Chúng tôi dừng xe trước cổng trụ sở GM . Xe vừa đỗ lại , hết phóng viên tới fans kéo tới xây kín lấy xe , đập cửa rầm rầm làm tôi muốn hết hồn . Gương mặt của mấy cô fans áp lên cửa kính xe , rồi mấy tấm áp phích khổ lớn của hắn cứ phải nói là chỗ nài cũng thấy .
Rồi bọn họ cứ xô đẩy nhau , đẩy cửa , gõ cửa làm tôi phát hoảng , cảm tưởng như bây giờ mà mở cửa xe thì tôi sẽ bị bọn họ lao đến đè bẹp dí mất . Rồi quay sang chỗ tên Vũ Lâm , đám phóng viên điên cuồng không kém .
'' Anh ơi , kí tên cho em ... ''
'' Trời ơi ! Đẹp trai quá ! ''
'' Chúng tôi là phóng viên của báo abc , xin hỏi anh nghĩ sao về việc công ty GM tiếp tục đổi quản lý mới .... ? ''
'' Cho hỏi , cô quản lý mới này có xuất thân như thế nào ... ? ''
...
Ồn không tả được , tôi có chút lúng túng :
'' Gì mà kinh điển vậy ? Làm sao để đi ra bây giờ ? @@ Bảo vệ đâu ? ''
'' Sắp đến ... '' Anh ta mải hí hoáy cái điện thoại , đáp hờ hững .
'' Sắp là bao giờ ? Tôi thấy nãy giờ chúng ta kẹt trong này được 5p rồi ... '' Tôi gắt lên .
'' Sợ muộn thì lao ra đi , xem cô vào đến đại sảnh trụ sở có bình yên không ? Không khéo vào đến đó thì quần áo cô rách tả tơi hoa lá hết rồi . '' Anh ta rút tai nghe ra khỏi tai , nhìn tôi khinh khỉnh '' Tôi là nhân vật chính đây còn không lo thì thôi , cô cuống cái gì ? ''
'' ... '' Thế là tôi đành im lặng .
Khoảng 10p sau đó , 5 người bảo vệ mới vất vả chen được vào đám đông và rồi lại vất vả đưa tôi và hắn đi vô đại sảnh an toàn .
Sau khi đã vào được , tôi quay đầu , nhìn lại , ngán ngẩm :
'' Sức mạnh của thần tượng ghê gớm thật . ''
'' Đi thôi ! '' Hắn đột nhiên gọi rồi vỗ bốp phát vào vai tôi .
'' Ừm ''
Rồi chúng tôi sải bước lên tầng 3 , hắn dẫn tôi vào 1 căn phòng khá rộng với 1 bục và hàng dài phóng viên ngồi ở dưới . Trên bục có 1 cái bàn và 3 cái ghế , chị Thu đã ngồi sẵn , vẫy tay tươi cười nhìn tôi . Tôi cười đáp lại . Trên bục còn có 1 áp phích to đùng với hàng chữ '' Họp báo về việc đổi quản lý mới cho ca sĩ Vũ Lâm ''
Và tất nhiên , tôi và hắn vừa bước vào là bị chụp ảnh lia lịa . Hắn không thèm đếm xỉa , đi thẳng lên bục và ngồi xuống . Tôi cũng đành lẽo đẽo đi theo , ngồi vào chỗ trống ở giữa .
Khi mọi thứ đã ổn định , chị Thu đứng dậy , nói :
'' Xin chào tất cả mọi người ,
Cảm ơn vì đã đến đây để tham dự buổi họp báo ngày hôm nay . Như mọi người đã biết , trong vòng 2 năm , ca sĩ Vũ Lâm đã liên tiếp đổi 12 quản lý vì nhiều lý do khác nhau , và tôi , có lẽ là 1 trong những quản lý trụ lại lâu nhất - 8 tháng . Lần này tôi xin từ chức để bắt đầu cuộc sống của 1 bà mẹ .
Và lần này , người thứ 13 là 1 cô sinh viên năm 2 học viện Âm nhạc và diễn xuất , tên là Nguyễn Thanh Nga . Cô bé rất may mắn khi là người được chọn , trải qua 2 tháng học cấp tốc với thành tích cao và khả năng thích nghi tốt , tôi tin rằng Nga sẽ là 1 quản lý tốt .
...... bla ... bla .... ''
Nghe chị ấy nói mà tôi có cảm giác mũi mình phồng to ra :3 ngại ghê :3 Hiếm khi có ai khen tôi như vậy . Còn đang bay lên tận trời cao trong cơn mơ hạnh phúc thì tôi bị cơn đau bụng kéo 1 phát xuống địa ngục .
Đau chết mất !
Mặt tôi tái xanh lại . Sao tự dưng đau bụng thế không biết T^T Không xong rồi , tôi muốn đi cầu . Ôi ! Ôi !
Tôi đưa tay lên ôm bụng , mặt nhăn nhó . Chợt , Vũ Lâm vỗ lên vai tôi , mỉm cười , nói đủ cho tôi và hắn nghe :
'' Làm gì vậy ? Phóng viên đang chụp hình đấy , ngồi thẳng lên ... ''
Thế là tôi bất chấp cơn đau cố gắng ngồi thẳng dậy , không đưa tay lên ôm bụng nữa , nở nụ cười khó khăn .
Ôi !
Cơn đau dữ dội ập tới , tôi muốn cắn nát môi để không khóc thành tiếng mất >''''
Tôi hơi cử động tay 1 chút thì '' Roẹt '' 1 tiếng . Tôi ngừng luôn động tác . Gì vậy ? Quay xuống nhìn ở hông . Trời đất , đùa tôi à , bung chỉ rồi @@
Truyện quái gì đang diễn ra vậy ?
Tôi nhăn mặt đau bụng , cử động tay thêm phát nữa , tiếng '' Roẹt '' lại xuất hiện . Huhu , giờ thì rách cả 2 bên hông rồi , mà tôi thì không ngừng đau bụng .
Tôi gập người xuống , '' Roẹt '' thêm 1 phát nữa , lưng rách 1 mảng rồi . Kì vậy @@ lúc nãy tôi cử động suốt có làm sao đâu .
'' Tốt nhất là đừng cử động nữa ... '' Vũ Lâm nói nhỏ , nhìn tôi cười đắc ý .
'' Hóa ra là trò của anh . Nói đi , anh làm gì với cái váy rồi ? '' Tôi quay sang , trừng mắt , nói tí xíu .
'' Lúc nãy tôi vỗ lên vai cô thực ra là rút chỉ ... '' Anh ta nói nhẹ tênh '' Tôi còn cho cả thuốc xổ chậm phát tác vào cơm trưa nay cô ăn nữa ... ''
'' Cái gì ? '' @@Tôi há hốc '' Anh ... Anh ... '' Tôi thật là muốn tức chết mà . Đây là lần thứ 2 tôi mắc bẫy anh ta rồi . Hừ , bảo sao anh lại dám thử đồ ăn , có thuốc xổ để bẫy tôi thì anh ta cũng có thuốc giải , chắc chắn anh ta ăn cơm xong là uống luôn rồi . Định Mệnh !!! ( Đm )
'' Tốt nhất là cô nên ngồi im đi nếu không muốn lộ hàng ở đây . '' Anh ta mỉm cười sáng lạn .
Chúa ơi! Bảo tôi ngồi im từ đây đến hết cuộc họp báo trong khi đang đau bụng gần chết sao ????
Vũ Lâm ! Anh ta quả nhiên là tính kế thâm sâu >'''''''
Chúng tôi dừng xe trước cổng trụ sở GM . Xe vừa đỗ lại , hết phóng viên tới fans kéo tới xây kín lấy xe , đập cửa rầm rầm làm tôi muốn hết hồn . Gương mặt của mấy cô fans áp lên cửa kính xe , rồi mấy tấm áp phích khổ lớn của hắn cứ phải nói là chỗ nài cũng thấy .
Rồi bọn họ cứ xô đẩy nhau , đẩy cửa , gõ cửa làm tôi phát hoảng , cảm tưởng như bây giờ mà mở cửa xe thì tôi sẽ bị bọn họ lao đến đè bẹp dí mất . Rồi quay sang chỗ tên Vũ Lâm , đám phóng viên điên cuồng không kém .
'' Anh ơi , kí tên cho em ... ''
'' Trời ơi ! Đẹp trai quá ! ''
'' Chúng tôi là phóng viên của báo abc , xin hỏi anh nghĩ sao về việc công ty GM tiếp tục đổi quản lý mới .... ? ''
'' Cho hỏi , cô quản lý mới này có xuất thân như thế nào ... ? ''
...
Ồn không tả được , tôi có chút lúng túng :
'' Gì mà kinh điển vậy ? Làm sao để đi ra bây giờ ? @@ Bảo vệ đâu ? ''
'' Sắp đến ... '' Anh ta mải hí hoáy cái điện thoại , đáp hờ hững .
'' Sắp là bao giờ ? Tôi thấy nãy giờ chúng ta kẹt trong này được p rồi ... '' Tôi gắt lên .
'' Sợ muộn thì lao ra đi , xem cô vào đến đại sảnh trụ sở có bình yên không ? Không khéo vào đến đó thì quần áo cô rách tả tơi hoa lá hết rồi . '' Anh ta rút tai nghe ra khỏi tai , nhìn tôi khinh khỉnh '' Tôi là nhân vật chính đây còn không lo thì thôi , cô cuống cái gì ? ''
'' ... '' Thế là tôi đành im lặng .
Khoảng p sau đó , người bảo vệ mới vất vả chen được vào đám đông và rồi lại vất vả đưa tôi và hắn đi vô đại sảnh an toàn .
Sau khi đã vào được , tôi quay đầu , nhìn lại , ngán ngẩm :
'' Sức mạnh của thần tượng ghê gớm thật . ''
'' Đi thôi ! '' Hắn đột nhiên gọi rồi vỗ bốp phát vào vai tôi .
'' Ừm ''
Rồi chúng tôi sải bước lên tầng , hắn dẫn tôi vào căn phòng khá rộng với bục và hàng dài phóng viên ngồi ở dưới . Trên bục có cái bàn và cái ghế , chị Thu đã ngồi sẵn , vẫy tay tươi cười nhìn tôi . Tôi cười đáp lại . Trên bục còn có áp phích to đùng với hàng chữ '' Họp báo về việc đổi quản lý mới cho ca sĩ Vũ Lâm ''
Và tất nhiên , tôi và hắn vừa bước vào là bị chụp ảnh lia lịa . Hắn không thèm đếm xỉa , đi thẳng lên bục và ngồi xuống . Tôi cũng đành lẽo đẽo đi theo , ngồi vào chỗ trống ở giữa .
Khi mọi thứ đã ổn định , chị Thu đứng dậy , nói :
'' Xin chào tất cả mọi người ,
Cảm ơn vì đã đến đây để tham dự buổi họp báo ngày hôm nay . Như mọi người đã biết , trong vòng năm , ca sĩ Vũ Lâm đã liên tiếp đổi quản lý vì nhiều lý do khác nhau , và tôi , có lẽ là trong những quản lý trụ lại lâu nhất - tháng . Lần này tôi xin từ chức để bắt đầu cuộc sống của bà mẹ .
Và lần này , người thứ là cô sinh viên năm học viện Âm nhạc và diễn xuất , tên là Nguyễn Thanh Nga . Cô bé rất may mắn khi là người được chọn , trải qua tháng học cấp tốc với thành tích cao và khả năng thích nghi tốt , tôi tin rằng Nga sẽ là quản lý tốt .
...... bla ... bla .... ''
Nghe chị ấy nói mà tôi có cảm giác mũi mình phồng to ra : ngại ghê : Hiếm khi có ai khen tôi như vậy . Còn đang bay lên tận trời cao trong cơn mơ hạnh phúc thì tôi bị cơn đau bụng kéo phát xuống địa ngục .
Đau chết mất !
Mặt tôi tái xanh lại . Sao tự dưng đau bụng thế không biết T^T Không xong rồi , tôi muốn đi cầu . Ôi ! Ôi !
Tôi đưa tay lên ôm bụng , mặt nhăn nhó . Chợt , Vũ Lâm vỗ lên vai tôi , mỉm cười , nói đủ cho tôi và hắn nghe :
'' Làm gì vậy ? Phóng viên đang chụp hình đấy , ngồi thẳng lên ... ''
Thế là tôi bất chấp cơn đau cố gắng ngồi thẳng dậy , không đưa tay lên ôm bụng nữa , nở nụ cười khó khăn .
Ôi !
Cơn đau dữ dội ập tới , tôi muốn cắn nát môi để không khóc thành tiếng mất >''''
Tôi hơi cử động tay chút thì '' Roẹt '' tiếng . Tôi ngừng luôn động tác . Gì vậy ? Quay xuống nhìn ở hông . Trời đất , đùa tôi à , bung chỉ rồi @@
Truyện quái gì đang diễn ra vậy ?
Tôi nhăn mặt đau bụng , cử động tay thêm phát nữa , tiếng '' Roẹt '' lại xuất hiện . Huhu , giờ thì rách cả bên hông rồi , mà tôi thì không ngừng đau bụng .
Tôi gập người xuống , '' Roẹt '' thêm phát nữa , lưng rách mảng rồi . Kì vậy @@ lúc nãy tôi cử động suốt có làm sao đâu .
'' Tốt nhất là đừng cử động nữa ... '' Vũ Lâm nói nhỏ , nhìn tôi cười đắc ý .
'' Hóa ra là trò của anh . Nói đi , anh làm gì với cái váy rồi ? '' Tôi quay sang , trừng mắt , nói tí xíu .
'' Lúc nãy tôi vỗ lên vai cô thực ra là rút chỉ ... '' Anh ta nói nhẹ tênh '' Tôi còn cho cả thuốc xổ chậm phát tác vào cơm trưa nay cô ăn nữa ... ''
'' Cái gì ? '' @@Tôi há hốc '' Anh ... Anh ... '' Tôi thật là muốn tức chết mà . Đây là lần thứ tôi mắc bẫy anh ta rồi . Hừ , bảo sao anh lại dám thử đồ ăn , có thuốc xổ để bẫy tôi thì anh ta cũng có thuốc giải , chắc chắn anh ta ăn cơm xong là uống luôn rồi . Định Mệnh !!! ( Đm )
'' Tốt nhất là cô nên ngồi im đi nếu không muốn lộ hàng ở đây . '' Anh ta mỉm cười sáng lạn .
Chúa ơi! Bảo tôi ngồi im từ đây đến hết cuộc họp báo trong khi đang đau bụng gần chết sao ????
Vũ Lâm ! Anh ta quả nhiên là tính kế thâm sâu >'''''''