- Chị .... đang .... đùa ạ ? - Tôi lắp bắp
- Chị không nghĩ rằng đây là chuyện đùa .
- Em ... em không có chút kinh nghiệm hay hiểu biết nào về chuyện này cả .
- Đừng lo , em sẽ tham gia 1 quá trình đào tạo cấp tốc 2 tháng miễn phí .
- Em nghĩ là 1 công ty có tiếng như GM sẽ không khó để tìm 1 quản lý tài năng hơn em . Hà cớ gì phải mời em ạ ?
- Đây là chỉ thị của chủ tịch .
- Chủ tịch ? Ý chị là chủ tịch GM ? - Đừng đùa tôi . Sao lại liên quan cả tới chủ tịch GM , tôi có quen biết gì người đó đâu ???
- Phải .
- Nhưng chị hiện đang làm quản lý của Vũ Lâm mà , mời em đồng nghĩa với việc sa thải chị đó . Chị không sợ mất bát cơm béo bở này sao ??? - Tôi nói , tôi không hề muốn làm quản lý của hắn 1 chút nào .
Chợt , chị Thu phì cười :
- Chị hiện đang mang thai , chồng chị muốn chị từ chức ngay từ bây giờ để chuyên tâm hơn vào con cái . Chồng chị là chủ tịch tập đoàn dầu khí lớn nhất Việt Nam , chuyện bát cơm , chị không cần phải lo lắng . Với cả , em chỉ làm quản lý hợp đồng cho đến khi công ty tìm được quản lý thay thế thôi !
- ... em xin từ chối . - Tôi thẳng thắn . Nghe chị Thu nói , có thể đoán rằng , thời gian này công ty GM khá bận rộn , không có thời gian tuyển quản lý , nhưng một ca sĩ mới như Vũ Lâm không thể không có quản lý được . Nhưng tôi không thể , tôi từ chối .
- Tại sao ? Rất nhiều người mơ tới vị trí này còn chẳng được , chẳng qua chị là chị họ của Lâm nên mới có thể dễ dàng có được vị trí này . Chẳng em nói đây là bát cơm béo bở sao ? Lương 1 tháng là 100 triệu đó , em không muốn sao ?
- Cái gì ? 100 triệu 1 tháng ? - Tôi mở to mắt , hỏi lại .
- Phải - Chị gật đầu - Theo thông tin hồ sơ của em thì em là trẻ mồ côi , tiền học hằng ngày đều là do đi làm thêm mới có phải không ? Em làm bưng bê 1 tháng mới có 2 triệu , đằng này làm quản lý 1 tháng 100 triệu , gấp 50 lần lận . Em không muốn ?
- Có , em muốn . Em đồng ý - Tôi lập tức gật đầu .
- Được , vậy trước hết em cầm thẻ này tới trung tâm BNX học 2 tháng , học phí công ty chi toàn bộ . Lịch học hoàn toàn khớp với các tiết trên học viện . Sau khi kết thúc khóa học , em sẽ làm 1 bài kiểm tra năng lực , nếu đủ điểm thì em chính thức là quản lý , còn không đủ , em phải bồi thường thiệt hại cho công ty , em đồng ý chứ ?
- ... - Tôi do dự 1 hồi rồi gật đầu , nhận lấy tấm thẻ .
- Em có thể về được rồi .
- Dạ vâng .
Tôi cất thẻ vào túi áo , chào chị Thu rồi rời khỏi phòng .
Tôi định đi đến chỗ thang máy nhưng chợt nghe thấy tiếng piano hòa lẫn với một giọng ca nam êm ái , nhẹ nhàng :
'' ...
Em là cô bé hay cười .
Nụ cười tỏa nắng của em làm ấm lòng anh .
Anh muốn thấy em cười , muốn nhìn thấy nụ cười trên môi em ... ''
Giống như bị thôi miên , tôi mơ màng đi về phía tiếng nhạc phát ra . Là ai ? Ruốt cuộc là người như thế nào mà có thể sở hữu giọng ca tuyệt vời như thế ???
'' Em là thiên sứ , thiên sứ ...
Với nụ cười ngọt ngào và đôi cánh trắng muốt ... ''
Cửa phòng '' tập luyện thanh nhạc he hé cửa , không nén được tò mò , tôi đưa mắt vào ngắm khung cảnh mĩ lệ kia .
Ở đó , có một chàng trai mặc vest trắng đang ngân nga giai điệu , đôi tay thon dài lướt nhẹ nhàng trên bàn phím piano , âm thanh lan tỏa , ánh nắng từ khung cửa sổ chiếu vào , giống như phủ trên người con trai kia một lớp hào quang chói lóa , đẹp khôn tả xiết .
'' Yêu em , yêu em , yêu mãi mãi
Thương em , thương em , thương cả cuộc đời ...
Yêu em , thương em là thế ....
Yêu ... em , thương ... em là thế ! ....... ''
Mái tóc đen bóng được vuốt keo chỉnh chu , lộ ra vầng trán cao và rộng . Khuôn mặt chữ v-line với nước da trắng bóc như trứng gà chìm trong lời ca và giai điệu của bài hát . Đôi mắt nâu đồng có chút mơ màng , sâu thẳm , chiếc mũi cao thanh thoát , bờ môi mỏng hơi mím lại . Trên tai , chiếc khuyên làm từ kim cương có hình cung lóe sáng , giống như 1 vì sao trên bầu trời bao la .
tôi thất thần . Đẹp quá ! giống như một chàng hoàng tử bước ra từ truyện cổ tích vậy .
- Chị .... đang .... đùa ạ ? - Tôi lắp bắp
- Chị không nghĩ rằng đây là chuyện đùa .
- Em ... em không có chút kinh nghiệm hay hiểu biết nào về chuyện này cả .
- Đừng lo , em sẽ tham gia quá trình đào tạo cấp tốc tháng miễn phí .
- Em nghĩ là công ty có tiếng như GM sẽ không khó để tìm quản lý tài năng hơn em . Hà cớ gì phải mời em ạ ?
- Đây là chỉ thị của chủ tịch .
- Chủ tịch ? Ý chị là chủ tịch GM ? - Đừng đùa tôi . Sao lại liên quan cả tới chủ tịch GM , tôi có quen biết gì người đó đâu ???
- Phải .
- Nhưng chị hiện đang làm quản lý của Vũ Lâm mà , mời em đồng nghĩa với việc sa thải chị đó . Chị không sợ mất bát cơm béo bở này sao ??? - Tôi nói , tôi không hề muốn làm quản lý của hắn chút nào .
Chợt , chị Thu phì cười :
- Chị hiện đang mang thai , chồng chị muốn chị từ chức ngay từ bây giờ để chuyên tâm hơn vào con cái . Chồng chị là chủ tịch tập đoàn dầu khí lớn nhất Việt Nam , chuyện bát cơm , chị không cần phải lo lắng . Với cả , em chỉ làm quản lý hợp đồng cho đến khi công ty tìm được quản lý thay thế thôi !
- ... em xin từ chối . - Tôi thẳng thắn . Nghe chị Thu nói , có thể đoán rằng , thời gian này công ty GM khá bận rộn , không có thời gian tuyển quản lý , nhưng một ca sĩ mới như Vũ Lâm không thể không có quản lý được . Nhưng tôi không thể , tôi từ chối .
- Tại sao ? Rất nhiều người mơ tới vị trí này còn chẳng được , chẳng qua chị là chị họ của Lâm nên mới có thể dễ dàng có được vị trí này . Chẳng em nói đây là bát cơm béo bở sao ? Lương tháng là triệu đó , em không muốn sao ?
- Cái gì ? triệu tháng ? - Tôi mở to mắt , hỏi lại .
- Phải - Chị gật đầu - Theo thông tin hồ sơ của em thì em là trẻ mồ côi , tiền học hằng ngày đều là do đi làm thêm mới có phải không ? Em làm bưng bê tháng mới có triệu , đằng này làm quản lý tháng triệu , gấp lần lận . Em không muốn ?
- Có , em muốn . Em đồng ý - Tôi lập tức gật đầu .
- Được , vậy trước hết em cầm thẻ này tới trung tâm BNX học tháng , học phí công ty chi toàn bộ . Lịch học hoàn toàn khớp với các tiết trên học viện . Sau khi kết thúc khóa học , em sẽ làm bài kiểm tra năng lực , nếu đủ điểm thì em chính thức là quản lý , còn không đủ , em phải bồi thường thiệt hại cho công ty , em đồng ý chứ ?
- ... - Tôi do dự hồi rồi gật đầu , nhận lấy tấm thẻ .
- Em có thể về được rồi .
- Dạ vâng .
Tôi cất thẻ vào túi áo , chào chị Thu rồi rời khỏi phòng .
Tôi định đi đến chỗ thang máy nhưng chợt nghe thấy tiếng piano hòa lẫn với một giọng ca nam êm ái , nhẹ nhàng :
'' ...
Em là cô bé hay cười .
Nụ cười tỏa nắng của em làm ấm lòng anh .
Anh muốn thấy em cười , muốn nhìn thấy nụ cười trên môi em ... ''
Giống như bị thôi miên , tôi mơ màng đi về phía tiếng nhạc phát ra . Là ai ? Ruốt cuộc là người như thế nào mà có thể sở hữu giọng ca tuyệt vời như thế ???
'' Em là thiên sứ , thiên sứ ...
Với nụ cười ngọt ngào và đôi cánh trắng muốt ... ''
Cửa phòng '' tập luyện thanh nhạc he hé cửa , không nén được tò mò , tôi đưa mắt vào ngắm khung cảnh mĩ lệ kia .
Ở đó , có một chàng trai mặc vest trắng đang ngân nga giai điệu , đôi tay thon dài lướt nhẹ nhàng trên bàn phím piano , âm thanh lan tỏa , ánh nắng từ khung cửa sổ chiếu vào , giống như phủ trên người con trai kia một lớp hào quang chói lóa , đẹp khôn tả xiết .
'' Yêu em , yêu em , yêu mãi mãi
Thương em , thương em , thương cả cuộc đời ...
Yêu em , thương em là thế ....
Yêu ... em , thương ... em là thế ! ....... ''
Mái tóc đen bóng được vuốt keo chỉnh chu , lộ ra vầng trán cao và rộng . Khuôn mặt chữ v-line với nước da trắng bóc như trứng gà chìm trong lời ca và giai điệu của bài hát . Đôi mắt nâu đồng có chút mơ màng , sâu thẳm , chiếc mũi cao thanh thoát , bờ môi mỏng hơi mím lại . Trên tai , chiếc khuyên làm từ kim cương có hình cung lóe sáng , giống như vì sao trên bầu trời bao la .
tôi thất thần . Đẹp quá ! giống như một chàng hoàng tử bước ra từ truyện cổ tích vậy .