gái này, cô cũng thực sự bất lực khi không nói được ra bất kỳ lời động viên an ủi nào.
Chỉ là tất cả những điều này làm sao có thể đột nhiên ‘binh bại như núi đổ’ được? Chuyện buôn bán làm ăn trên thương trường cô và Cao Lạc Thi đều dốt nát như nhau, cô nên làm thế nào để giúp đỡ đây?
Cô miễn cưỡng trấn định mình một chút, hỏi: “Mời luật sư chưa? Luật sư nói như thế nào?”
“Tập đoàn vẫn luôn sử dụng văn phòng luật “Thiên Cần” làm cố vấn pháp luật, có điều nói là vì liên quan tới mạng người, không thể nộp tiền bảo lãnh, bây giờ ba vẫn bị giam ở bên trong. Chị, bây giờ chỉ có chị có thể cứu được ba.”
Cao Lạc Thi nói thêm lần thứ hai rằng Cao Ca có thể cứu được người, Cao Ca cười khổ một tiếng, cô chẳng qua chỉ là một người học phục hồi các bức họa cổ, có tài đức gì mà có thể nhảy vào dầu sôi lửa bỏng để cứu người được cơ chứ?
“Tôi có thể làm cách nào được?”
Cao Lạc Thi nắm chặt tay Cao Cao Ca. “Tả Thừa Nghiêu, chị có thể tìm Tả Thừa Nghiêu! Lần này dự án thành phố hàng không xảy ra chuyện lớn như vậy, nhưng mọi mũi nhọn đều chĩa vào Cao Thị, Cửu Châu của Tả Thừa Nghiêu không hề có một chút vấn đề, không có bất kì ai bị bắt. Điều này cũng bởi vì phía sau anh ta có chỗ dựa là nhà họ Tạ, nhà họ Tạ gia thế hùng hậu, bọn họ đều nói Tả Thừa Nghiêu là con riêng nhà họ Tạ, Tạ công tử và anh ta là anh em tốt, chỉ cần Tả Thừa Nghiêu bằng lòng đứng ra giúp đỡ, Cao Thị và ba nhất định có thể vượt qua cửa ải khó khăn này.”
Cao Ca đẩy Cao Lạc Thi ra, cô lạnh lùng nói. “Tôi không có khả năng tìm Tả Thừa Nghiêu, anh ta cũng sẽ không vì tôi mà ra tay.”
“Không, chị à, chị không thể thấy chết mà không cứu được. Tả Thừa Nghiêu sẽ giúp chị, lần trước những lời em nói với chị đều là con khốn Mạnh Dao kia dạy em nói. Cô ta muốn ở giữa làm tổn hại tình cảm của chị và Tả Thừa Nghiêu, cô ta nói có thể làm trung gian giúp em giới thiệu với Tạ Tề. Tả Thừa Nghiêu thích chị, thực sự. Trước đây em phát hiện ra trong ví tiền của anh ta có cái khuy áo của chị là thật, nếu như anh ta không thích chị, căn bản Mạnh Dao cũng seẽ không ra tay phá hoại.”
“Cô…” Cao Ca muốn mắng vài câu rồi lại thực sự không biết nên mắng cái gì. Cao Lạc Thi miệng đầy lời bịa đặt, không biết từ trong miệng cô ta nói ra cái nào mới là thật, cái nào là giả nữa?
Giữa cô và Tả Thừa Nghiêu, yêu cũng được, hận cũng tốt, đều đã kết thúc, anh ta thả cô đi, sao cô có thể quay đầu lại cầu xin anh được cơ chứ?
Cao Lạc Thi còn muốn thuyết phục Cao Ca, lúc này điện thoại di động của Cao Ca lại vang lên, cô vội vã nhận máy, là Cố Tư Nguyên.
“Anh tư, anh đang ở đâu?”
“Tiểu Ca, anh vừa mới được thả từ trong cục cảnh sát ra, bọn họ thẩm vấn suốt đêm, vấn đề của anh không lớn, cho nên bây giờ tạm thời nộp tiền bảo lãnh ra ngoài.”
“Ba đâu? Rốt cuộc Cao Thị làm sao vậy? Ba không sao chứ?”
“Anh không biết, bây giờ chú Cao còn đang ở bên trong, anh nghe luật sư nói không cho nộp tiền bảo lãnh. Tiểu Ca em đừng lo lắng, em đang ở đâu? Anh tìm em trước, chúng ta gặp nhau rồi nói chuyện.”
“Em ở nhà họ Cao.”
“Được, vậy anh qua tìm em.”
***
Cố Tư Nguyên trở về nhà cũ Cao Thị, bộ dạng có chút tiều tụy, nhưng tinh thần vẫn còn tốt.
Rốt cuộc ở nơi này của nhà họ Cao cũng nghênh đón người đầu tiên biết được nội tình sau khi xảy ra chuyện, người đàn ông có thể thực sự giúp được Cao Thị.
Cao Ca và Cao Lạc Thi cùng kiễng chân mong ngóng, không đợi Cố Tư Nguyên ngồi cho đàng hoàng đã vội hỏi han tình hình.
Cố Tư Nguyên cau mày, có chút cân nhắc từ ngữ, như là sợ nói ra sẽ hù dọa các cô ấy mất. “Lần này, Cao Thị sợ rằng có chút nguy hiểm. Vốn dĩ Cao Thị thầu được dự án Thành Phố Hàng không có chút miễn cưỡng, việc lưu chuyển tiền mặt sớm đã rất căng thẳng rồi, trước đó ngân hàng đã thắt chặt việc chu chuyển tiền tệ, hiện tại xảy ra chuyện như vậy, sợ là không còn người đồng ý cung cấp vốn cho Cao Thị nữa. Dự án Thành phố hàng không bị gián đoạn, không có cách nào nhận tài trợ mới, chỉ sợ rằng Cao Thị cũng rất khó chống đỡ được.”
Cao Lạc Thị ở một bên lo lắng hỏi: “Cửu Châu thì sao? Cửu Châu của Tả Thừa Nghiêu thì sao? Bọn họ có tiền, có thể tìm bọn họ mà?”
Cố Tư Nguyên giải thích: “Hiện tại với tình hình này, Cửu Châu tự bảo vệ mình còn không được, bất kì một thương nhân sáng suốt nào việc cấp bách trước mắt cũng đều là phân rõ gianh giới với Cao Thị, sao lại đi chịu mạo hiểm để đầu tư tiền được cơ chứ?”
“Vậy thì khác, Tả Thừa Nghiêu là tình nhân của chị, anh ta sẽ không thấy chết mà không cứu được.”
Cao Ca ngắt lời Cao Lạc Thi. “Cao Lạc Thi cô câm miệng lại cho tôi! Bây giờ vào lúc này chẳng lẽ trước tiên không phải nên quan tâm ba hay sao?” Cô nhìn Cố Tư Nguyên hỏi: “Anh tư, tin tức nói ba là kẻ khả nghi mưu sát, điều đó có thể nào là thật hay không? Bất nhất định bị oan có đúng hay không?”
Cao Lạc Thi hẵng còn hô to: “Cứu Cao Thị không phải là cứu ba hay sao? Không có Cao Thị, ba cứu ra thì có ích lợi gì? Huống chi, hoạt động trên dưới và những thứ khác chẳng lẽ không cần tiền, không có Cao Thị chúng ta lấy tiền đâu ra mà cứu ba?”
Cố Tư Nguyên nhìn thấy hai người tranh chấp, vội vàng nói: “Tiểu Ca, Tiểu Thi, trước hết các em đừng nên ầm ĩ. Tả Thừa Nghiêu sẽ không ra tay trước tiên hãy gạt sang một bên. Bây giờ, vụ án của chú Cao quả thực rất là khó giải quyết, trên đường tới đây anh đã hỏi lại luật sư. Mặc dù bây giờ tình hình bên trong không thể lí giải được, nhưng theo như luật sư thăm dò tin tức từ bên trong cục cảnh sát, dường như chứng cứ lần này rất đầy đủ, có người nói, lãnh đạo của bọn họ muốn đem vụ án này làm thành bản án vững chắc.”
“Anh tư, ý của anh là rất có thể ba thực sự đã làm loại chuyện của kẻ giết người?” Thanh âm của Cao Ca có chút run run.
“Tiểu Ca, anh cũng không biết, em biết đấy, bởi vì anh vẫn bị coi như là người của bà chủ, ở Cao Thị, rất nhiều chuyện quan trọng, chú Cao cũng sẽ không nói cho anh biết. Nhưng có có mấy lời, anh cũng không biết có nên nói hay không.” Anh ta vừa nói vừa liếc Cao Lạc Thi một cái.
Cao Ca hiểu rõ Cố Tư Nguyên muốn nói chuyện riêng với cô, cô lập tức nói. “Anh Tư, chúng ta tới phòng làm việc nói chuyện.”
Cao Lạc Thị không chịu, lớn tiếng ồn ào. “Các người muốn gạt tôi nói cái gì, Cao Thị tôi cũng có phần.”
Cao Ca cũng không để ý tới cô ta, trực tiếp lôi Cố Tư Nguyên tới phòng làm việc, mặc kệ Cao Lạc Thi khóc lóc om sòm thế nào, quả quyết khóa cửa phòng làm việc lại.
Hai người ngồi vào chỗ của mình, Cao Ca nói: “Anh Tư, anh có gì muốn nói bây giờ hãy nói đi.”
“Tiểu Ca, chuyện này, anh nghĩ hình như không đơn giản như vậy.”
“Có ý gì?”
“Lần này Chú Cao và Cao Thị giống như là bị người ta hãm hại.”
“Ai?”
“Tả Thừa Nghiêu.”
Sau khi Cao Ca ở sân bay nhìn thấy tin tức Cao Thị gặp chuyện không may, lập tức bỏ đăng kí, chạy về như điên.
Vốn dĩ cũng bởi vì trời mưa xối xả một khu vực rộng lớn nên máy bay đến trễ, trong một thời gian ngắn, căn bản không thể lập tức có vé để quay về. Cao Ca chỉ đành vội vã tới trạm xe lửa để bắt xe.
Đợi đến lúc thực sự về được tới thành phố thì đã là rạng sáng ngày hôm sau.
Trời còn chưa sáng, toàn bộ thành phố còn đang chìm vào trong giấc ngủ, đi đâu cũng không thể tìm được một người để có thể tìm hiểu tình hình. Gọi điện thoại cho anh Tư cũng không được, không biết trong số những quản lý công ty bị mời đến điều tra, có Cố Tư Nguyên hay không.
“Thành phố hàng không” xảy ra chuyện, theo lý mà nói phía đầu tư Cửu Châu cũng khó có thể thoát được liên quan, vậy Tả Thừa Nghiêu thì sao? Anh sẽ không có chuyện gì chứ? Xe đang di chuyển, Cao Ca lên mạng để tìm kiếm tin tức, tất cả các vấn đề đều xoay quanh tập đoàn Cao Thị, trong một thời gian ngắn, tất cả những dữ liệu ngầm của Cao Chí Viễn đều được phơi bày ra ngoài, không chỉ đơn thuần là sự kiện lần này, phàm là những việc hối lộ qua lại giữa các doanh nghiệp, thao túng giá cổ phiếu, thuê người lao động bất hợp pháp, cuộc sống riêng tư hỗn loạn… tất cả những mớ hỗn độn đều được móc ra. Mà về Cửu Châu, cái tên Tả Thừa Nghiêu lại rất ít được nhắc tới.
Trong lòng Cao Ca mơ hồ có chút dự cảm xấu, nhưng cô lại không kịp suy nghĩ tỉ mỉ, bây giờ cô hoang mang lo sợ, càng sợ hơn chính là lo lắng cho ba.
Nếu như những tin tức trên mạng tuôn ra đều là thật, không, cho dù có một nửa là sự thật, sợ rằng Cao Thị sẽ tiêu rồi, chỉ sợ, nửa đời sau của ba cũng chỉ có thể bị giam trong tù mà thôi.
Cô cũng không biết bây giờ mình chạy về nhà thì có tác dụng gì, nhưng thời điểm này, những giao hẹn rời xa Tả Thừa Nghiêu cũng đã như mây trôi, cũng không phải cô muốn cố tình làm trái cam kết, mà là làm một người con gái, trước hết cô phải ở bên cạnh ba mình.
Ngoại trừ Cố Tư Nguyên, ở trong Cao Thị Cao Ca cũng không quen biết với các cán bộ cấp cao, rơi vào đường cùng, cô xuống xe, trước tiên cũng chỉ đành đến nhà họ Cao tìm Khưu An Khiết.
Nhưng mà sau khi tới nhà họ Cao rồi, cô mới phát hiện bởi vì liên quan đến việc mưu sát, liên quan đến mạng người, Khưu An Khiết là người tình đi bên cạnh Cao Chí Viễn nhiều năm, cũng đã bị bắt đi điều tra cùng rồi.
Trong nhà là cảnh tượng suy vong hỗn loạn, đám người làm cũng thấp thỏm không yên, lo lắng chuyện tiền lương tháng này có được trả hay không, tiếp đó là công việc có còn hay không. Bọn họ thấy Cao Ca trở về đều giống như thấy chúa cứu thế, trong nhà tốt xấu gì cũng có một người làm chủ, có người nói cô chủ và tổng giám đốc Cửu Châu đang yêu nhau, thời điểm quan trọng, con rể sẽ luôn luôn giúp đỡ ba vợ.
Cao Lạc Thi nghe thấy Cao Ca trở về, cũng không kịp thay quần áo, tóc tai bù xù mặc áo ngủ chạy xuống lầu.
Cao Ca chưa từng thấy qua Cao Lạc Thi thất thố như vậy. Cái cô em gái này, từ trước tới nay, lúc xuất hiện trước mặt cô đều trang điểm tỉ mỉ, trang nhã xinh đẹp, quyến rũ mê người. Có lẽ bởi vì Cao Lạc Thi hiểu rõ hơn bất cứ ai khác rằng Cao Thị có tầm quan trọng đối với cô ta. Từ trước đến nay, dù địa vị có không cao như thế nào đi nữa, Cao Lạc Thi đều vẫn là con gái của Cao Chí Viễn, có ngọn núi lớn như Cao Thị làm chỗ dựa, bất luận thế nào chi phí sinh hoạt hàng ngày đều không bao giờ thiếu. Cũng có thể lấy đó làm bàn đạp để bật lên vị trí cao hơn. Mà nếu quả thực Cao Thị sụp đổ, mọi nỗ lực của cô ta cũng đều trở nên vô dụng. Cho nên lúc này cô ta cũng không kịp tính đến những cái khác.
Cao Lạc Thi mang theo tiếng khóc nức nở, thấy Cao Ca liền cầu khẩn nói: “Chị à, chị mau đi cứu Cao Thị đi. Bọn họ đều không nhận điện thoại của em, tất cả mọi người. Bình thường các chú các bác có quan hệ rất tốt với ba, những tên đàn ông luôn miệng nói yêu em muốn chết, không có một kẻ đáng tin, bọn họ đều không chịu giúp đỡ, đều giống nhau làm cho Cao Thị tan nát. Chị à, chỉ có chị, chỉ có chị mới có thể giúp Cao Thị.”
Cao Ca đỡ lấy Cao Lạc Thi. “Cô nói từ từ, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, vì sao cùng lắm mới qua có mấy ngày, trong một đêm thế nào mà Cao Thị sụp đổ rồi.”
“Em cũng không biết, có một đoạn thời gian trước, tính tình của ba có chút không được tốt, hình như nghe nói trên phương diện làm ăn có chút không thuận lợi. Nhưng chị cũng biết đó, em cùng lắm chỉ là một đứa con gái, cho tới bây giờ trong nội bộ tập đoàn Cao Thị xảy ra chuyện gì đâu tới phiên em nhúng tay vào. Nhưng rõ ràng mấy hôm trước cổ phiếu của Cao Thị vẫn còn tốt, mẹ còn nói Cao Thị muốn tuyên bố mở rộng dự án Thành Phố hàng không, cổ phiếu còn đi lên, còn để cho em cầm tiền riêng đi mua cổ phiếu cùng với bà ấy. Thế nhưng không đợi được đến sáng hôm sau tuyên bố báo cáo, cố phiếu lại đột nhiên sụt giảm, ba bị bắt, mẹ cũng bị đưa đi rồi. Giết người, bọn họ nói ba là hung thủ giết người, ba làm sao có thể là kẻ giết người được chứ? Không thể nào, có đúng hay không, Cao Thị là một doanh nghiệp lớn như vậy, làm sao có thể nói gặp chuyện thì liền gặp chuyện không may được cơ chứ? Chị à, về mặt này nhất định có hiểu lầm gì đó, đúng không? Có người muốn chỉnh Cao Thị có phải không?”
Cao Ca nhìn thấy Cao Lạc Thi cũng không nói được rõ lí do, không hề có tình cảm tốt đối với cô em gái này, cô cũng thực sự bất lực khi không nói được ra bất kỳ lời động viên an ủi nào.
Chỉ là tất cả những điều này làm sao có thể đột nhiên ‘binh bại như núi đổ’ được? Chuyện buôn bán làm ăn trên thương trường cô và Cao Lạc Thi đều dốt nát như nhau, cô nên làm thế nào để giúp đỡ đây?
Cô miễn cưỡng trấn định mình một chút, hỏi: “Mời luật sư chưa? Luật sư nói như thế nào?”
“Tập đoàn vẫn luôn sử dụng văn phòng luật “Thiên Cần” làm cố vấn pháp luật, có điều nói là vì liên quan tới mạng người, không thể nộp tiền bảo lãnh, bây giờ ba vẫn bị giam ở bên trong. Chị, bây giờ chỉ có chị có thể cứu được ba.”
Cao Lạc Thi nói thêm lần thứ hai rằng Cao Ca có thể cứu được người, Cao Ca cười khổ một tiếng, cô chẳng qua chỉ là một người học phục hồi các bức họa cổ, có tài đức gì mà có thể nhảy vào dầu sôi lửa bỏng để cứu người được cơ chứ?
“Tôi có thể làm cách nào được?”
Cao Lạc Thi nắm chặt tay Cao Cao Ca. “Tả Thừa Nghiêu, chị có thể tìm Tả Thừa Nghiêu! Lần này dự án thành phố hàng không xảy ra chuyện lớn như vậy, nhưng mọi mũi nhọn đều chĩa vào Cao Thị, Cửu Châu của Tả Thừa Nghiêu không hề có một chút vấn đề, không có bất kì ai bị bắt. Điều này cũng bởi vì phía sau anh ta có chỗ dựa là nhà họ Tạ, nhà họ Tạ gia thế hùng hậu, bọn họ đều nói Tả Thừa Nghiêu là con riêng nhà họ Tạ, Tạ công tử và anh ta là anh em tốt, chỉ cần Tả Thừa Nghiêu bằng lòng đứng ra giúp đỡ, Cao Thị và ba nhất định có thể vượt qua cửa ải khó khăn này.”
Cao Ca đẩy Cao Lạc Thi ra, cô lạnh lùng nói. “Tôi không có khả năng tìm Tả Thừa Nghiêu, anh ta cũng sẽ không vì tôi mà ra tay.”
“Không, chị à, chị không thể thấy chết mà không cứu được. Tả Thừa Nghiêu sẽ giúp chị, lần trước những lời em nói với chị đều là con khốn Mạnh Dao kia dạy em nói. Cô ta muốn ở giữa làm tổn hại tình cảm của chị và Tả Thừa Nghiêu, cô ta nói có thể làm trung gian giúp em giới thiệu với Tạ Tề. Tả Thừa Nghiêu thích chị, thực sự. Trước đây em phát hiện ra trong ví tiền của anh ta có cái khuy áo của chị là thật, nếu như anh ta không thích chị, căn bản Mạnh Dao cũng seẽ không ra tay phá hoại.”
“Cô…” Cao Ca muốn mắng vài câu rồi lại thực sự không biết nên mắng cái gì. Cao Lạc Thi miệng đầy lời bịa đặt, không biết từ trong miệng cô ta nói ra cái nào mới là thật, cái nào là giả nữa?
Giữa cô và Tả Thừa Nghiêu, yêu cũng được, hận cũng tốt, đều đã kết thúc, anh ta thả cô đi, sao cô có thể quay đầu lại cầu xin anh được cơ chứ?
Cao Lạc Thi còn muốn thuyết phục Cao Ca, lúc này điện thoại di động của Cao Ca lại vang lên, cô vội vã nhận máy, là Cố Tư Nguyên.
“Anh tư, anh đang ở đâu?”
“Tiểu Ca, anh vừa mới được thả từ trong cục cảnh sát ra, bọn họ thẩm vấn suốt đêm, vấn đề của anh không lớn, cho nên bây giờ tạm thời nộp tiền bảo lãnh ra ngoài.”
“Ba đâu? Rốt cuộc Cao Thị làm sao vậy? Ba không sao chứ?”
“Anh không biết, bây giờ chú Cao còn đang ở bên trong, anh nghe luật sư nói không cho nộp tiền bảo lãnh. Tiểu Ca em đừng lo lắng, em đang ở đâu? Anh tìm em trước, chúng ta gặp nhau rồi nói chuyện.”
“Em ở nhà họ Cao.”
“Được, vậy anh qua tìm em.”
Cố Tư Nguyên trở về nhà cũ Cao Thị, bộ dạng có chút tiều tụy, nhưng tinh thần vẫn còn tốt.
Rốt cuộc ở nơi này của nhà họ Cao cũng nghênh đón người đầu tiên biết được nội tình sau khi xảy ra chuyện, người đàn ông có thể thực sự giúp được Cao Thị.
Cao Ca và Cao Lạc Thi cùng kiễng chân mong ngóng, không đợi Cố Tư Nguyên ngồi cho đàng hoàng đã vội hỏi han tình hình.
Cố Tư Nguyên cau mày, có chút cân nhắc từ ngữ, như là sợ nói ra sẽ hù dọa các cô ấy mất. “Lần này, Cao Thị sợ rằng có chút nguy hiểm. Vốn dĩ Cao Thị thầu được dự án Thành Phố Hàng không có chút miễn cưỡng, việc lưu chuyển tiền mặt sớm đã rất căng thẳng rồi, trước đó ngân hàng đã thắt chặt việc chu chuyển tiền tệ, hiện tại xảy ra chuyện như vậy, sợ là không còn người đồng ý cung cấp vốn cho Cao Thị nữa. Dự án Thành phố hàng không bị gián đoạn, không có cách nào nhận tài trợ mới, chỉ sợ rằng Cao Thị cũng rất khó chống đỡ được.”
Cao Lạc Thị ở một bên lo lắng hỏi: “Cửu Châu thì sao? Cửu Châu của Tả Thừa Nghiêu thì sao? Bọn họ có tiền, có thể tìm bọn họ mà?”
Cố Tư Nguyên giải thích: “Hiện tại với tình hình này, Cửu Châu tự bảo vệ mình còn không được, bất kì một thương nhân sáng suốt nào việc cấp bách trước mắt cũng đều là phân rõ gianh giới với Cao Thị, sao lại đi chịu mạo hiểm để đầu tư tiền được cơ chứ?”
“Vậy thì khác, Tả Thừa Nghiêu là tình nhân của chị, anh ta sẽ không thấy chết mà không cứu được.”
Cao Ca ngắt lời Cao Lạc Thi. “Cao Lạc Thi cô câm miệng lại cho tôi! Bây giờ vào lúc này chẳng lẽ trước tiên không phải nên quan tâm ba hay sao?” Cô nhìn Cố Tư Nguyên hỏi: “Anh tư, tin tức nói ba là kẻ khả nghi mưu sát, điều đó có thể nào là thật hay không? Bất nhất định bị oan có đúng hay không?”
Cao Lạc Thi hẵng còn hô to: “Cứu Cao Thị không phải là cứu ba hay sao? Không có Cao Thị, ba cứu ra thì có ích lợi gì? Huống chi, hoạt động trên dưới và những thứ khác chẳng lẽ không cần tiền, không có Cao Thị chúng ta lấy tiền đâu ra mà cứu ba?”
Cố Tư Nguyên nhìn thấy hai người tranh chấp, vội vàng nói: “Tiểu Ca, Tiểu Thi, trước hết các em đừng nên ầm ĩ. Tả Thừa Nghiêu sẽ không ra tay trước tiên hãy gạt sang một bên. Bây giờ, vụ án của chú Cao quả thực rất là khó giải quyết, trên đường tới đây anh đã hỏi lại luật sư. Mặc dù bây giờ tình hình bên trong không thể lí giải được, nhưng theo như luật sư thăm dò tin tức từ bên trong cục cảnh sát, dường như chứng cứ lần này rất đầy đủ, có người nói, lãnh đạo của bọn họ muốn đem vụ án này làm thành bản án vững chắc.”
“Anh tư, ý của anh là rất có thể ba thực sự đã làm loại chuyện của kẻ giết người?” Thanh âm của Cao Ca có chút run run.
“Tiểu Ca, anh cũng không biết, em biết đấy, bởi vì anh vẫn bị coi như là người của bà chủ, ở Cao Thị, rất nhiều chuyện quan trọng, chú Cao cũng sẽ không nói cho anh biết. Nhưng có có mấy lời, anh cũng không biết có nên nói hay không.” Anh ta vừa nói vừa liếc Cao Lạc Thi một cái.
Cao Ca hiểu rõ Cố Tư Nguyên muốn nói chuyện riêng với cô, cô lập tức nói. “Anh Tư, chúng ta tới phòng làm việc nói chuyện.”
Cao Lạc Thị không chịu, lớn tiếng ồn ào. “Các người muốn gạt tôi nói cái gì, Cao Thị tôi cũng có phần.”
Cao Ca cũng không để ý tới cô ta, trực tiếp lôi Cố Tư Nguyên tới phòng làm việc, mặc kệ Cao Lạc Thi khóc lóc om sòm thế nào, quả quyết khóa cửa phòng làm việc lại.
Hai người ngồi vào chỗ của mình, Cao Ca nói: “Anh Tư, anh có gì muốn nói bây giờ hãy nói đi.”
“Tiểu Ca, chuyện này, anh nghĩ hình như không đơn giản như vậy.”
“Có ý gì?”
“Lần này Chú Cao và Cao Thị giống như là bị người ta hãm hại.”
“Ai?”
“Tả Thừa Nghiêu.”