“Xì xì…” Ngón tay không ngừng đảo quanh ở bên trong tiểu huyệt ướt át, nhưng là ngón tay cũng không thể lấp đầy hậu huyệt tham lam sớm chiều đều bị dục vọng nam nhân dạy dỗ, thiếu niên khó nhịn giãy dụa lấy, trong miệng phát ra rên rỉ chưa thỏa mãn dục vọng: “Ô… Muốn… Muốn…Tiểu Hi muốn cưỡi ngựa…”
“Cơm nước xong xuôi rồi hãy chơi.” Hiên Viên Bạc rút ngón tay từ hậu huyệt thiếu niên ra, vỗ nhẹ hai cánh mông thiếu niên, ý bảo cậu quỳ thấp xuống, rồi mới đem khay thức ăn hỗn hợp hoa quả cùng chất dịch ruột non vừa mới tiết ra đặt ở trước mặt thiếu niên.
Thiếu niên cúi rạp người cố gắng đè ép ấu nha đang đứng thẳng kia, cái lưỡi phấn nộn liếm láp hoa quả trong khay thức ăn, hệt như tiểu miêu tham lam muốn nhấm nháp hết thức ăn trong bát. Dục vọng phía trước thì bị trói buộc, cái miệng nhỏ nhắn ở trên lại không ngừng hé mở liếm láp, khiến miệng nhỏ ở dưới cũng không ngại ngần mà cùng hé mở khát khao muốn được như cái miệng phía trên nhấm nuốt thật nhiều thức ăn vào bên trong.
Hiên Viên Mộ thấy cả người thiếu niên trần trụi quỳ trên thảm đỏ đối khay thức ăn hỗn hợp hoa quả cùng dịch nam nhân tanh tanh kia ăn như thể món ngon mỗi ngày nuốt nuốt vào bụng, cũng không khỏi nhíu mày lại, hắn quay đầu nhìn về phía Hiên Viên Bạc.
Trên mặt Hiên Viên Bạc mang theo ý cười, kéo khóa quần âu xuống, lại một lần nữa thả cự vật cương cứng ra, đến gần thiếu niên trước mắt giống như một sủng vật nhu thuận đang nằm sấp ăn cơm, hai tay tách hai cánh mông cậu ra, dùng sức vuốt ve, cánh mông sưng đỏ lập tức càng đỏ hơn, đau đớn chuyển hóa thành khoái cảm khác thường làm cậu không nhịn được ân a thở dốc.
“Tiểu Hi, chuyên tâm ăn cơm nha.” Hiên Viên Bạc một mặt giống đàn anh thân thiết dạy dỗ em trai dưới thân, một mặt đem cự vật thô tím đẩy mạnh vào hậu huyệt thiếu niên.
Cảm giác được hậu huyệt trống rỗng bị cự vật nam nhân đang cưỡi trên người mình lấp đầy, thiếu niên vui mừng kêu một tiếng, miệng không kịp nhai nuốt khiến nước bọt chảy ra hai bên mép.
Cự vật đã bắn qua hai lần cũng không vội vàng động, chậm rãi hưởng thụ tiểu huyệt ấm áp gắt gao ngậm chặt lấy. Ngược lại thiếu niên vẫn chưa được giải phóng đã vội vàng lắc lắc cái eo, nội bích trơn nhẵn không ngừng phun ra nuốt vào lấy lòng ngậm lấy cự vật.
Hưởng thụ khoái cảm cự vật nam nhân mang đến, toàn bộ lực chú ý của thiếu niên đều tập trung ở hậu huyệt, bất tri bất giác dừng ăn cơm. Hiên Viên Bạc thấy thế càng không muốn động, cự vật vẫn cứ tiếp tục ngủ đông trong cơ thể thiếu niên không chịu nhúc nhích.
Thiếu niên lập tức khó nhịn đẩy đẩy cái eo về phía sau, chủ động dùng hậu huyệt ma sát côn th*t trong cơ thể, lại bị Hiên Viên Bạc dùng tay đè xuống.
“Anh hai… Mau động… Tiểu Hi, Tiểu Hi, khó chịu quá…” Hiên Viên Bạc nhìn thiếu niên đang khóc lóc cầu xin mình, hi vọng côn th*t trong người thật nhanh rút ra cắm vào, hảo hảo uy no tiểu huyệt *** đãng đói khát.
“Tiểu Hi ngoan ngoãn ăn cơm, anh hai mới thưởng cho em.” Hiên Viên Bạc thẳng lưng, côn th*t đỉnh động một cái, nhẹ nhàng chỉ bảo thiếu niên.
Thiếu niên nhu thuận tiếp tục liếm nuốt chất lỏng trong khay thức ăn, đầu lưỡi vừa chạm đến chất lỏng, cự vật phía sau liền thật sâu đỉnh vào, đầu lưỡi rụt về, thì cũng là lúc cự vật tiến lui ra ngoài cửa huyệt. Thiếu niên như hiểu được gì đó cái lưỡi liếm láp càng lúc càng nhanh, cự vật phía sau cũng dần dần thúc vào thật nhanh.
Trong phòng làm việc, tiếng “nháp nháp” liếm chất lỏng cùng tiếng “bành bạch” hai khỏa cầu nam nhân kịch liệt đập vào mông thiếu niên lại hòa quyện vào nhau tạo thành một khúc nhạc xướng *** mĩ…
“Cơm nước xong xuôi rồi hãy chơi.” Hiên Viên Bạc rút ngón tay từ hậu huyệt thiếu niên ra, vỗ nhẹ hai cánh mông thiếu niên, ý bảo cậu quỳ thấp xuống, rồi mới đem khay thức ăn hỗn hợp hoa quả cùng chất dịch ruột non vừa mới tiết ra đặt ở trước mặt thiếu niên.
Thiếu niên cúi rạp người cố gắng đè ép ấu nha đang đứng thẳng kia, cái lưỡi phấn nộn liếm láp hoa quả trong khay thức ăn, hệt như tiểu miêu tham lam muốn nhấm nháp hết thức ăn trong bát. Dục vọng phía trước thì bị trói buộc, cái miệng nhỏ nhắn ở trên lại không ngừng hé mở liếm láp, khiến miệng nhỏ ở dưới cũng không ngại ngần mà cùng hé mở khát khao muốn được như cái miệng phía trên nhấm nuốt thật nhiều thức ăn vào bên trong.
Hiên Viên Mộ thấy cả người thiếu niên trần trụi quỳ trên thảm đỏ đối khay thức ăn hỗn hợp hoa quả cùng dịch nam nhân tanh tanh kia ăn như thể món ngon mỗi ngày nuốt nuốt vào bụng, cũng không khỏi nhíu mày lại, hắn quay đầu nhìn về phía Hiên Viên Bạc.
Trên mặt Hiên Viên Bạc mang theo ý cười, kéo khóa quần âu xuống, lại một lần nữa thả cự vật cương cứng ra, đến gần thiếu niên trước mắt giống như một sủng vật nhu thuận đang nằm sấp ăn cơm, hai tay tách hai cánh mông cậu ra, dùng sức vuốt ve, cánh mông sưng đỏ lập tức càng đỏ hơn, đau đớn chuyển hóa thành khoái cảm khác thường làm cậu không nhịn được ân a thở dốc.
“Tiểu Hi, chuyên tâm ăn cơm nha.” Hiên Viên Bạc một mặt giống đàn anh thân thiết dạy dỗ em trai dưới thân, một mặt đem cự vật thô tím đẩy mạnh vào hậu huyệt thiếu niên.
Cảm giác được hậu huyệt trống rỗng bị cự vật nam nhân đang cưỡi trên người mình lấp đầy, thiếu niên vui mừng kêu một tiếng, miệng không kịp nhai nuốt khiến nước bọt chảy ra hai bên mép.
Cự vật đã bắn qua hai lần cũng không vội vàng động, chậm rãi hưởng thụ tiểu huyệt ấm áp gắt gao ngậm chặt lấy. Ngược lại thiếu niên vẫn chưa được giải phóng đã vội vàng lắc lắc cái eo, nội bích trơn nhẵn không ngừng phun ra nuốt vào lấy lòng ngậm lấy cự vật.
Hưởng thụ khoái cảm cự vật nam nhân mang đến, toàn bộ lực chú ý của thiếu niên đều tập trung ở hậu huyệt, bất tri bất giác dừng ăn cơm. Hiên Viên Bạc thấy thế càng không muốn động, cự vật vẫn cứ tiếp tục ngủ đông trong cơ thể thiếu niên không chịu nhúc nhích.
Thiếu niên lập tức khó nhịn đẩy đẩy cái eo về phía sau, chủ động dùng hậu huyệt ma sát côn th*t trong cơ thể, lại bị Hiên Viên Bạc dùng tay đè xuống.
“Anh hai… Mau động… Tiểu Hi, Tiểu Hi, khó chịu quá…” Hiên Viên Bạc nhìn thiếu niên đang khóc lóc cầu xin mình, hi vọng côn th*t trong người thật nhanh rút ra cắm vào, hảo hảo uy no tiểu huyệt *** đãng đói khát.
“Tiểu Hi ngoan ngoãn ăn cơm, anh hai mới thưởng cho em.” Hiên Viên Bạc thẳng lưng, côn th*t đỉnh động một cái, nhẹ nhàng chỉ bảo thiếu niên.
Thiếu niên nhu thuận tiếp tục liếm nuốt chất lỏng trong khay thức ăn, đầu lưỡi vừa chạm đến chất lỏng, cự vật phía sau liền thật sâu đỉnh vào, đầu lưỡi rụt về, thì cũng là lúc cự vật tiến lui ra ngoài cửa huyệt. Thiếu niên như hiểu được gì đó cái lưỡi liếm láp càng lúc càng nhanh, cự vật phía sau cũng dần dần thúc vào thật nhanh.
Trong phòng làm việc, tiếng “nháp nháp” liếm chất lỏng cùng tiếng “bành bạch” hai khỏa cầu nam nhân kịch liệt đập vào mông thiếu niên lại hòa quyện vào nhau tạo thành một khúc nhạc xướng *** mĩ…