Edit & beta: Thiên Mạn
Tiểu hầu tử do dự một chút, ném linh lực kết tinh trên người cho Lạc Nhất Nhất, nhanh chóng biến mất. Các ma thú khác nhìn nhìn, cũng ném linh lực kết tinh trên người mình qua, chậm rãi rời đi.
Thu thập xong tất cả linh lực kết tinh, mọi người trực tiếp về tới chỗ nhân loại ở. Ngụy Dũng sớm đã có chút đứng ngồi không yên. Không biết mấy người kia đối bọn họ, rốt cuộc có phải ôn thần hay không.
Lạc Nhất Nhất quăng tất cả linh lực kết tinh nàng có được đến trên bàn, nói: “Ta đã lấy hết kết tinh ma thú tìm được. Hiện tại muốn cùng Ngụy đại ca làm giao dịch.”
Ngụy Dũng từ lúc Lạc Nhất Nhất xuất ra linh lực kết tinh liền ngây ngẩn cả người, bọn họ tìm được nhiều như vậy, vừa nghe là đoạt từ chỗ ma thú, liền càng thêm hoảng sợ, mấy người này có lực lượng thế nào? Hiện tại là tới lấy linh lực kết tinh hắn tìm được sao?
Đang lúc Ngụy Dũng nhíu mày trầm tư, Lạc Nhất Nhất mở miệng nói: “Ngụy đại ca, ta cần tất cả linh lực kết tinh. Các ngươi bất quá là dung hợp linh lực kết tinh vào huyễn khí mà thôi. Ta có thể đưa một ít huyễn khí rất tốt cho các ngươi, nhưng ngươi phải đưa linh lực kết tinh cho ta.”
Lạc Nhất Nhất nói xong, Mạc Vân liền đưa huyễn khí hắn từng đặt ở trong góc của không gian giới chỉ. Những huyễn khí này hiện tại đối mấy người Lạc Nhất Nhất mà nói, cấp bậc quá thấp. Nhưng so với huyễn khí của các thôn dân, chính là cao hơn rất nhiều.
Ngụy Dũng nhìn cao cấp huyễn khí, giao tất cả linh lực kết tinh mọi người thu thập được cho Lạc Nhất Nhất. Đối bọn họ mà nói, đây là kết quả tốt nhất, mặc dù bọn họ dung hợp tất cả linh lực kết tinh vào huyễn khí, cũng không có khả năng luyện ra cao cấp huyễn khí như vậy.
Lạc Nhất Nhất đưa tất cả linh lực kết tinh tới trước mặt Tiểu Bạch hỏi: “Có phải còn chưa đủ hay không?” Tiểu Bạch gật gật đầu: “Còn thiếu chút nữa.”
Lạc Nhất Nhất thu hồi linh lực kết tinh nói: “Xem ra, chúng ta còn phải ở đây một tháng nữa, lại thu thập linh lực kết tinh thêm một lần mới được.”
Các ma thú tức giận bất bình trở lại sào huyệt của mình, chúng nó thật vất vả góp nhặt nhiều linh lực kết tinh như vậy, không nghĩ tới nửa đường bị một tiểu nha đầu đánh cướp. Chẳng những tổn thất nhiều đồng bạn, cả lông lão đại đều bị tạc cháy đen.
Vượn tay dài bị linh lực Đằng Long nổ thành tiểu hầu tử, hiện tại cũng không phải rất bất bình muốn phát tiết, thậm chí lông bị cháy đen cũng không tâm tình xử lý. Nó hiện tại chính là cầu nguyện đám ôn thần kia mau rời đi nơi này. Không lại đến tìm nó gây phiền toái liền cám ơn trời đất.
Thượng thiên giống như nghe được tiểu hầu tử cầu nguyện, nhưng lại giống như sai ý. Vừa mới nghĩ đến ôn thần kia, trong mắt nó nhìn thấy đám ôn thần kia tìm đến đây, các ma thú hiển nhiên chỉ dám ở sau lưng càu nhàu, nhìn đám người Lạc Nhất Nhất nghênh ngang hướng ổ chúng nó đi tới, không một cái dám ngăn đón.
Tuy rằng mấy người đều còn không có chân chính động tay, nhưng lão đại đều không dám chọc bọn hắn, chúng nó đương nhiên sẽ không ngốc đến đi chịu chết.
Tiểu hầu tử có thể lên làm lão đại ma thú trên đảo này, cùng nhân loại chống lại, chiếm đóng một bên, dựa vào không chỉ là thực lực, còn có ý nghĩ. Tuy rằng nó chưa cùng đám người Lạc Nhất Nhất chân chính giao thủ, nhưng nó có thể cảm giác được, nó tuyệt đối không có khả năng là đối thủ. Cho nên, thực sáng suốt lựa chọn không chiến mà hàng.
Nhìn vẻ mặt Lạc Nhất Nhất cười ngọt ngào, không biết vì sao, tiểu hầu tử cảm thấy nụ cười này tràn ngập tính kế. Quả nhiên, không đợi tiểu hầu tử mở miệng, Lạc Nhất Nhất lên tiếng trước tiên: “Tiểu hầu tử, tuy rằng làm bị thương không ít đồng bọn của ngươi, nhưng này cũng là không có biện pháp. Hiện tại, chúng ta giảng hòa được không?”
Tiểu hầu tử không nói, Lạc Nhất Nhất tiếp tục nói: “Chúng ta còn muốn ở lại trên đảo này một tháng, nhiều bằng hữu tổng so với nhiều địch nhân tốt đi.”
Tiểu hầu tử rốt cục mở miệng: “Ngươi muốn chúng ta giúp ngươi thu thập linh lực kết tinh?”
Lạc Nhất Nhất sang sảng vỗ hai tay: “Cùng người thông minh nói chuyện chính là đơn giản.”
Tiểu hầu tử cả giận nói: “Ngươi giết nhiều đồng bạn của ta như vậy, còn đoạt linh lực kết tinh của chúng ta, chúng ta dựa vào cái gì phải giúp ngươi.”
Lạc Nhất Nhất đi đến trước mặt tiểu hầu tử, thân thủ sờ sờ hầu mao cháy đen nói: “Này nói như thế nào đâu, ta nếu không lấy đủ linh lực kết tinh, sẽ vẫn ở đây. Tiểu đảo này tuy rằng không thể sử dụng linh lực, nhưng hoàn cảnh không sai. Ta nếu như thích nơi này, không tính rời đi, không biết chừng sẽ cải biến cải biến nơi này nga.”
Tiểu hầu tử rất muốn hỏi, ở bên ngoài, bọn họ rõ ràng có thể sử dụng linh lực, nhưng vì sao phải chạy đến đảo này, dưới tình huống không thể sử dụng linh lực, vất vả thu thập linh lực kết tinh như vậy. Nhưng là so ra, nó càng hi vọng bọn họ có thể mau rời đi, cho nên nó bảo trì trầm mặc, sống qua một tháng này, hết thảy đều có thể khôi phục bình thường.
Tiểu hầu tử căm giận vỗ tay Lạc Nhất Nhất, nói: “Ta đã biết.”
Lạc Nhất Nhất cười xoay người: “Về sau thế nào, ta mặc kệ, nhưng trong một tháng này, các ngươi và Ngụy đại ca bên kia ngưng chiến, hoan nghênh các ngươi đi qua ngoạn nga.”
Nhìn một đám nghênh ngang rời đi, các ma thú xúm lại.
“Lão đại, mấy người kia thực lợi hại như vậy sao? Ngươi đều có thể rời đi đảo này, cũng không phải đối thủ bọn họ sao?”bg-ssp-{height:px}
“Bọn họ có thể về sau sẽ không đi hay khong, trên đảo còn có chỗ cho chúng ta dung thân sao?”
Tiểu hầu tử thu hồi ánh mắt, nói: “Chúng ta không có khả năng là đối thủ bọn hắn, bọn họ đến đảo này nhất định là có chuyện gì, nhưng tuyệt đối không phải muốn vĩnh viễn ngừng ở chỗ này. Cho nên, biện pháp tốt nhất của chúng ta chính là đáp ứng giúp bọn hắn thu thập linh lực kết tinh vào tháng sau, làm cho bọn họ rời đi sớm một chút, cuộc sống của chúng ta mới có thể khôi phục bình thường.”
Chúng thú yên lặng gật đầu, nghe lão đại nói, tuyệt đối đúng. Trước kia, bọn họ ở trên đảo phải đông trốn tây tạng. Từ khi có lão đại về sau, địa vị trên đảo của chúng nó một bước lên mây, cho tới bây giờ, có thể cùng nhân loại phân đình chống lại. Chúng nó tin tưởng, chỉ cần có lão đại ở đây, một ngày nào đó, đảo này sẽ hoàn toàn thuộc về chúng nó.
Khi mọi người biết muốn ở chỗ này chờ một tháng, vốn đang lo lắng Lạc Nhất Nhất đợi không được, sẽ yên yên qua một tháng. Lại không nghĩ rằng, tối thủy tối chung, Lạc Nhất Nhất chẳng những không có cảm xúc tiêu cực, ngược lại thần thái sáng láng.
Cùng ma thú đạt thành hiệp nghị sau, lưu lại một câu: “Tháng này, các ngươi tự tìm tiết mục, đừng đánh giảo ta cùng Liệt ngọt ngào bãi biển nghỉ phép.” Liền nắm Tiểu Phong Liệt nghênh ngang mà đi.
Ngày đầu tiên, mọi người chán đến chết vượt qua, Lạc Nhất Nhất xuất ra một ít bản vẽ, tìm công tượng trong thôn và đại thẩm chuyên môn làm quần áo.
Ngày hôm sau, Lạc Nhất Nhất mang theo Tiểu Phong Liệt lên núi. Theo thôn dân nói, trên núi là nơi có nhiều dã quả.
Ngày thứ ba, trên bãi biển hơn mấy chiếc ghế nằm bằng trúc, cùng quý danh ô. Mà bên bờ, nhờ các công tượng làm ngày đêm không nghỉ, nổi lên một cái nhà gỗ nhỏ.
Mọi người vẫn hiếu kỳ mấy ngày nay Lạc Nhất Nhất đang bận cái gì.
Thời điểm Lạc Nhất Nhất và Tiểu Phong Liệt mặc trang phục bãi biển thích ý nằm trên ghế trúc ghế, mọi người không bình tĩnh. Mấy người Phong Minh, Kiều Phi, Hàn Ngưng Thiên, Mạc Vân lập tức xoay người, hướng bất đồng phương hướng lảng tránh. Phản ứng lớn nhất chính là Lạc Vũ Thần, hắn đuổi đi các thôn dân tò mò vây xem, sau đó đỏ mặt đi đến bên người Lạc Nhất Nhất nói: “Tỷ, ngươi một nữ hài tử, như thế nào ăn mặc thành như vậy mà đi ra?”
Lạc Nhất Nhất mở to mắt nhìn Lạc Vũ Thần đỏ mặt, nhìn nhìn lại áo đuôi ngắn quần đùi trên người nàng, không nhanh không chậm hồi đáp: “Như vậy làm sao vậy, không nên lộ cũng chưa lộ, rất bảo thủ nha? Ngươi nói đúng không, Liệt?”
Tiểu Phong Liệt chớp hạ ánh mắt, gật gật đầu. Rất nhiều thời điểm, hắn không rõ Lạc Nhất Nhất nói là có ý tứ gì, nhưng chỉ cần là lời Lạc Nhất Nhất nói, khi hỏi hắn, hắn đều gật đầu tỏ vẻ đồng ý.
Nhìn bộ dáng suất khí đáng yêu của Tiểu Phong Liệt, nhịn không được kéo hắn qua, một trận cuồng thân.
Lạc Vũ Thần ánh mắt cũng không biết xem làm sao cho tốt, lắp bắp nói: “Ngươi là nữ hài tử… “
Không đợi Lạc Vũ Thần nói xong, Lạc Vũ Yên cùng Mộng Toa liền tặc hề hề vây lại, nhìn trang phục của Lạc Nhất Nhất, kêu một tiếng hứng thú nồng hậu. Thân áo đuôi ngắn quần đùi đem dáng người hoàn mỹ của Lạc Nhất Nhất buộc vòng quanh. Tuy rằng Lạc Nhất Nhất không giống Mộng Toa ba đào ngực dũng, nhưng nên gầy thì gầy, nên đại cũng không nhỏ, tổng thể mà nói, vẫn là không sai.
Lạc Vũ Yên: “Không nghĩ tới nha đầu ngươi phóng khoáng như vậy a… “
Mộng Toa “Nhất Nhất, ngươi đây là cái gì quần áo a, ta đều chưa thấy qua, bất quá mặc vào còn nhìn rất tốt… “
Lạc Vũ Thần biết bản thân sáp không hơn, kêu Phượng Loan ra, một người một thú liền canh giữ ở phụ cận, đuổi những người tò mò muốn tới đi. Cái này tử, bãi biển có chút giống bãi biển nghỉ phép tư nhân của Lạc Nhất Nhất.
Lạc Nhất Nhất nhìn hai người líu ríu có chút không nói gì, các nàng thuần túy là phát biểu cảm tưởng cá nhân, căn bản không cần nàng trả lời cái gì. Nàng cảm thấy như bây giờ thật sự thực bảo thủ, lúc ấy nghĩ có thể ở nơi so với Maldives () còn đẹp hơn nghỉ phép một tháng, nàng bắt đầu bắt tay vào làm chuẩn bị. Vì không muốn dọa người, nàng đã bài trừ bikini, chỉ làm áo đuôi ngắn quần đùi, không nghĩ tới vẫn là phản ứng lớn như vậy.
() Maldives hay Quần đảo Maldives: Thiên đường nghỉ dưỡng Maldives với . đảo san hô, nổi tiếng với những khu nghỉ dưỡng sang trọng, là điểm trăng mật lãng mạn nhất và đắt đỏ nhất thế giới. Nước biển xanh và trong vắt nhìn thấu cá bơi dưới đáy, màu sắc của biển thay đổi theo thời gian trong ngày, có lúc trong suốt, khi vàng nhạt, tím và đỏ rực khi mặt trời lặn.
Lạc Vũ Thần nhìn Lạc Vũ Yên cùng Mộng Toa chỉ lo tự quyết định, cảm thấy Lạc Nhất Nhất có bằng hữu như các nàng, thật đúng là không đáng tin cậy. Đi đến bên người Âu Dương Linh Nhi cách đó không xa nói: “Linh Nhi, ngươi có thể giúp ta khuyên nhủ tỷ tỷ hay không … “
Âu Dương Linh Nhi giờ phút này đang làm tư tưởng đấu tranh kịch liệt, nhìn Lạc Nhất Nhất mặc ác ngắn tay, đùi đều lộ ra, nàng liền sợ tới mức không dám thất thố, không nghĩ tới một nữ tử lớn mật như vậy. Tuy rằng trên lý luận, chính nàng cũng hiểu được nữ hài tử xuyên thành như vậy, có chút không ổn. Nhưng ở sâu trong nội tâm, nàng cảm thấy nàng cũng muốn như Lạc Vũ Yên và Mộng Toa tiến lên, thật sự… thật sự rất muốn nhìn một chút loại quần áo có thể đem dáng người đường cong hoàn mỹ của nử tử buộc vòng quanh.
Đang lúc nữ tử rụt rè phân vân, nàng thấy vẻ mặt Manh Manh hứng thú nhìn chằm chằm Lạc Nhất Nhất. Vì thế, lập tức đánh mất xúc động muốn tiến lên, tự hỏi muốn hay không mang Manh Manh đi. Manh Manh bây giờ còn nhỏ, đối cái gì cũng tò mò, nàng thật lo lắng sẽ bị Lạc Nhất Nhất làm hỏng.
Chính đắm chìm ở trong suy nghĩ, nghe được thanh âm Lạc Vũ Thần. Còn chưa kịp mở miệng, Manh Manh lôi kéo tay Âu Dương Linh Nhi, nói: “Linh Nhi tỷ tỷ, chúng ta cũng đến chỗ Lạc tỷ tỷ đi, trang phục của Lạc tỷ tỷ và Tiểu Phong Liệt thật là đẹp mắt. Linh Nhi tỷ tỷ nếu mặc, khẳng định cũng rất đẹp… “
Âu Dương Linh Nhi lăng lăng bị Manh Manh lôi kéo đi, trong đầu quanh quẩn câu kia: “Linh Nhi tỷ tỷ nếu mặc, khẳng định cũng rất đẹp… ” ngay sau đó, trong đầu không thể ức chế hiện ra bộ dáng nàng mặc trang phục như vậy, mặt lại đỏ.