“Em đang ở đâu thế? Sao tôi gọi không nghe máy?”
“Vy, nghe máy đi, không sao chứ?”
“ Tôi biết mọi chuyện rồi. Là tôi sai, là tôi làm em tổn thương. Làm ơn, trở lại đi, tôi cần em.”
…..
Đến tin nhắn cuối cùng: “Nhất định phải trở về. Tôi chờ em, Vy.”
Tôi thấy cay cay sống mũi. Trong căn nhà trống vắng, tôi bật khóc như một đứa trẻ. Tiếng nức nở cứ thế vang lên.
Tin nhắn đó cứ lởn vởn trong trí não tôi…
Anh nói: “Tôi chờ em, Vy.”
[The end]
** A/N: Truyện này được lấy ý tưởng từ truyện "Tình yêu ảo, hạnh phúc thật" của tác giả Heo ngox.
Đã được sự cho phép của tác giả khi lấy ý tưởng.