Eđit & beta: Thiên Mạn
Khi Phong Liệt nhìn thấy Phong Minh đứng ở ngoài cửa, tâm tư trăm chuyển thiên hồi, này so với làm cho hắn tin tưởng trời đổ mưa máu còn khó hơn.
Phong Minh không nhìn Phong Liệt, trực tiếp đi vào phòng. Phong Liệt còn chưa kịp chất vấn, Phong Minh đã mở miệng, nói tình huống hắn biết cho Phong Liệt. Phong Liệt lăng lăng nghe Phong Minh nói, không nghĩ tới sự tình nghiêm trọng như vậy, tuy rằng đối Phong Minh chuyển biến cảm thấy ngoài ý muốn, bất quá hiện tại cũng không thời gian để ý việc nhỏ này, trong lòng thực cảm tạ Phong Minh làm những chuyện như vậy.
Phong Liệt biết lấy cá tính Phong Minh, tìm đến hắn, có lẽ là nghĩ tới hắn có biện pháp, vì thế mở miệng nói: “Nếu như Bạch Thiên Phàm vây khốn Nhất Nhất, chúng ta có biện pháp nào?” Phong Minh mở miệng nói: “Hạt châu trên người ngươi có lẽ có thể giúp đỡ một chút.”
Phong Liệt lấy ra hạt châu màu đỏ trên người, hỏi: “Chính là hạt châu mở ra sơn động này? Nó có ích lợi gì?”
Phong Minh hồi đáp: “Hạt châu của ngươi kêu Khóa Yêu Châu. Có thể khóa trụ yêu lực. Ngươi sinh ra không bao lâu, phụ thân liền đưa yêu lực của ngươi vào trong Khóa Yêu Châu. Theo ngươi trưởng thành, tin tưởng yêu lực hiện có ở bên trong đã rất mạnh.”
Phong Liệt cẩn thận nhìn Khóa Yêu Châu hỏi: “Vì sao muốn khóa trụ yêu lực của ta.”
Phong Minh mặt không chút thay đổi nói: “Thời điểm ngươi mới sinh ra, liền tự dẫn theo yêu lực quá mức khổng lồ, huyết mạch nhân loại cùng huyết mạch yêu thú xảy ra xung đột. Nếu như không khóa trụ cổ yêu lực khổng lồ kia, huyết mạch nhân loại của ngươi sẽ bị cắn nuốt. Mà ngươi sẽ bị cổ yêu lực kia hoàn toàn yêu hóa, biến thành một cổ máy bị yêu lực khống chế. Ta nghĩ phụ thân là muốn đợi tới lúc ngươi có năng lực khống chế cổ lực lượng này, mới nói cho ngươi đi.”
Phong Liệt không nghĩ tới hạt châu này thế nhưng còn có công năng này, nghĩ nghĩ hỏi: “Kia như thế nào không có nghe phụ thân nhắc tới, ngươi làm sao mà biết được?”
Phong Minh khinh thường hồi đáp: “Ta xem nhiều sách, tra tra sẽ biết.”
Phong Liệt không hề rối rắm vấn đề này nữa, nhìn Khóa Yêu Châu nói: “Luồng lực lượng bên trong có thể mở ra cấm chế của Bạch Thiên Phàm sao?”
Phong Minh lắc lắc đầu, nói: “Ta cũng không biết, nhưng sau khi mở ra yêu lực, cổ lực lượng khổng lồ kia sẽ trút xuống. Nếu cả cổ lực lượng này đều đánh không tan cấm chế, liền thật sự không có cách nào.”
Phong Liệt gật gật đầu, nói: “Chỉ cần có một tia hi vọng, ta liền sẽ không buông tay, nói cho ta biết, như thế nào mở ra.”
Phong Minh nghĩ nghĩ nói: “Ngươi nghĩ tốt lắm, nếu như ngươi mở ra, sẽ không đình chỉ hấp thu yêu lực, thực lực của ngươi hiện tại quá yếu, còn không có cách nào khống chế luồng lực lượng kia. Thực khả năng bị luồng lực lượng kia thao túng, biến thành một người vô ý thức thị huyết cuồng ma.”
Phong Liệt kiên định gật đầu, nói: “Không đến vạn bất đắc dĩ, ta sẽ không thử mở nó ra. Nhưng thực đến bước đó, liền không kị được nhiều như vậy. Nếu như ta thật sự bị yêu hóa, ngươi trước tiên giết ta, ta không muốn làm ra chuyện gì làm thương tổn Nhất Nhất.”
Phong Minh nói phương pháp mở ra phong ấn cho Phong Liệt, xoay người chuẩn bị rời đi, hắn có thể làm chỉ có như vậy.
Còn chưa đi ra khỏi cửa, chợt nghe Phong Liệt tiếp tục mở miệng nói: “Ca, nếu như ta thật sự xảy ra chuyện, ngươi giúp ta hảo hảo chiếu cố Nhất Nhất, được không? Tuy rằng nha đầu kia cũng có thể trở nên thực kiên cường, nhưng nàng càng thích hợp làm cho người ta phóng dưới đáy lòng mà đau sủng.” Phong Minh dừng lại, xoay người nhìn Phong Liệt. Đây là Phong Liệt lần đầu tiên mở miệng kêu hắn là ca.
Phong Liệt không nhìn ánh mắt Phong Minh, lẩm bẩm nói: “Nếu ngươi không có phúc sắc tướng, Nhất Nhất mới sẽ không coi trọng ngươi.” Nhìn sắc mặt Phong Minh từ khiếp sợ dần dần chuyển thành giận dữ, mới nhớ tới, bản thân là đang nhờ vả người ta.
Xấu hổ nói sang chuyện khác: “Nhất Nhất thích ăn ngon, thích động vật đáng yêu, thích…”
Phong Minh nghe Phong Liệt nói dong dài xong, xoay người rời đi. Có lẽ khi Lạc Nhất Nhất biết, hắn nói phương pháp này cho Phong Liệt, sẽ hận hắn đi. Nhưng là hắn… Hắn cư nhiên không dám tưởng tượng cảnh Lạc Nhất Nhất ở trước mặt hắn chết đi, lần đầu tiên muốn đem hết toàn lực bảo hộ một người. Cho nên nghĩ đến biện pháp này, liền trước tiên đến tìm Phong Liệt.
Nếu như nàng thật sự hận, khiến cho nàng giết hắn cùng Phong Liệt chôn cùng tốt lắm. Dù sao hắn sống ở trên đời này vô dục vô cầu, Lạc Nhất Nhất cùng hắnvà Phong Liệt đều không giống với, có lẽ là nhân loại cảm tình, làm cho nàng ở trên đời có rất nhiều vướng bận, tin tưởng nàng sẽ vì những vướng bận này, làm cho nàng sống sót.
Từ khi Tiểu Bạch từ chỗ Phong Minh trở về, vẫn rầu rĩ không vui, liều mạng ở trong Phượng giới tu luyện, nhưng cái gì cũng không nói. Ngẫm lại Tiểu Bạch vẫn đều có điểm khác xoay, cho nên cũng không quá để ý.
Phong Liệt luôn yên lặng ôm nàng không nói, còn thường xuyên sẽ dặn dò làm cho nàng chú ý một ít chi tiết nhỏ. Nhưng mỗi lần đối diện ánh mắt nghi hoặc của Lạc Nhất Nhất, lại thực xảo diệu che lấp. Lạc Nhất Nhất có chút thử nói: “Liệt, có ngươi ở bên người ta, ta cái gì cũng không sợ. Ngươi đã muốn đem ta sủng như phế vật, đời này ta đều định ngươi, ngươi trốn cũng trốn không thoát đâu. Mặc kệ phát sinh chuyện gì, chỉ cần chúng ta cùng một chỗ, không có chuyện gì không giải quyết được.”
Phong Liệt cười cười, lần đầu tiên, thật sâu hôn Lạc Nhất Nhất, hắn sợ bản thân về sau không còn cơ hội. Đối mặt nụ hôn đột nhiên này, Lạc Nhất Nhất lăng lăng quên phản ứng. khi lấy lại tinh thần, liền nhiệt tình đáp lại Phong Liệt.
Thẳng đến lúc ăn cơm chiều, Lạc Nhất Nhất vẫn là vẻ mặt ngọt ngào, làm cho mọi người có chút không hiểu. Lạc Nhất Nhất có chút khinh thường bản thân, một cái hôn mà thôi, khiến cho nàng hưng phấn thành như vậy, giống mối tình đầu của tiểu cô nương vậy.
Buổi tối, sau khi Lạc Nhất Nhất chìm vào mộng đẹp, Phong Liệt liền suốt đêm luyện chế đan dược.
Nếu như thật sự đi đến bước kia, hắn hi vọng còn có thể vì Lạc Nhất Nhất làm chút gì đó.
Nhìn Phong Liệt mang theo mấy đại trương đan dược lại đây, Mạc Vân có chút không hiểu. Phong Liệt mở miệng nói: “Sư phụ, này đó đan dược trước để chỗ ngươi, lúc cần lại cho Nhất Nhất, đan dược bên trong ta đều ghi cách sử dụng.”
Mạc Vân kỳ quái hỏi: “Có chuyện gì sao? Như thế nào đột nhiên luyện nhiều đan dược như vậy? Nói sau, trong Phượng giới của nha đầu kia còn có không dưới mấy trương đan dược?”
Đương nhiên không thể trực tiếp cho Lạc Nhất Nhất, đoạn thời gian trước mới cho mấy trương, lại cho ngốc tử cũng biết là có đại sự muốn đã xảy ra.
Phong Liệt cười nói: “Đây là ta lúc trước không có việc gì nên luyện, phòng bị bất cứ tình huống nào thôi.”
Đối với Phong Liệt nói cho có lệ, Mạc Vân tuy rằng kỳ quái, cũng vẫn là đáp ứng hỗ trợ trước bảo quản.
Hôm nay, Lạc Nhất Nhất và Lạc Vũ Yên đang đùa Phấn Phấn mới ra sinh không bao lâu. Lạc Nhất Nhất đột nhiên phát hiện thân thể của nàng không nghe sai sử, không thể nói chuyện, cũng không thể động. Nhìn thân thể Lạc Nhất Nhất chậm rãi hướng về phía trước dâng lên, Lạc Vũ Yên hoảng sợ kêu Lạc Nhất Nhất, Lạc Nhất Nhất chỉ có thể dùng ánh mắt bất lực nhìn nàng.
Nghe thấy động tĩnh, Phong Liệt cùng Phong Minh chạy lại trước tiên. Lạc Nhất Nhất đình chỉ ở không trung bất động, bên cạnh còn hiện ra một người trung niên nam tử mặc áo bào trắng, kết giới hình tròn màu lam đem mọi người cách ly. Lạc Nhất Nhất phát hiện trừ bỏ bản thân không thể động, còn không có biện pháp triệu hồi ra huyễn thú.bg-ssp-{height:px}
Phong Liệt nhìn nam tử áo bào trắng hỏi: “Ngươi chính là Bạch Thiên Phàm?”
Nam tử áo bào trắng đáp: “Không sai, tại hạ chính là Bạch Thiên Phàm, xem ra tên Bạch Nhạn Sơn kia chẳng những thất bại, còn khai ra không ít chuyện tình a.”
Phong Liệt cùng Phong Minh rút kiếm của bản thân ra, hung hăng công kích vào kết giới, lại phát hiện cả điểm gợn sóng đều không có. Mọi người đều chạy lại đây, hiệp lực cùng hai người phá tầng kết giới, linh lực của mọi người và huyễn thú ở chung quanh kết giới không ngừng va chạm, nhưng kết giới nhất điểm ý tứ vỡ ra đều không có.
Bạch Thiên Phàm cười to nói: “Vô dụng, các ngươi không có khả năng mở ra kết giới của ta, nếu Bạch Nhạn Sơn không thể mang ngươi còn sống về. Ta đây cũng chỉ hảo hấp thu lực lượng của ngươi.”
Nói xong, lấy ra một viên Thủy Tinh Cầu, hướng Lạc Nhất Nhất không thể nhúc nhích, bắt đầu điên cuồng hấp thu lực lượng của nàng. Thủy Tinh Cầu trong suốt, dần dần bày biện ra hai màu đỏ đậm cùng trạm lam.
Bạch Thiên Phàm kinh hỉ nói: “Quả nhiên là hai loại nguyên tố lực, chẳng những dung hợp hoàn toàn nguyên tố lực cùng linh lực, cư nhiên còn có thể tự động tụ tập nguyên tố chung quanh, thật không uổng công ta chạy một chuyến.”
Lạc Nhất Nhất cảm giác lực lượng của bản thân đang không ngừng xói mòn, nguyên tố thạch trong cơ thể và Nguyệt Tinh Thạch trong Phượng giới đều đang không ngừng vận chuyển, giúp nàng khôi phục linh lực và nguyên tố lực. Hiện tại nàng tựa như một cái chuyển hoán khí, không ngừng hấp thu lực lượng vào trong cơ thể, sau đó Thủy Tinh Cầu lại từ trong cơ thể nàng hấp thu lấy lực lượng.
Mọi người bên ngoài kết giới thấy tình huống này, như nổi điên mà công kích, nhưng kết giới như cũ không chút tổn hao.
Phong Liệt thu hồi vũ khí, xuất ra Khóa Yêu Châu, chuẩn bị mở ra lực lượng bên trong Khóa Yêu Châu. Phong Mộ Hàn thấy động tác của Phong Liệt, liền hiểu được hắn khẳng định biết bí mật bên trong. Vừa định mở miệng ngăn cản, nhưng nhìn ánh mắt kiên định của Phong Liệt, lại không thể mở miệng. Nếu như là Liên Như gặp phải tình huống như vậy, hắn cũng sẽ làm ra lựa chọn như thế. Hắn biết hắn ngăn cản con không được, nhưng là, làm sao bây giờ, hắn sẽ mất đi đứa con trai này sao?
Không đợi hắn suy nghĩ nhiều hơn, Phong Liệt đã dựa theo phương pháp Phong Minh nói, mở ra Khóa Yêu Châu. Phong Mộ Hàn quát to một tiếng, mau tránh ra. Mọi người không rõ nguyên nhân, nhưng vẫn rất nhanh rời xa kết giới và Phong Liệt đang đứng ở bên cạnh kết giới. Rất nhanh, một cỗ yêu lực khổng lồ trút xuống, đem mọi người cùng huyễn thú gần đó đều bức lui đến một bên. Nếu như không phải Phong Mộ Hàn nhắc nhở sớm, phỏng chừng thương tổn sẽ không chỉ như vậy.
Yêu lực khổng lồ, va chạm vào kết giới, kết giới dần dần xuất hiện vết rạn, Bạch Thiên Phàm khiếp sợ nhìn Phong Liệt, lực lượng khổng lồ quay chung quanh nam tử hồng y. Không thể tin được, kết giới của hắn cư nhiên bị vỡ ra. Theo luồng lực lượng va chạm, kết giới hoàn toàn bị dập nát.
Lạc Nhất Nhất và Bạch Thiên Phàm đồng thời rơi xuống. Kiều Phi trước tiên, đem Bạch Thiên Phàm khống chế, mà ở lúc Kiều Phi khống chế được năng lực hành động của Bạch Thiên Phàm, Bạch Thiên Phàm cắn độc dược vẫn giấu trong miệng. Bạch Nhạn Sơn là loại người cao ngạo tự phụ, có thể để lộ ra nhiều tin tức như vậy, nhất định là nơi này có người thiện dùng ảo thuật. Mất đi cấm chế Bạch Thiên Phàm biết bản thân hoàn toàn thất bại. Thực lực của hắn căn bản không đáng giá nhắc tới, không có bảo vật cấm chế, hắn cái gì đều làm không được.
Kiều Phi nhìn khóe miệng Bạch Thiên Phàm không ngừng chảy ra máu đen, thầm mắng một tiếng: người bên kia phái tới đều là tử sĩ sao?
Lạc Nhất Nhất còn không có rơi xuống đất, đã được Phong Minh tiếp lấy, mang đến bên người Phong Liệt. Lạc Nhất Nhất nghi hoặc, nàng không biết luồng lực lượng kia là chuyện gì xảy ra, Phong Minh chỉ đối với nàng nói: “Không cần đi qua.”
Lúc này luồng lực lượng đang không ngừng dũng mãnh tiến vào trong cơ thể Phong Liệt. Lạc Nhất Nhất gắt gao nhìn chằm chằm Phong Minh hỏi: “Nói cho ta biết, sao lại thế này, luồng lực lượng kia rốt cuộc là cái gì?” Nhìn ánh mắt Lạc Nhất Nhất, Phong Minh hồi đáp: “Đó là yêu lực của Phong Liệt.”
Không cần suy nghĩ nhiều, Lạc Nhất Nhất chỉ biết sự tình không đúng, làm sao có thể lựa chọn tại đây ngay thời điểm này hấp dẫn cổ yêu lực khổng lồ kia?
Lạc Nhất Nhất trong lòng bất an mở rộng, ngưng trọng hỏi: “Mau nói cho ta biết kết quả sẽ thế nào, Liệt sẽ thế nào?”
Phong Minh quay đầu đáp: “Phong Liệt hiện tại không có biện pháp khống chế luồng lực lượng kia, hắn sẽ bị luồng lực lượng kia thao túng, bị yêu hóa thành một người không có ý thức thị huyết cuồng ma.”
Phong Minh cũng hi vọng bản thân có thể nói dối, trước lừa gạt Lạc Nhất Nhất, nhưng là, nhìn ánh mắt Lạc Nhất Nhất, hắn phát hiện hắn làm không được.
Ánh mắt Phong Liệt dần dần biến thành màu đỏ yêu dị, tựa như bộ dáng lần trước ở Thiết Vương Thành đại chiến, nhưng lần này thật lâu không có thối lui. Lạc Nhất Nhất vừa nhìn thấy màu đỏ yêu dị còn kèm theo thô bạo. Lúc này trong lòng Lạc Nhất Nhất tràn ngập sợ hãi, đó là một loại sợ hãi sẽ mất đi Phong Liệt.
Muốn đẩy ra Phong Minh. Phong Minh lớn tiếng nói: “Ngươi không giúp được hắn, Khóa Yêu Châu một khi bị mở ra, liền không có biện pháp dừng lại, ngươi hiện tại đi qua, cổ yêu lực kia sẽ thương tổn tới ngươi.”
Lạc Nhất Nhất liều lĩnh đẩy ra Phong Minh, đi qua ôm chặt lấy Phong Liệt. Khóc hô: “Liệt, không cần bị yêu hóa, van cầu ngươi, không cần bị yêu hóa, ta không thể không có ngươi…”
Yêu lực va chạm, làm cho Lạc Nhất Nhất cảm giác được khí huyết bốc lên, có thể là bởi vì nàng ôm chặt Phong Liệt, sợ sẽ xúc phạm tới Phong Liệt, yêu lực không có phát ra uy lực va chạm kết giới, yêu lực quay chung quanh hai người chính là muốn Lạc Nhất Nhất đi ra ngoài.
Lạc Nhất Nhất gắt gao ôm Phong Liệt, tùy ý yêu lực va chạm, không ngừng kêu tên Phong Liệt. Phong Liệt thờ ơ.
Khóe miệng Lạc Nhất Nhất chảy máu, tất cả mọi người không đành lòng nhìn bọn họ. Tuy rằng còn không quá rõ ràng rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, nhưng lại biết sự tình khá nghiêm trọng
Ở Lạc Nhất Nhất không ngừng khóc gọi, ánh mắt Phong Liệt dần dần xuất hiện một tia mê mang, màu đó trong ánh mắt cũng dần dần thối lui.
Phong Liệt cũng không biết sao lại thế này, chỉ cảm thấy có một cỗ hấp lực cường đại không ngừng hút hắn vào một cái vực sâu. Lúc hắn sắp ngã xuống, nghe được thanh âm Lạc Nhất Nhất. Tiếng khóc gọi kia, làm cho tâm hắn không ngừng co rút đau đớn, cho nên hắn cố gắng đi truy tìm cái thanh âm kia.
Ánh mắt Phong Liệt dần dần khôi phục nguyên dạng, cổ yêu lực kia cũng đã biến mất. Mọi người còn chưa kịp cao hứng, liền phát hiện thân thể Phong Liệt dần dần trở nên trong suốt.
Lúc này, Phong Liệt nâng tay lên giúp Lạc Nhất Nhất lau đi nước mắt và máu trên khóe miệng, Lạc Nhất Nhất hoảng sợ nói: “Liệt, tay ngươi…”
Phong Liệt cũng cảm giác được, hắn giống như khi chạm vào Lạc Nhất Nhất càng ngày càng không có cảm giác. Dần dần, tay hắn thế nhưng có thể xuyên qua người Lạc Nhất Nhất.
Hắn nhìn nước mắt Lạc Nhất Nhất ngày càng nhiều, nhưng đã không có cách nào chạm vào nàng.
Rất nhanh, Phong Liệt liền trở nên hoàn toàn trong suốt, cho đến khỏa hạt châu màu đỏ yêu dị cùng nhau biến mất không thấy. Chỉ còn lại có Long Liên Kiếm, Bạch Liên, nhuyễn khải, không gian giới chỉ. Cùng với tiếng khóc tê tâm liệt phế của Lạc Nhất Nhất.