Tên thủ lĩnh đó do dự , không biết có nên lui lại không , Sở Tiếu Tiếu liếc mắt nhìn hắn, thản nhiên nói,
“Ngươi cho rằng ngươi giết được hắn?” Vươn tay chỉ Tử Minh Tà, sau đó tiếp tục nói
,“Lâu chủ của các ngươi không dạy các ngươi rằng đành không lại thì bỏ chạy sao ?”
Nếu đánh không lại thì cần gì liều chết bồi táng thêm vài người ?
Tên thủ lĩnh đó chắc chắn rằng tiểu oa nhi có quen biết với lâu chủ cảu bọn hắn , bởi vì lâu chủ của bọn hắn đã từng nói vậy ! Quỷ lâu thanh danh thối như vậy cũng bởi vì nếu bọn họ không đánh thắng được mục tiêu liền chạy , cũng bất quản có hoàn thành nhiệm vụ hay không , nhưng dù như vậy vẫn rất có nhiều người hướng quỷ lâu yêu cầu làm việc, bởi vì quỷ lâu số lượng nhiệm vụ thành công rất nhiều vì quỷ lâu sở hữu một số lượng cao thủ rất đông , rất ít bộ phận là không đánh lại nổi mục tiêu ...
Tên thủ lĩnh phất tay lên liền cùng với một số sất thủ bị thương thối lui , Tử Minh Tà khoát tay áo, ý bảo Li Diễm cho đám người đó đi .
Chờ mọi người đi hết , Tử Minh Tà mới ôm Sở Tiếu Tiếu hỏi,
“Oa nhi, quỷ lâu là có chuyện gì xảy ra ?”
Sở Tiếu Tiếu lười biếng nói,“Không phải như ngươi nghĩ đâu !” Nói xong lôi kéo hắn ngồi xuống, trong mắt hiện lên một chút hưng phấn,
“Tà, dù sao ngươi cũng tỉnh chúng ta đào hôn đi !”
Hiện tại? Tử Minh Tà bất đắc dĩ lắc đầu, lấy quần lót ( khụ khụ ) giúp nàng mặc vào tỏ vẻ đồng ý .
“Bẹp” Một tiếng, Sở Tiếu Tiếu ở trên mặt hắn hôn một ngụm, cười tươi nhìn Tử Minh Tà , Tử Minh Tà thân thủ nhéo nhéo mũi nhỏ của nàng , gọi Li Diễm nói một tiếng , sau đó trong hoàng cung liền có một bóng đen vụt qua .
Trong ngự thư phòng , sau chuyện ngày hôm qua , Tử Huyền Diệp cùng Sở Luyến Nguyệt vẫn quỳ gối nơi này, hy vọng Tử Kình Thiên có thể lòng từ bi, không chia rẽ uyên ương , Tử Huyền Diệp cúi mặt nhìn xuống dưới đất , hoàng cung qua mức im lặng chứng tỏ tên phế vật kia chưa chết !
Hai tay nắm thành nắm đấm thật chặt , trước kia hắn chưa bao giờ nghĩ đến tên phế vật này có thể xây dựng thế lực cho mình trong vô thanh vô thức như vậy , bên người ẩn tàng nhiều cao thủ như vậy khó trách vài lần hắn phái người đến ám sát vẫn không có kết quả gì , lần này không nghĩ tới ngay cả Quỷ lâu cũng không được việc .
Trước kia hắn chính là không cam lòng phụ hoàng sủng tên phế vật như vậy nên cho dù thất bại hắn cũng không mấy để trong lòng nhưng bây giò thế lực khủng bố của hắn thái độ của phụ hoàng tên phế vật này phải chết , hắn nhất định phải chết !
“Thái Tử ca ca......” Sở Luyến Nguyệt có chút đáng thương nhìn Tử Huyền Diệp, đầu gối của nàng đau quá , toàn thân nàng đều cứng ngắc cả rồi , từ trước tói nay nàng làm gì phải chịu khổ như vậy chứ .
Tử Huyền Diệp nhìn nàng một cái, vốn đang phiền chán nhìn nàng bộ dáng sống chết , lại không kiên nhẫn nói
“Ngươi là muốn gả cho Tử Minh Tà?”
“Ta mới không cần gả cho hắn!” Một tên phế vật không có quyền lực làm sao có thể xứng đôi với nàng ?Hơn nữa nghe nói hắn là ma quỷ chuyển thế nàng mới không cần gả cho ma quỷ , cho con tiểu yêu nữ gả cho tên ma quỷ đó là tốt nhất !
Tử Huyền Diệp không hề để nàng vào mắt , vẫn cố nghĩ đến chuyện của chính mình
,“Chi nha” Một tiếng, cửa mở ra, Tử Kình Thiên đi đến, sắc mặt thâm trầm, nhìn hai người đang quỳ hừ lạnh một tiếng,
“Không cần quỳ! Hôn lễ ngừng lại !”
... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ...... .......
Tử Huyền Diệp khi về không có đi về Diệp Hách điện của mình mà là trực tiếp đi Hàm Phượng điện.
“Mẫu hậu, phát sinh chuyện gì?”
Nói lại khi Tử Minh Tà bại lộ thế lực của mình , hoàng hậu vẫn còn lo lắng , vẫn đang nghĩ về Hoàng Thượng về chuyện của Diệp nhi , lần trước nàng nhắc tới hôn sự của Diệp Nhi cùng Sở Luyến Nguyệt , Hoàng Thượng cũng không có biểu hiện ra phản đối ,cho nên nàng thật không ngờ hoàng thượng lại hạ một đạo thánh chỉ như vậy .
Nhìn Tử Huyền Diệp liếc mắt một cái, hoàng hậu mở miệng nói,
“Tử Minh Tà mất tích!”
“Mất tích?” Chẳng lẽ là người quỷ lâu làm ? Nhưng ắhn phân phó bọn họ đi giết người chứ đâu phải bắt người !
Hoàng hậu trầm ngâm nói,
“Nói là mất tích, nhưng nghe nói là đào hôn!”
“Đào hôn? Hắn bị điên sao?” Tuy rằng như vậy đối với hắn vô hại hơn nữa còn có lợi , nhưng hắn nghi ngờ Tử Minh Tà có phải bị điên hay không , chuyện tốt như vậy ai cũng phải bám trụ đến cùng mà hắn cư nhiên đào hôn ?
Hoàng hậu một tay bưng ly trà, một tay nâng chén , thổi thổi lá trà trên mặt nước , trầm ngâm hỏi,
“Nghe nói tên dã chủng kia thực thích Sở nhị tiểu thư ?”
Tử Huyền Diệp nhớ tới tiểu oa nhi phấn điêu ngọc mài kia ngay cả hắn đều nhịn không được thật thích tiểu oa nhi đó , nghĩ nghĩ nói,
“Bọn họ có vẻ gần gũi !”
“Vậy thì đúng !” Hoàng hậu nhấp một ngụm trà, tiếp tục nói,
“Nghe nói hắn lần này mang theo Sở nhị tiểu thư đi cùng!”
Tử Huyền Diệp giật mình sửng sốt một chút, tên phế vật kia cùng tiểu oa nhi không lớn ka đào hôn ? Hừ lạnh một tiếng,
“Lòng dạ đàn bà!”
Trước không nói tuy rằng Sở Tiếu Tiếu kia thực chọc người yêu thích , nhưng rốt cục cũng chỉ là nữ oa dù có là đại mỹ nhân , làm đại sự sao có chuyện vì nữ nhân phá hỏng ? Trong lòng đối với Tử Minh Tà càng thêm khinh thường.
Hoàng hậu thấy thần sắc của hắn, nhắc nhở nói,
“Diệp Nhi, không thể khinh địch, cái tên dã loại kia tuy không có thanh danh nhưng vẫn tạo dựng được một thế lực khổng lồ , người đó chắc chắn có điểm hơn người !”
“Nhi thần hiểu được!”
Hoàng hậu buông ly trà xuống , trong mắt âm ngoan chợt lóe qua,
“Diệp Nhi, Tử Minh Tà lần này bên người không có dẫn theo người, đây là một cơ hội, ngươi hiểu chưa?”
Tử Huyền Diệp gật gật đầu, ra khỏi hoàng cung, ben người lại không có người bảo vệ , muốn giết chết tên phế vật kia thật dễ dàng .
Tự hỏi thật lâu sau, Tử Huyền Diệp vẫn quyết định đi tìm Quy lâu , tuy rằng lần trước thất bại nhưng hắn sẽ không đi hỏi nguyên nhân , bởi vì Quỷ lâu có quy tắc , mặc kệ thất bại hay thành công tiền thu vẫn thế nếu có bất mãn lần sau đừng có tìm bọn họ , nhưng trên thực tế vẫn có rất nhiều người tìm họ làm việc , lúc họ mới thành lập tuy vẫn có những tên không hài lòng đến gây sự nhưng tất cả đều chung một kết cục không tốt , Quỷ lâu luôn lấy bạo trị bạo .
Mà giờ phút này trên một con đường một con ngự thảnh thơ vô tư bước đi , con ngựa này cũng coi như một loại linh thú , bộ dạng cùng ngựa không sai biệt mấy , nhưng tốc độ so với ngựa bình thường nhanh hơn càng dai sức !
Sở Tiếu Tiếu được Tử Minh Tà ôm vào trong ngực, rung đùi đắc ý thở dài,
“Thật sự không vui , như thế nào chưa có người nào đến bắt ta nhỉ ?”
Tử Minh Tà bất đắc dĩ lắc đầu,
“Oa nhi yên tâm, sẽ có náo nhiệt mà !”
Sở Tiếu Tiếu sờ cằm, ngửa đầu nhìn hắn cười nói,
“Đúng nga! Cơ hội tốt như vậy không làm thịt ngươi hơi phí !”
Tử Minh Tà cười sờ đầu của nàng , trước kia bởi vì ẩn thân nên không có phiền toái mấy , nhưng bây giờ đã bại lộ ra thế lực tuy rằng chỉ là một phần , nhưng vẫn khiến Tử Huyền Diệp cùng hoàng hậu kia hoảng loạn lên đi . Từ lần trước phái đến ám sát so với đợt trước không còn cùng cấp bậc nữa !
“Xột xọa ”
Vài hắc y nhân bịt mặt xuất hiện , chặn đường đi của hai người , tên đầu lĩnh liếc nhìn hai người một cái , cuối cùng đem tầm mắt phóng đến Sở Tiếu Tiếu cung kính gập người nói ,
“Tiểu thư, chúng ta tới ám sát nhị hoàng tử!”
Sở Tiếu Tiếu “Nga” một tiếng, sau đó khoát tay,
“Tốt lắm, người gặp đã gặp được trở về đi !”
Tên đầu lĩnh vung tay lên thanh âm lạnh lùng nói
“Nhiệm vụ thất bại, đi !”
“Vụt vụt ”
Hắc y nhân liền biến mất không thấy
Tên thủ lĩnh đó do dự , không biết có nên lui lại không , Sở Tiếu Tiếu liếc mắt nhìn hắn, thản nhiên nói,
“Ngươi cho rằng ngươi giết được hắn?” Vươn tay chỉ Tử Minh Tà, sau đó tiếp tục nói
,“Lâu chủ của các ngươi không dạy các ngươi rằng đành không lại thì bỏ chạy sao ?”
Nếu đánh không lại thì cần gì liều chết bồi táng thêm vài người ?
Tên thủ lĩnh đó chắc chắn rằng tiểu oa nhi có quen biết với lâu chủ cảu bọn hắn , bởi vì lâu chủ của bọn hắn đã từng nói vậy ! Quỷ lâu thanh danh thối như vậy cũng bởi vì nếu bọn họ không đánh thắng được mục tiêu liền chạy , cũng bất quản có hoàn thành nhiệm vụ hay không , nhưng dù như vậy vẫn rất có nhiều người hướng quỷ lâu yêu cầu làm việc, bởi vì quỷ lâu số lượng nhiệm vụ thành công rất nhiều vì quỷ lâu sở hữu một số lượng cao thủ rất đông , rất ít bộ phận là không đánh lại nổi mục tiêu ...
Tên thủ lĩnh phất tay lên liền cùng với một số sất thủ bị thương thối lui , Tử Minh Tà khoát tay áo, ý bảo Li Diễm cho đám người đó đi .
Chờ mọi người đi hết , Tử Minh Tà mới ôm Sở Tiếu Tiếu hỏi,
“Oa nhi, quỷ lâu là có chuyện gì xảy ra ?”
Sở Tiếu Tiếu lười biếng nói,“Không phải như ngươi nghĩ đâu !” Nói xong lôi kéo hắn ngồi xuống, trong mắt hiện lên một chút hưng phấn,
“Tà, dù sao ngươi cũng tỉnh chúng ta đào hôn đi !”
Hiện tại? Tử Minh Tà bất đắc dĩ lắc đầu, lấy quần lót ( khụ khụ ) giúp nàng mặc vào tỏ vẻ đồng ý .
“Bẹp” Một tiếng, Sở Tiếu Tiếu ở trên mặt hắn hôn một ngụm, cười tươi nhìn Tử Minh Tà , Tử Minh Tà thân thủ nhéo nhéo mũi nhỏ của nàng , gọi Li Diễm nói một tiếng , sau đó trong hoàng cung liền có một bóng đen vụt qua .
Trong ngự thư phòng , sau chuyện ngày hôm qua , Tử Huyền Diệp cùng Sở Luyến Nguyệt vẫn quỳ gối nơi này, hy vọng Tử Kình Thiên có thể lòng từ bi, không chia rẽ uyên ương , Tử Huyền Diệp cúi mặt nhìn xuống dưới đất , hoàng cung qua mức im lặng chứng tỏ tên phế vật kia chưa chết !
Hai tay nắm thành nắm đấm thật chặt , trước kia hắn chưa bao giờ nghĩ đến tên phế vật này có thể xây dựng thế lực cho mình trong vô thanh vô thức như vậy , bên người ẩn tàng nhiều cao thủ như vậy khó trách vài lần hắn phái người đến ám sát vẫn không có kết quả gì , lần này không nghĩ tới ngay cả Quỷ lâu cũng không được việc .
Trước kia hắn chính là không cam lòng phụ hoàng sủng tên phế vật như vậy nên cho dù thất bại hắn cũng không mấy để trong lòng nhưng bây giò thế lực khủng bố của hắn thái độ của phụ hoàng tên phế vật này phải chết , hắn nhất định phải chết !
“Thái Tử ca ca......” Sở Luyến Nguyệt có chút đáng thương nhìn Tử Huyền Diệp, đầu gối của nàng đau quá , toàn thân nàng đều cứng ngắc cả rồi , từ trước tói nay nàng làm gì phải chịu khổ như vậy chứ .
Tử Huyền Diệp nhìn nàng một cái, vốn đang phiền chán nhìn nàng bộ dáng sống chết , lại không kiên nhẫn nói
“Ngươi là muốn gả cho Tử Minh Tà?”
“Ta mới không cần gả cho hắn!” Một tên phế vật không có quyền lực làm sao có thể xứng đôi với nàng ?Hơn nữa nghe nói hắn là ma quỷ chuyển thế nàng mới không cần gả cho ma quỷ , cho con tiểu yêu nữ gả cho tên ma quỷ đó là tốt nhất !
Tử Huyền Diệp không hề để nàng vào mắt , vẫn cố nghĩ đến chuyện của chính mình
,“Chi nha” Một tiếng, cửa mở ra, Tử Kình Thiên đi đến, sắc mặt thâm trầm, nhìn hai người đang quỳ hừ lạnh một tiếng,
“Không cần quỳ! Hôn lễ ngừng lại !”
... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ...... .......
Tử Huyền Diệp khi về không có đi về Diệp Hách điện của mình mà là trực tiếp đi Hàm Phượng điện.
“Mẫu hậu, phát sinh chuyện gì?”
Nói lại khi Tử Minh Tà bại lộ thế lực của mình , hoàng hậu vẫn còn lo lắng , vẫn đang nghĩ về Hoàng Thượng về chuyện của Diệp nhi , lần trước nàng nhắc tới hôn sự của Diệp Nhi cùng Sở Luyến Nguyệt , Hoàng Thượng cũng không có biểu hiện ra phản đối ,cho nên nàng thật không ngờ hoàng thượng lại hạ một đạo thánh chỉ như vậy .
Nhìn Tử Huyền Diệp liếc mắt một cái, hoàng hậu mở miệng nói,
“Tử Minh Tà mất tích!”
“Mất tích?” Chẳng lẽ là người quỷ lâu làm ? Nhưng ắhn phân phó bọn họ đi giết người chứ đâu phải bắt người !
Hoàng hậu trầm ngâm nói,
“Nói là mất tích, nhưng nghe nói là đào hôn!”
“Đào hôn? Hắn bị điên sao?” Tuy rằng như vậy đối với hắn vô hại hơn nữa còn có lợi , nhưng hắn nghi ngờ Tử Minh Tà có phải bị điên hay không , chuyện tốt như vậy ai cũng phải bám trụ đến cùng mà hắn cư nhiên đào hôn ?
Hoàng hậu một tay bưng ly trà, một tay nâng chén , thổi thổi lá trà trên mặt nước , trầm ngâm hỏi,
“Nghe nói tên dã chủng kia thực thích Sở nhị tiểu thư ?”
Tử Huyền Diệp nhớ tới tiểu oa nhi phấn điêu ngọc mài kia ngay cả hắn đều nhịn không được thật thích tiểu oa nhi đó , nghĩ nghĩ nói,
“Bọn họ có vẻ gần gũi !”
“Vậy thì đúng !” Hoàng hậu nhấp một ngụm trà, tiếp tục nói,
“Nghe nói hắn lần này mang theo Sở nhị tiểu thư đi cùng!”
Tử Huyền Diệp giật mình sửng sốt một chút, tên phế vật kia cùng tiểu oa nhi không lớn ka đào hôn ? Hừ lạnh một tiếng,
“Lòng dạ đàn bà!”
Trước không nói tuy rằng Sở Tiếu Tiếu kia thực chọc người yêu thích , nhưng rốt cục cũng chỉ là nữ oa dù có là đại mỹ nhân , làm đại sự sao có chuyện vì nữ nhân phá hỏng ? Trong lòng đối với Tử Minh Tà càng thêm khinh thường.
Hoàng hậu thấy thần sắc của hắn, nhắc nhở nói,
“Diệp Nhi, không thể khinh địch, cái tên dã loại kia tuy không có thanh danh nhưng vẫn tạo dựng được một thế lực khổng lồ , người đó chắc chắn có điểm hơn người !”
“Nhi thần hiểu được!”
Hoàng hậu buông ly trà xuống , trong mắt âm ngoan chợt lóe qua,
“Diệp Nhi, Tử Minh Tà lần này bên người không có dẫn theo người, đây là một cơ hội, ngươi hiểu chưa?”
Tử Huyền Diệp gật gật đầu, ra khỏi hoàng cung, ben người lại không có người bảo vệ , muốn giết chết tên phế vật kia thật dễ dàng .
Tự hỏi thật lâu sau, Tử Huyền Diệp vẫn quyết định đi tìm Quy lâu , tuy rằng lần trước thất bại nhưng hắn sẽ không đi hỏi nguyên nhân , bởi vì Quỷ lâu có quy tắc , mặc kệ thất bại hay thành công tiền thu vẫn thế nếu có bất mãn lần sau đừng có tìm bọn họ , nhưng trên thực tế vẫn có rất nhiều người tìm họ làm việc , lúc họ mới thành lập tuy vẫn có những tên không hài lòng đến gây sự nhưng tất cả đều chung một kết cục không tốt , Quỷ lâu luôn lấy bạo trị bạo .
Mà giờ phút này trên một con đường một con ngự thảnh thơ vô tư bước đi , con ngựa này cũng coi như một loại linh thú , bộ dạng cùng ngựa không sai biệt mấy , nhưng tốc độ so với ngựa bình thường nhanh hơn càng dai sức !
Sở Tiếu Tiếu được Tử Minh Tà ôm vào trong ngực, rung đùi đắc ý thở dài,
“Thật sự không vui , như thế nào chưa có người nào đến bắt ta nhỉ ?”
Tử Minh Tà bất đắc dĩ lắc đầu,
“Oa nhi yên tâm, sẽ có náo nhiệt mà !”
Sở Tiếu Tiếu sờ cằm, ngửa đầu nhìn hắn cười nói,
“Đúng nga! Cơ hội tốt như vậy không làm thịt ngươi hơi phí !”
Tử Minh Tà cười sờ đầu của nàng , trước kia bởi vì ẩn thân nên không có phiền toái mấy , nhưng bây giờ đã bại lộ ra thế lực tuy rằng chỉ là một phần , nhưng vẫn khiến Tử Huyền Diệp cùng hoàng hậu kia hoảng loạn lên đi . Từ lần trước phái đến ám sát so với đợt trước không còn cùng cấp bậc nữa !
“Xột xọa ”
Vài hắc y nhân bịt mặt xuất hiện , chặn đường đi của hai người , tên đầu lĩnh liếc nhìn hai người một cái , cuối cùng đem tầm mắt phóng đến Sở Tiếu Tiếu cung kính gập người nói ,
“Tiểu thư, chúng ta tới ám sát nhị hoàng tử!”
Sở Tiếu Tiếu “Nga” một tiếng, sau đó khoát tay,
“Tốt lắm, người gặp đã gặp được trở về đi !”
Tên đầu lĩnh vung tay lên thanh âm lạnh lùng nói
“Nhiệm vụ thất bại, đi !”
“Vụt vụt ”
Hắc y nhân liền biến mất không thấy