Đối mặt với lưỡi gươm sắc bén trong tay Tích Duyên, Mạt Đồng không chút sợ hãi, ngược lại còn châm chọc mà chậm rãi vỗ vỗ tay, đưa đầu ngón tay nhẹ nhàng đẩy ra trường kiếm trong tay nam nhân. Tích Duyên muốn nhìn xem hắn đến tột cùng là định làm cái gì, cũng không nóng lòng động thủ.
“Hảo một câu, ác yêu cai sát, tà ma đương tru.” Mạt Đồng âm lãnh nở nụ cười lộ ra trào phúng vô tận, hắn chậm rãi nhắc nhở nam nhân, “Ngươi nói thì hay lắm, thế nhưng có yêu ở ngay trước mặt ngươi ngươi lại không giết. Ngươi hiện tại lại chạy đến đây mà nói muốn giết ta, ta cũng chưa bao giờ hại qua bất kì phàm nhân nào a.”
Tích Duyên nắm chặt kiếm trong tay, hạ trên mặt đất, y tùy thời đều có thể động thủ: “Thế gian này đích thật là không hề ít hảo yêu, bọn họ đều là vì muốn đắc đạo thành tiên mà hành thiện tu luyện. Chính là ngươi tính cách như thế bất hảo, muốn ta tin tưởng ngươi......”
Đích xác có điểm nan......
Mạt Đồng biết Tích Duyên không tin hắn, hắn không kiên nhẫn hừ một tiếng nở nụ cười: “Có bản lĩnh ngươi đi tìm tên xà yêu từ Thanh sơn trốn xuống, hắn yêu nghiệt ở bên ngoài mà làm xằng làm bậy, không chuyện ác nào không làm. Ngươi miệng thì toàn nói đại nhân đại nghĩa, nói thì dễ lắm, làm mới là vấn đề.” Hắn là đang chỉ trích nam nhân giả nhân giả nghĩa.
“......” Tích Duyên bị lời nói của Mạt Đồng khiến không thể nói được lời nào. Mạt Đồng ở phủ của hắn những ngày nay trừ bỏ tính cách bất hảo, còn lại đúng là không có hại qua bất kì kẻ nào.
“Tích thúc, ta xem ngươi vẫn là nên trở về phòng hảo hảo nghỉ ngơi, chỉnh đốn lại tâm tình của mình rồi tìm cái ngày hoàng đạo mà đi đối phó tên xà yêu kia đi.” Mạt Đồng không kiên nhẫn liếc nhìn trường kiếm trong tay nam nhân, “Loại đồ vật nguy hiểm này, tốt nhất vẫn là nên thu hồi a.”
“Yêu nghiệt tối giỏi là về khoảng nói dối.”
Tích Duyên không tin, y thủy chung không thể tin tưởng Mạt Đồng, bởi vì Mạt Đồng ngay từ đầu đã lừa gạt người nhà của y, còn từ nhỏ như vậy hóa lớn lên cũng không có nửa lời giải thích. Y không phải ngu ngốc, tuy rằng Mạt Đồng trên người không có yêu khí, nhưng vẫn không bài trừ hắn đeo Hoàn Ngọc Châu trên người, thứ đồ vật đó có khả năng che dấu yêu khí.
Tích Duyên cũng không muốn nhiều lời, y mủi chân một chút, khinh thân lui về phía sau, trường kiếm trong tay cũng vung lên, một đạo kiếm khí mãnh liệt liền hướng Mạt Đồng mà cấp tốc đâm tới.
Đáng chết......
Tích Duyên này nam nhân cư nhiên thật sự hướng hắn động thủ......
Mạt Đồng thấp chú một tiếng, thân hình cấp tốc biến ảo, dễ dàng mà tránh thoát được công kích của nam nhân, thế nhưng ống tay áo của Mạt Đồng lại bị kiếm khí của nam nhân cắt đứt, để lộ ra mu bàn tay trắng nõn bên trên mang theo Phạn văn ấn ký, ấn ký này vô cùng đặc thù, nam nhân chỉ vừa nhìn liền lập tức nhớ tới Hắc y nhân đã bắt đi Trương Tử Yến ở Lão Hổ sơn.
Tuy rằng khi đó không thể thấy rõ bộ dáng của người nọ, thế nhưng tiếng cười của hắn lại rất kỳ quái, cộng thêm trên bàn tay mang theo Phạn văn ấn ký cùng một chỗ với ấn kí trên bàn tay Mạt Đồng.
Đây tựa hồ là một loại kí hiệu dùng để trấn áp ma tính......
“Ngươi là ma, thì ra chính là ma......”
“Ha ha ha......” Tiếng cười của Mạt Đồng đột ngột trở nên vô cùng quỷ dị, cùng với Hắc y nhân ngày đó ở Lão Hổ sơn giống nhau như đúc, “Tích thúc, rốt cục ngươi cũng thông suốt, yêu cùng ma, bản chất căn bản là khác nhau a.”
Sức mạnh trên người Mạt Đồng bị trấn áp còn chưa giải khai, hắn cùng với Xích Luyện căn bản là không giống. Xích Luyện nếu tu luyện thêm một trăm năm nữa là có thể đắc đạo thành tiên, pháp lực của Xích Luyện vẫn còn, thế nhưng sức mạnh của hắn đều là bị trấn áp, cho nên hắn cho dù là đã trốn khỏi Thanh sơn vẫn phải tìm kiếm thiên niên thất yêu và bổ phẩm có thể tăng cường linh lực trong cơ thể. Hắn muốn dùng nội đan của thiên niên thất yêu để phóng thích sức mạnh của mình.
Chính là, sau khi hắn giết lão hổ tinh, bị Tích Duyên đả thương biến trở về bộ dáng của tiểu hài tử. Thời điểm hắn dưỡng thương ở thần miếu, lại vô tình gặp được “Bổ phẩm bị vứt bỏ” của hắn, được Trương Tử Yến đưa về Trương phủ, ngoài ý muốn gặp lại Tích Duyên, hơn nữa Tích Duyên còn đã lập gia đình.
Nhưng hắn dù sao cũng là ma, cho dù là đại bộ phận lực lượng bị trấn trụ, nhưng đối phó với việc này vẫn là không thành vấn đề.
Mạt Đồng một bên cấp tốc né tránh, một bên kinh ngạc nhìn chằm chằm Tích Duyên: “Ngươi là người của Tích Vân quan?”
Tích Duyên không phủ nhận, y một kiếm mạnh mẽ chém xuống.
“Hảo một câu, ác yêu cai sát, tà ma đương tru.” Mạt Đồng âm lãnh nở nụ cười lộ ra trào phúng vô tận, hắn chậm rãi nhắc nhở nam nhân, “Ngươi nói thì hay lắm, thế nhưng có yêu ở ngay trước mặt ngươi ngươi lại không giết. Ngươi hiện tại lại chạy đến đây mà nói muốn giết ta, ta cũng chưa bao giờ hại qua bất kì phàm nhân nào a.”
Tích Duyên nắm chặt kiếm trong tay, hạ trên mặt đất, y tùy thời đều có thể động thủ: “Thế gian này đích thật là không hề ít hảo yêu, bọn họ đều là vì muốn đắc đạo thành tiên mà hành thiện tu luyện. Chính là ngươi tính cách như thế bất hảo, muốn ta tin tưởng ngươi......”
Đích xác có điểm nan......
Mạt Đồng biết Tích Duyên không tin hắn, hắn không kiên nhẫn hừ một tiếng nở nụ cười: “Có bản lĩnh ngươi đi tìm tên xà yêu từ Thanh sơn trốn xuống, hắn yêu nghiệt ở bên ngoài mà làm xằng làm bậy, không chuyện ác nào không làm. Ngươi miệng thì toàn nói đại nhân đại nghĩa, nói thì dễ lắm, làm mới là vấn đề.” Hắn là đang chỉ trích nam nhân giả nhân giả nghĩa.
“......” Tích Duyên bị lời nói của Mạt Đồng khiến không thể nói được lời nào. Mạt Đồng ở phủ của hắn những ngày nay trừ bỏ tính cách bất hảo, còn lại đúng là không có hại qua bất kì kẻ nào.
“Tích thúc, ta xem ngươi vẫn là nên trở về phòng hảo hảo nghỉ ngơi, chỉnh đốn lại tâm tình của mình rồi tìm cái ngày hoàng đạo mà đi đối phó tên xà yêu kia đi.” Mạt Đồng không kiên nhẫn liếc nhìn trường kiếm trong tay nam nhân, “Loại đồ vật nguy hiểm này, tốt nhất vẫn là nên thu hồi a.”
“Yêu nghiệt tối giỏi là về khoảng nói dối.”
Tích Duyên không tin, y thủy chung không thể tin tưởng Mạt Đồng, bởi vì Mạt Đồng ngay từ đầu đã lừa gạt người nhà của y, còn từ nhỏ như vậy hóa lớn lên cũng không có nửa lời giải thích. Y không phải ngu ngốc, tuy rằng Mạt Đồng trên người không có yêu khí, nhưng vẫn không bài trừ hắn đeo Hoàn Ngọc Châu trên người, thứ đồ vật đó có khả năng che dấu yêu khí.
Tích Duyên cũng không muốn nhiều lời, y mủi chân một chút, khinh thân lui về phía sau, trường kiếm trong tay cũng vung lên, một đạo kiếm khí mãnh liệt liền hướng Mạt Đồng mà cấp tốc đâm tới.
Đáng chết......
Tích Duyên này nam nhân cư nhiên thật sự hướng hắn động thủ......
Mạt Đồng thấp chú một tiếng, thân hình cấp tốc biến ảo, dễ dàng mà tránh thoát được công kích của nam nhân, thế nhưng ống tay áo của Mạt Đồng lại bị kiếm khí của nam nhân cắt đứt, để lộ ra mu bàn tay trắng nõn bên trên mang theo Phạn văn ấn ký, ấn ký này vô cùng đặc thù, nam nhân chỉ vừa nhìn liền lập tức nhớ tới Hắc y nhân đã bắt đi Trương Tử Yến ở Lão Hổ sơn.
Tuy rằng khi đó không thể thấy rõ bộ dáng của người nọ, thế nhưng tiếng cười của hắn lại rất kỳ quái, cộng thêm trên bàn tay mang theo Phạn văn ấn ký cùng một chỗ với ấn kí trên bàn tay Mạt Đồng.
Đây tựa hồ là một loại kí hiệu dùng để trấn áp ma tính......
“Ngươi là ma, thì ra chính là ma......”
“Ha ha ha......” Tiếng cười của Mạt Đồng đột ngột trở nên vô cùng quỷ dị, cùng với Hắc y nhân ngày đó ở Lão Hổ sơn giống nhau như đúc, “Tích thúc, rốt cục ngươi cũng thông suốt, yêu cùng ma, bản chất căn bản là khác nhau a.”
Sức mạnh trên người Mạt Đồng bị trấn áp còn chưa giải khai, hắn cùng với Xích Luyện căn bản là không giống. Xích Luyện nếu tu luyện thêm một trăm năm nữa là có thể đắc đạo thành tiên, pháp lực của Xích Luyện vẫn còn, thế nhưng sức mạnh của hắn đều là bị trấn áp, cho nên hắn cho dù là đã trốn khỏi Thanh sơn vẫn phải tìm kiếm thiên niên thất yêu và bổ phẩm có thể tăng cường linh lực trong cơ thể. Hắn muốn dùng nội đan của thiên niên thất yêu để phóng thích sức mạnh của mình.
Chính là, sau khi hắn giết lão hổ tinh, bị Tích Duyên đả thương biến trở về bộ dáng của tiểu hài tử. Thời điểm hắn dưỡng thương ở thần miếu, lại vô tình gặp được “Bổ phẩm bị vứt bỏ” của hắn, được Trương Tử Yến đưa về Trương phủ, ngoài ý muốn gặp lại Tích Duyên, hơn nữa Tích Duyên còn đã lập gia đình.
Nhưng hắn dù sao cũng là ma, cho dù là đại bộ phận lực lượng bị trấn trụ, nhưng đối phó với việc này vẫn là không thành vấn đề.
Mạt Đồng một bên cấp tốc né tránh, một bên kinh ngạc nhìn chằm chằm Tích Duyên: “Ngươi là người của Tích Vân quan?”
Tích Duyên không phủ nhận, y một kiếm mạnh mẽ chém xuống.